Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 590: Vô Cực ấn!

Chỉ là ấn thứ nhất 'Vô Cực ấn' đã khiến hắn mất khoảng thời gian lên tới ba ngày.
Quan trọng nhất là, vẫn chưa cách nào nắm giữ được điểm mấu chốt.
Một kích toàn lực lại chỉ tạo thành một cái hố nho nhỏ.
Một kích như vậy, còn không bằng chính mình đánh bừa ra một quyền có uy lực mạnh mẽ.
"Vô Cực Tạo Hoá ấn đáng chết này quả nhiên khó luyện, đây vẫn chỉ là ấn đầu tiên, thật không biết hai ấn sau đó sẽ còn tới mức độ nào?"
Dương Phóng tự nói.
Từ khi xuyên không một lần nữa cho tới nay, thời gian đã trôi qua tới bảy ngày.
Trong khoảng thời gian bảy ngày này.
Hắn chưa từng nhàn rỗi một lúc nào, tất cả đều trốn ở trong tổng bộ Nguyên Linh giáo tiến hành tu luyện.
Thiên địa bên trong thân thể của hắn sớm đã được mở ra hoàn toàn vào ba ngày trước.
Quá trình mở thiên địa bên trong thân thể cũng không có chỗ nào gọi là đặc biệt khó khăn.
Ban đầu tưởng rằng sẽ rất khó khăn, nhưng trên thực tế, sau khi trùng kích liên tiếp bảy chỗ huyệt vị, nước chảy thành sông, cực kỳ đơn giản, chỉ dùng khoảng thời gian bốn ngày ngắn ngủi.
Mà sau khi mở ra thiên địa bên trong thân thể, viên Diêm Vương cốt màu đỏ tươi trong cơ thể hắn kia lập tức nhanh chóng biến mất với một loại tốc độ mà mắt thường có thể thấy được, hóa thành bảy làn sóng năng lượng màu đỏ ngòm, bị bảy huyệt đạo của hắn hấp thu, hoàn toàn dung hợp hai làm một với thân thể Dương Phóng.
Có thể nói, sau khi mở thiên địa trong thân thể ra, lực lượng so với trước khi chưa mở thiên địa trong thân thể có thể nói là ngày đêm khác biệt.
Sau khi mở thiên địa trong thân thể, thân thể người thật giống như trực tiếp liên thông với thiên địa, có thể mượn dùng lực lượng của thiên địa một cách tuỳ ý.
Dương Phóng hiện tại cho dù chỉ là một quyền tuỳ tiện cũng so với lúc trước đó, mạnh hơn ít nhất nửa lần.
Điểm này, có thể nói là không thể tưởng tượng.
Bình thường mà nói.
Ở khi còn chưa mở thiên địa trong thân thể ra, hắn còn căn bản chưa thực sự được tính là cao thủ Thánh Linh cảnh.
Nhiều nhất chỉ có thể được coi là Ngụy Thánh Linh cảnh!
Mà ở sau khi thuận lợi mở thiên địa trong thân thể ra, hắn mới có thể xem như là một cao thủ Thánh Linh cảnh đúng nghĩa.
Ở sau khi mở thông thiên địa trong thân thể, Dương Phóng chính là ngựa không dừng vó lập tức tu luyện Vô Cực Tạo Hóa ấn được Nguyên Linh giáo truyền từ đời này sang đời khác.
Chỉ là!
Mức độ khó của Vô Cực Tạo Hóa ấn này vượt xa dự đoán của Dương Phóng.
Tu luyện liên tục trong ba ngày, vẫn như cũ chưa nắm bắt được điểm mấu chốt!
Mỗi khi thi triển, năng lượng luôn bị tiêu hao nhanh chóng giữa chừng.
Đến mức một cú đánh toàn lực còn không mạnh bằng lực lượng của một cú đánh bình thường của hắn.
"Không hổ là võ học dành riêng cho cao thủ Thánh Linh cảnh, dựa vào tư chất hiện tại của ta vẫn rất khó luyện, nếu như đổi thành những người khác thì chỉ sợ sẽ càng khó khăn hơn."
Dương Phóng nói.
Tư chất hiện tại của hắn thế nhưng là đã đạt đến năm trăm năm mới gặp (75/280).
Phóng tầm mắt trong từng cái đại vực, đoán chừng cũng tìm không ra bao nhiêu người có thể sánh bằng với hắn.
Đương nhiên, ngoại trừ Thần Linh huyết mạch.
Bởi vì thiên phú của người thức tỉnh Thần Linh huyết mạch, căn bản không thể tính toán theo lẽ thường.
Trên người của bọn họ bình thường đã thức tỉnh đặc tính của thần linh, có khác biệt cực lớn so với người thường.
Dương Phóng xếp bằng ở đây, quanh người lôi quang mãnh liệt, bắt đầu khôi phục chân khí vừa mới tiêu hao một lần nữa.
Vô Cực ân, mỗi một lần thi triển ra điều tiêu hao chân khí một cách vô cùng đáng sợ.
Lấy tu vi Thánh Linh cảnh hiện tại của hắn, nhiều nhất chỉ có thể thi triển ra được năm lần.
Thi triển hết năm lần, chân khí toàn thân sẽ bị móc không còn một mảnh.
"Tuy nhiên trong lần xuyên không này, cũng thực sự quá đột ngột, khoảng thời gian thế mà rút ngắn hơn phân nửa."
Dương Phóng vừa khôi phục công lực, vừa suy nghĩ tới chuyện xuyên không trước đó.
Hơn nữa!
Lần trước ở thế giới bên này mất tổng cộng 75 ngày, lần này đột nhiên xuyên không, không biết lại sẽ mất bao nhiêu ngày?
Dựa theo loại quy luật này, có phải sớm muộn gì bọn họ cũng chỉ có thể sống ở thế giới hiện thực một ngày, sau đó sẽ lại phải xuyên không qua thế giới bên này một lần nữa hay không.
Việc xuyên không với tần suất cao như vậy, không thể nghi ngờ chắc chắn sẽ làm tăng thêm nguy cơ cho tất cả mọi người.
Thật khó để tưởng tượng đến cùng là loại lực lượng to lớn tới mức nào mới có thể liên tục kéo nhiều người của Lam tinh như vậy vào đến mảnh thế giới này!
Chẳng lẽ ...
Là thần linh?
Ở sau khi ngồi khôi phục trong khoảng thời gian một nén nhang, Dương Phóng mở hai mắt ra, tinh thần bay bổng, thân thể lần nữa từ tảng đá nhảy lên một cái, trên dưới toàn thân hào quang mãnh liệt, không khí bốn phương tám hướng đều được điều động.
"Vô Cực ấn!"
Hắn quát lớn một tiếng, lại một lần nữa tấn công dữ dội vào vách núi trước mặt.
Ầm!
Từng đợt nổ vang kinh khủng khó lường lập tức chấn động mà ra, ầm ầm rung động, cuộn trào về phía bốn phương tám hướng, vô số phiến đá vỡ vụn nhanh chóng bắn ra.
Mà ở lúc Dương Phóng một mực cố gắng tu luyện.
Nơi xa.
Thân hình Thôi Ngự nhanh như một cơn gió, nhanh chóng lướt về phía trước giữa những tảng đá và tán cây, vù vù rung động, nhanh chóng lướt về khu vực phía trước.
Cảm nhận được động tĩnh đáng sợ từ phía trước truyền đến, trên mặt hắn lộ ra vẻ kinh ngạc, nhưng vẫn tăng thêm tốc độ nhanh chóng lao nhanh về phía trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận