Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 708: Nửa chén trà nhỏ?

"Thuốc nổ nhanh lên!"
Ngụy Vô Tiên mở miệng hét lớn, vượt lên trước cướp lấy một cây đuốc, lập tức ném về phía một đống thuốc nổ ở trong sân.
Tất cả bang chúng đều lộ ra vẻ kinh hãi.
Phó Đà chủ chơi thật?
Trong lúc nhất thời tất cả mọi người hoảng sợ vội vàng bỏ chạy tán loạn.
Tất cả mọi người kinh sợ kêu lên.
Một bóng đen lóe lên trong đám người, kèm theo đó là một tràng cười trầm thấp quỷ dị, một bóng người nhanh như tia chớp chụp lấy Ngụy Vô Tiên, cười khanh khách nói: "Ngụy Đà chủ, chết cũng đừng có vội, nghĩ tới ngươi nhớ ca ca như vậy, ca ca đây chẳng phải là đã tới rồi sao, ha ha ha ..."
"Phó Đà chủ bị bắt rồi!"
"Mọi người nhanh trốn đi a!!"
Đám đông hỗn loạn, chẳng mấy chốc đã có người phát ra tiếng kinh hoảng kêu to.
Ngụy Vô Tiên được người tóm lấy mà đi lập tức lộ ra vẻ vô cùng hoảng sợ.
Súc sinh!
Chính mình thế mà thật rơi vào trong tay hắn.
···
Trong rừng
Dương Phóng cuối cùng cũng hỏi xong những gì hắn muốn biết, thuận tay lấy Hóa Thi thủy ra nhanh chóng đổ vào trên mặt của đối phương, bắt đầu hủy thi diệt tích.
Sau đó lập tức chạy về phía Phân đà ở bên trong trấn.
Tuy nhiên!
Ở vào lúc hắn vừa mới chạy tới Phân đà thì nhìn thấy được đám đông hỗn loạn phía trước, âm thanh ồn ào.
Giống như đếm không hết số người đang kêu to.
Hắn nhướng mày, chẳng mấy chốc đã phát hiện tiếng kêu to truyền đến từ phương hướng của Phân đà, sau đó lập tức tăng thêm tốc độ.
"Yên lặng!"
Dương Phóng đột nhiên quát lớn một tiếng, rơi vào trên nóc nhà làm rung động toàn trường.
Tất cả mọi người lập tức bị chấn nhiếp đến thiếu chút nữa thì nằm rạp trên mặt đất, từng người lộ ra vẻ kinh hãi, quay đầu nhìn về phía nóc nhà.
"Nơi này có chuyện gì xảy ra?"
Hắn nói với giọng điệu lạnh lùng.
"Ngươi ... ngươi là ai?"
Tôn Kiến trong đám người hoảng sợ mở miệng hỏi.
"Tần Thiên Liệt!"
Giọng điệu Dương Phóng vang vọng nơi đây.
"Trưởng lão khách khanh? Ngươi là trưởng lão khách khanh của bang ta."
Tôn Kiến vừa mừng vừa sợ, vội vàng mở miệng nói: "Đạo tặc hái hoa lại động thủ, bắt Phó Đà chủ của chúng ta đi, cầu Tần trưởng lão làm chủ a!"
"Đúng vậy a, cầu Tần trưởng lão làm chủ cho a!"
Những người khác thi nhau kêu to.
Dương Phóng nhướng mày.
Có ý tứ!
Chính mình vừa mới trộm xong nhà của bọn họ, bọn họ thế mà cũng đang trộm nhà của mình?
"Chuyện khi nào?"
Dương Phóng hỏi với giọng điệu lạnh lùng.
"Mười mấy phút trước, không đúng, là một chén trà trước đó!"
Tôn Kiến vội vàng mở miệng nói.
Hắn vốn là muốn nói mười mấy phút trước, nhưng ý thức được thế giới này không có khái niệm về phút, cho nên vội vàng đổi giọng.
Lại không nghĩ tới hắn vừa mới dứt lời, ánh mắt Dương Phóng đột nhiên nhìn tới, vô cùng sắc bén.
Người Lam tinh?
Trùng hợp như vậy?
"Quá muộn."
Dương Phóng lắc đầu.
Mười mấy phút, sắp mang thai đứa bé rồi.
Coi như đuổi theo thì cũng không có gì để đuổi.
···
"Không đúng, còn chưa có muộn, còn chưa đến một chén trà, chỉ có nửa chén trà nhỏ."
Hách Ngọc ở một bên vội vàng kêu to lên.
"Nửa chén trà nhỏ?"
Dương Phóng nhướng mày lên, nhìn về phía Hách Ngọc, nói: "Chạy hướng nào?"
"Hình như là hướng phía đông."
Hách Ngọc lập tức mở miệng nói.
"Đúng, chính là hướng phía đông."
Tôn Kiến cũng vội vàng nói.
Dương Phóng không nói một lời, thân thể lao ra ngoài lần nữa, nhanh chóng đuổi theo về phía đông.
Chỉ nửa chén trà nhỏ, ngược lại là còn có chút hy vọng.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là đối phương không đổi hướng trên dọc đường đi.
Bằng không, vẫn là đuổi không được.
Bóng đêm đen nhánh.
Bóng người lập lòe trong trấn.
Không ít nhân sĩ giang hồ ẩn hiện trong bóng tối.
Đặc biệt là đám người Hồ gia, Cát n gia, Liệt Hỏa bang những thế lực này bị dụ tới, vào lúc này, tất cả gần như đều nhận được tin tức từ Thất Sát bang.
Khu vực Liệt Hỏa bang.
Lão giả cao gầy trên người mặc trường bào màu đỏ như lửa, vẻ mặt đạm mạc, mở hai mắt ra, nói: "Đám đạo tặc hái hoa kia bắt đầu động thủ với Siêu phẩm đệ nhất quan sao?"
"Đúng vậy, Đại trưởng lão, Ngụy Vô Tiên - Phó Đà chủ Phân đà của Thất Sát bang đã bị bắt."
Một tên đệ tử của Liệt Hỏa bang mở miệng nói.
"Biết mà, công lực tốc thành của Hoan Hỉ giáo là khuyết thiếu căn cơ, so với công lực mà chúng ta dung hợp Thánh Linh căn tu luyện căn bản là không cách nào so sánh, bọn họ trong ba ngày qua không thải bổ, công lực là sẽ lùi lại, bọn họ trước đó hao tổn tâm trí dẫn toàn bộ chúng ta vào nơi này, chưa chắc không có ý định một mẻ hốt gọn chúng ta, nhưng chúng ta bây giờ không hề động, kế sách của bọn họ chắc chắn sẽ thất bại, nên cũng chỉ có thể xuất thủ đối với một số kẻ yếu."
Lão giả nói với giọng điệu lạnh lùng.
"Bọn họ muốn một mẻ hốt gọn chúng ta? Thế nhưng là dựa vào cái gì? Chỉ dựa vào mấy người bọn họ thôi sao?"
Một người đàn ông trung niên tức giận nói.
Hắn là một trong hai vị Thánh Linh cảnh của Liệt Hỏa bang tới lần này, trong bang cũng có địa vị cực cao, chính là con trai của Bang chủ Liệt Hỏa bang, tên là Long Uyên, năm nay đã 56 tuổi.
"Chỉ dựa vào mấy người bọn họ tự nhiên không cách nào làm được, có điều, ta đoán bọn họ hơn phân nửa là còn có thủ đoạn nào đó, có lẽ là muốn lợi dụng thủ đoạn này để xuống tay với chúng ta."
Đại trưởng lão Liệt Hỏa bang nói với giọng nói lạnh lùng.
Hắn có kiến thức rộng rãi, kinh nghiệm giang hồ là vô cùng phong phú, cho nên từ mới đầu đã ra lệnh cưỡng chế rất cả mọi thành viên của Liệt Diễm bang phải ở tại gian phòng này, không cho phép đi ra ngoài, vì chính là đề phòng bị tính toán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận