Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 816 - Thần Tích phường



Chương 816 - Thần Tích phường




"Tuy nhiên, sau khi Thần Tích phường khống chế Thần Vũ tông, không có lập tức giết người mà là thông qua bọn họ đang tìm kiếm một thứ gọi là Ma Thiên đồ!
Chỉ có điều thời gian dài như vậy đến này vẫn chưa thể nào tìm được!
Thẳng đến về sau lại xảy ra một chuyện lớn!
Người của Thương Khung Thần cung cũng xuất hiện ở Bạch Trạch vực, bọn họ vừa lên đã khống chế được Nguyên Linh giáo, hơn nữa còn giết chết không ít người của Nguyên Linh giáo!
Thương Khung Thần cung giống như đặc biệt vì Hội trưởng mà tới, không chỉ khống chế Nguyên Linh giáo, còn truy xét đến trên người Thanh Long hội chúng ta, khiến cho Thanh Long hội tổn thất nặng nề!
Đúng rồi, ba vị trưởng lão Ngô Khải, Từ Nguyên trên người trúng kịch độc, ban đầu muốn thông qua truyền tống trận đi tìm Hội trưởng, không biết Hội trưởng có nhìn thấy bọn họ hay không?"
Bạch Cảnh Nguyên vội vàng hỏi thăm.
"Gặp được, tuy nhiên đáng tiếc là quá muộn."
Dương Phóng trả lời.
"Cái gì?"
Đám người Bạch Cảnh Nguyên, Lữu Bưu tất cả đều chấn động trong lòng.
Ba vị trưởng lão Ngô Khải, Từ Nguyên tất cả đều chết rồi.
"Thần Tích phường? Đây là thế lực gì?"
Dương Phóng nhíu mày hỏi.
"Không biết, chỉ biết là vô cùng đáng sợ, dường như không kém gì Thương Khung Thần cung, sau khi Thương Khung Thần cung đến, giao thủ với Thần Tích phường mấy lần đều không phân ra thắng bại, hơn nữa nghe lời nói của Thần Tích phường, dường như cũng không có để Thương Khung Thần cung vào trong mắt!"
"Thật sao?"
Dương Phóng nhíu mày, sau đó ánh mắt lạnh lùng, nói: "Người của Thần Tích phường, hiện tại đang ở Thần Vũ tông sao?"
"Đúng vậy, nhưng không phỉa tất cả, ta cũng không nói được rõ ràng."
Bạch Cảnh Nguyên vội vàng trả lời.
"Ừm."
Dương Phóng khẽ gật đầu, nói: "Chuyện tiếp theo giao cho ta đi, chút đan dược chữa thương này các ngươi đều ăn vào hết đi."
Hắn lật tay một cái, xuất hiện một cái bình sứ màu trắng, thuận tay ném cho Bạch Cảnh Nguyên.
"Vâng, Hội trưởng!"
"Hội trưởng, ngài muốn đi tới Thần Vũ tông sao?"
Lữ Bưu căng thẳng hỏi.
"Đúng vậy."
Dương Phóng trả lời, quay người đi về phía bên ngoài.
Tất cả mọi người đều nhanh chóng đi theo ra ngoài.
Dương Phóng thuận tay vung lên, phấn độc vô hình đã bao phủ khắp nơi, "Không có mệnh lệnh của ta, bất kỳ người nào không được phép rời đi, chờ ta xử lý xong chuyện ở Thần Vũ tông thì các ngươi lại đi qua."
"Hội trưởng cẩn thận!"
Bạch Cảnh Nguyên, Lữu Bưu và những người khác vội vàng mở miệng.
Dương Phóng không nói một lời, lao nhanh về phía phương hướng nơi xa.
Liễu Vân thì vội vàng chạy theo sau lưng.
···
Thần Vũ tông.
Làm thế lực mạnh nhất ở Bạch Trạch vực, không cần biết là quá khứ hay là ở hiện tại, đều nổi danh lẫy lừng trong lòng tất cả mọi người.
Chỉ là mấy tháng gần đây, bên trong Thần Vũ tông lại xuất hiện thêm biến cố.
Có thêm một đám tồn tại vô cùng đáng sợ, bọn họ điều động tất cả môn nhân của Thần Vũ tông, chỉ vì tra ra một thứ gọi là Ma Thiên đồ.
Tuy nhiên đáng tiếc liên tục trong mấy tháng qua, từ đầu đến cuối không có bất kỳ manh mối nào.
Đến mức những người này cũng bắt đầu dần dần trở nên không kiên nhẫn, giết chết không ít nhân vật cấp bậc trưởng lão ở trong Thần Vũ tông.
Ba!
Chén trà bị hung hăng đập nát, vỡ toang trên mặt đất, từng mảnh sứ vỡ và nước trà bắn tung tóe lên.
Tổng bộ Thần Vũ tông.
Một người đàn ông trung niên tên là Yến Vân Phi, trên người mặc trường bào màu đỏ, khuôn mặt trông nham hiểm, vẻ mặt âm trầm, mở miệng nói: "Phế vật, tất cả đều là một đám phế vật, bảo các ngươi tìm chút đồ vật, tìm tới bây giờ cũng không có bất kỳ manh mối nào, xem ra là ta đã quá khách khí với các ngươi rồi."
Ở trước mặt hắn, đám người Tống Kim Luân, Trần Bưu, Long bà bà đều biến sắc.
"Đại nhân, chúng ta đã dốc hết sức để tìm kiếm rồi."
Trần Bưu vội vàng mở miệng nói.
"Còn dám mạnh miệng!"
Yến Vân Phi mở miệng quát lớn lên, một thanh trường kiếm gần như lập bay ra, để cho người ta nhìn hoàn toàn không rõ, phốc một tiếng, Trần Bưu lập tức thống khổ chay lấy tai trái của mình lại, nhanh chóng lui ra ngoài.
Một cái tai trái lập tức bị cắt rơi.
"Thứ phế vật, nếu không phải giữ các ngươi lại còn có chút tác dụng thì ta sớm đã giết chết các ngươi rồi, bây giờ còn dám mạnh miệng sao?"
Yến Vân Phi lạnh lùng nói.
Những người khác đều thay đổi sắc mặt, trong lòng kinh sợ nhưng lại không dám nói thêm bất kỳ lời nào.
Yến Vân Phi ánh mắt lạnh lùng, đảo qua trên người từng người một, nói: "Nghe đây, ta không cần biết các ngươi dùng biện pháp gì, từ giờ trở đi ... hả?"
Sưu!
Ba!
Thân thể hắn nhoáng lên, một bàn tay tát thân thể Trần bưu bay tứ tung ra ngoài, phọt ra máu tươi, hung hăng va vào trên cây cột trong điện, điềm nhiên nói: "Ngươi dám có lời oán giận?"
"Không có, hắn không có lời oán giận, còn xin đại nhân tha cho hắn!"
Tống Kim Luân biến sắc, vội vàng mở miệng.
"Đúng vậy, cầu xin đại nhân tha cho hắn!"
Mấy người còn lại cũng vội vàng cầu xin tha thứ.
"Đủ rồi!"
Yến Vân Phi quát chói tai một tiếng, ánh mắt lạnh lùng, sau đó trường kiếm bên hông lập tức ra khỏi vỏ, giống như quang ảnh nhanh chóng quét qua trên người mọi người.
Phốc phốc phốc!
Mỗi người đều kêu lên một tiếng đau đớn, nắm chặt cổ tay, máu chảy đầm đìa.
Mặc dù không bị chém đứt bàn tay, nhưng một số kinh mạch quan trọng đều bị cắt đứt.
"Ồn ào!"
Yên Vân Phi nói với giọng lạnh lùng, đột nhiên lộ ra nụ cười đáng sợ, nói: "Đúng rồi, Thần Vũ tông các ngươi có không ít nữ đệ tử phải không? Đêm nay gọi mấy đệ tử trẻ tuổi tới."
Đám người Tống Kim Luân thay đổi sắc mặt.
"Ừm?"
Ánh mắt Yến Vân Phi phát lạnh, muốn động thủ một lần nữa, nhưng một người đàn ông bên cạnh lập tức ngăn hắn lại, cười nhẹ nói: "Được rồi, đừng có đánh nữa, đánh nữa đánh chết bọn họ thì ai tìm Ma Thiên đồ giúp chúng ta?"
P/S: Ta thích nào ... chương 2



Bạn cần đăng nhập để bình luận