Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 644: Cửu U

Một tấm bỗng nhiên chính là tấm Đạo đồ không trọn vẹn kia!
Nhìn cực kỳ tương tự với mấy tấm mà Dương Phóng đã đạt được trước đó.
Khác biệt duy nhất chính là Đạo đồ này, như thể bị xé ra từ giữa, không hoàn chỉnh.
Một tấm da thú còn lại thì tràn đầy văn tự.
Ba chữ to viết ở phía trên đập vào mi mắt.
Phục Thiên thủ!
Hoắc Khâu cách đó không xa vừa nhìn thấy Dương Phóng đạt được hai thứ đồ này, sắc mặt lập tức thay đổi, giãy giụa một lát sau, mở miệng nói ra: "Giáo chủ Nguyên Linh giáo, còn xin ngươi tuân theo ước định, Phục Thiên thủ ngươi sao chép là được, nguyên bản thì giao cho ta đi."
Dương Phóng nhẹ nhàng gật đầu, nói: "Tấm Đạo đồ này các ngươi giành được bao lâu rồi? Qua nhiều năm như vậy, chẳng lẽ cũng không đi tìm nửa còn lại sao?"
"Đạo đồ không trọn vẹn giống như Phục Thiên thủ, đều là người huynh trưởng kia của ta tìm được ở bên trong một chỗ di tích cổ xưa, qua nhiều năm như vậy không chỉ một lần đi tìm một nửa còn lại, đáng tiếc không có tin tức gì."
Hoắc Khâu nói.
"Đạt được cùng một chỗ sao?"
Dương Phóng cau mày.
Hoắc Thiên Đình đến cùng đã lừa hắn bao nhiêu chuyện.
Hoắc Thiên Đình trước đó cũng đã có nói, thứ này là đạt được từ bên trong một đấu giá hội bí mật!
"Ta chép xong sẽ trả lại cho ngươi!"
Dương Phóng nói.
Hắn đầu tiên là thu hồi Đạo đồ không trọn vẹn, sau đó lấy giấy bút ra, sao chép ngay tại hiện trường, chẳng mấy chốc một bản Phục Thiên thủ hoàn chỉnh đã được chép xong.
Dương Phóng thuận tay quăng ra.
Phục Thiên thủ nguyên bản được hắn ném về phía của Hoắc Khâu.
"Giáo chủ Nguyên Linh giáo, còn có Thánh khí kia, cũng nên trả cho ta a?"
Hoắc Khâu nói.
Dương Phóng nhìn thoáng qua, thuận tay ném tới.
Hắn có Long trảo rồi, có Thánh khí khác hay không thì cũng không ảnh hưởng gì.
"Đúng rồi, vừa rồi ngươi nói Hoắc Thiên Đình gia nhập Cửu U? Đây là thế lực gì?"
Dương Phóng đột nhiên hỏi thăm.
Loại thủ đoạn vừa rồi kia rõ ràng cực kỳ tương tự với Tà Thần buông xuống của tổ chức Tà Đạo.
"Cửu U, vô cùng thần bí, ta cũng nói không rõ ra được rõ ràng đến cùng là thế lực gì, chỉ biết mỗi một thành viên của bọn họ đều không người biết tới, bọn họ không có tên thật, chỉ là từng cái danh hiệu, trải qua thời gian dài, quậy lên vô số mưa gió ở bên trong Kình Thiên vực, hơn nữa thành viên của bọn họ dường như cũng tinh thông một loại bí thuật, chính là bí thuật mà tên nghiệt súc kia thi triển, sau lưng sẽ hiện ra huyết ảnh to lớn, uy lực kinh khủng, ta đã từng may mắn gặp được một thành viên của Cửu U, thiếu chút nữa thì chết thảm ở trong tay của đối phương, cho nên mới cực kỳ quen thuộc với loại khí tức và vẻ bề ngoài này."
Ánh mắt Hoắc Khâu trở nên âm trầm, nói:
"Có điều ta tuyệt đối không ngờ rằng, cái tên nghiệt súc kia thế mà cũng gia nhập vào Cửu U, có lẽ ngươi có thể ép hỏi ra được bí mật Cửu U từ trong miệng của hắn!"
Ánh mắt của hắn lạnh lùng nhìn về phía Hoắc Thiên Đình đang bị trọng thương.
Ánh mắt Dương Phóng khẽ động, cũng nhìn sang.
Một lát sau, nhẹ nhàng lắc đầu: "Được rồi, đối với Cửu U này, ta không có bất kỳ hứng thú gì, nếu như ngươi muốn ép hỏi vậy thì chờ sau này ép hỏi đi, ta bây giờ chỉ muốn đạt được Địa Tâm Ma hỏa!"
Hắn bước đi về phía trước, bước về phía Hoắc Thiên Đình.
Lật bàn tay một cái, lấy ra một bình thuốc nước màu trắng, trực tiếp rót vào trong miệng Hoắc Thiên Đình.
Lập tức.
Sắc mặt Hoắc Thiên Đình nhanh chóng trở nên ngốc trệ và mờ mịt, không động đậy.
"Mang ta đi tìm Địa Tâm Ma hỏa!"
Dương Phóng trầm giọng nói.
"Vâng."
Hoắc Thiên Đình thều thào nói.
Hoắc Khâu giật mình trong lòng, nhìn về phía Dương Phóng một lần nữa.
Lão quái này rốt cuộc là ai?
Vậy mà còn có loại thuốc nước khống chế người?
"Hoắc huynh đệ, bản thân người này bị trọng thương, không cách nào mang ta độn địa, hay là ngươi đi theo với ta đi?"
Dương Phóng trong lòng khẽ động, nhìn về phía Hoắc Khâu.
Vừa đúng lát nữa tìm được Địa Tâm Ma hỏa, là có thể ném Hoắc Thiên Đình cho người này.
Vừa đúng làm tròn lời hứa.
···
Sương mù dày đặc bao phủ.
Núi sông nối tiếp nhau.
Trong một thung lũng rộng lớn.
Công trình kiến trúc nối tiếp nhau, đình đài lầu các, mọc san sát chập trùng lên xuống.
Vào lúc này ở bên trong một Vọng lâu ở trong đó.
Mấy bóng người ngồi xếp bằng, đang luận đạo.
Quan sát thật kỹ, mấy bóng người này tất cả đều vô cùng quái dị.
Trên người bọn họ mặc huyền bào màu đen, trên mặt lại đeo mặt nạ màu trắng không mặt mũi, trên trán của những chiếc mặt nạ có những con số được viết bằng chữ màu đỏ.
Theo thứ tự là ba, sáu, chín.
Đột nhiên!
Một bóng người từ đằng xa đang lao tới một cách nhanh chóng, bàn châm giẫm lên những tảng đá nhô cao, rồi nhanh chóng rơi vào khu vực Vọng lâu.
Giống như ba người trước đó.
Trên người hắn cũng tương tự mặc huyền bào màu đen, trên đầu đeo mặt nạ màu trắng không mặt mũi.
Con số trên trán là mười ba!
"Huyết Linh quyển trục của số hai mươi bốn bị rách ra, hắn sớm phát động bí pháp."
Người tới vừa mới đáp xuống đã mở miệng nói.
"Ừm?"
Ba người trong Vọng lâu cùng lúc nhíu mày.
"Lấy tuvi của số hai mươi bốn, làm nội ứng ở Kình Thiên vực cũng không kém đi, hơn nữa còn có thần thông thiên phú, chấp chưởng lực lượng độn địa, ngoại trừ gặp phải một số trường hợp cá biệt hắn không cách nào chạy thoát, nhưng gặp phải những người khác, hắn muốn đi thì đi mới đúng, tại sao lại buộc phải sử dụng bí pháp sớm."
Bóng người đeo mặt nạ số ba hoài nghi nói.
"Hồn đăng của hắn tắt chưa?"
Số sáu hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận