Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 958 - Còn xin Đại sư huynh chỉ giáo!



Chương 958 - Còn xin Đại sư huynh chỉ giáo!




"Cho nên, có lẽ không phải người xuyên không, có lẽ hắn từ những người khác bên trong tổ chức Thiên Thần biết được truyền thuyết về Nguyên Thủy, cho nên mới lấy cái danh hiệu Nguyên Thủy này."
Dương Phóng nói, dù sao thì người xuyên không cũng có rất nhiều nhân tài, rất nhiều người trong số họ đã viết Thiên Long Bát Bộ, Tây Du Ký ra, cho dù có người có thể viết ra được cả Phong Thần Diễn Nghĩa thì cũng chẳng có gì lạ.
"Được a."
Diệp Huyền lập tức trầm mặc xuống, trong lòng suy tư.
Xem ra vị gọi là đại đệ tử này cũng không hiểu nhiều về vị tiền bối kia.
Vị tiền bối kia không thể không nói là quá thần bí.
Một lát sau.
Diệp Huyền tiếp tục hỏi Dương Phóng càng nhiều vấn đề hơn.
Dương Phóng vừa ăn vừa thuận miệng trả lời.
Từ đầu đến cuối, trên mặt Diệp Huyền đều là nụ cười nồng đậm.
Nói xong lời cuối cùng, hắn đột nhiên nghĩ tới một chuyện nói: "Đúng rồi Đại sư huynh, gần đây ta tham gia một cuộc thi đấu võ ở bên thế giới bên kia, kéo dài khoảng thời gian ba ngày, sắp nghênh đón trận quyết đấu cuối cùng, đối thủ kia của ta có thực lực cường đại, chính là cường giả xếp thứ 148 trên Tiềm Long bảng, cường đại hơn so với ta một nửa, mặc dù sư tôn truyền cho ta ba bộ kiếm pháp, nhưng ta lo lắng vẫn không phải là đối thủ của hắn, hy vọng Đại sư huynh có thể chỉ giáo thay một chút."
Trong lòng hắn thực sự rất lo lắng.
Lần xuyên không tới này hắn sẽ phải nghênh đốn Đường Hoàn một cao thủ trên Tiềm Long bảng của Đường gia!
Đây chính là một tên cường giả có tốc độ xuất kiếm nhanh hơn hắn nhiều.
Trước đây không lâu ở bên thế giới bên kia, hắn lại đi tìm Dương Phóng (Tiêu Phóng), chỉ có điều lúc đó Dương Phóng đang không ở đó.
"Thật sao? Sư tôn đã dạy cho ngươi kiếm pháp gì? Ngươi thi triển một lần để cho ta xem xem, có lẽ ta có thể tư vấn cho ngươi một chút."
Dương Phóng cố tình nói.
"Được, đa tạ Đại sư huynh!"
Diệp Huyền mừng rỡ.
Lập tức tìm được một thanh kiếm gỗ ở trong phòng, lập tức thi triển ra từng cái phiên bản của Kim Phong Tế Vũ kiếm, vù vù rung động, âm thanh nặng trĩu.
Dương Phóng xem từ đầu tới cuối, trên mặt không thể không lộ ra nụ cười mỉm, nói: "Diệp sư đệ, Kiếm pháp chi đạo, biến hóa bao nhiêu đi nữa cũng không rời khỏi bản chất, mặc dù ta không nhìn thấy tận mắt sư tôn là diễn luyện như thế nào, nhưng ta biết trong đó có ba bốn động tác ngươi là làm sai."
"Làm sai?"
Diệp Huyền nao nao.
"Đúng vậy, mấy cái động tác này một khi làm sai, đó chính là sai một ly đi nghìn dặm, hơn nữa muốn đối chiến với cao thủ dùng kiếm pháp có tốc độ nhanh hơn, ngươi thế nhưng là phải di chuyển nhanh hơn hắn, vừa rồi có vài chỗ về phương diện bộ pháp, đoán chừng ngươi là nhớ nhầm."
Dương Phóng mỉm cười.
"Còn xin Đại sư huynh chỉ giáo!"
Diệp Huyền nghiêm nghị chắp tay.
Dương Phóng thuận tay nhận lấy kiếm gỗ trong tay Diệp Huyền, lập tức diễn luyện nhanh chóng ở trong phòng khách, thực hiện lại động tác kiếm vừa rồi.
Diệp Huyền quan sát cẩn thận, trong lòng trầm xuống.
Quả đúng như vậy!
Kiếm pháp do Dương Phóng thi triển gần như giống hệt với vị Tiêu tiền bối kia thi triển.
Trong đầu của hắn lại nhịn không được mà xuất hiện vô số ý nghĩ.
Chẳng lẽ thực lực của Dương Phóng này còn mạnh hơn cả chính mình?
Một tia chua xót và ghen tị lại nổi lên trong lòng Diệp Huyền.
"Đa tạ Đại sư huynh!"
Diệp Huyền chắp tay.
"Không cần khách khí."
Dương Phóng mỉm cười.
"Đại sư huynh, thực lực của ngươi ... chắc là cũng không thấp phải không?"
Diệp Huyền hỏi mang tính thăm dò.
"Ta sao? Ta chỉ là một tên đại phu không có tiếng tăm gì, ta thì có biết võ học nào đâu, ta không biết gì về võ học cả."
Dương Phóng mỉm cười, nói: "Diệp sư đệ, còn xin ngươi không nên nói chuyện ngày hôm nay ra."
Trong lòng Diệp Huyền trầm xuống, lập tức hiểu được ý nghĩ của Dương Phóng.
Đối phương là muốn tiếp tục ẩn núp!
Đồng thời hắn cũng càng có thể phát giác được Dương Phóng đây chắc chắn là đang che giấu thực lực.
Dương Phóng này rất có thể là một người che giấu sâu nhất trong tất cả những người xuyên không!
Mà ngay cả thành viên Ẩn Tàng giả bọn họ, đoán chừng đều không đủ nhìn.
"Được, ta hiểu rồi."
Diệp Huyền phức tạp mở miệng nói: "Vậy hôm nay ta cáo từ trước đã, Đại sư huynh nếu như sau này có tới Ma Đô, nhớ gọi điện thoại cho ta, đúng rồi, số điện thoại của ta còn xin Đại sư huynh ghi lại."
Chẳng mấy chốc hắn nói ra một dãy số điện thoại di động.
"Được, ta đã nhớ rồi."
Dương Phóng mỉm cười.
Cuối cùng Diệp Huyền chắp tay lần nữa, quay người rời đi.
Chỉ để lại cả phòng toàn là quà tặng lít nha lít nhít chất đầy trên bàn ghế.
Dương Phóng nhìn vào đông đảo vật phẩm trong phòng, lại nhìn vào thẻ ngân hàng trong tay một chút, không thể không nhẹ giọng than thở.
"Gia hỏa này ... thật đúng là có tiền ..."
Cộng thêm thẻ ngân hàng mà đối phương đưa cho mình, cộng với những thứ này cộng lại ít nhất cũng phải một trăm vạn phải không?
Hắn xoay người lại, tiếp tục ăn nốt phần ăn của mình.
···
Vào lúc hai giờ chiều.
Trong khi Dương Phóng đang mở quà và kiểm tra từng món quà trong phòng, đột nhiên, điện thoại của Trình Thiên Dã lại gọi tới.
"Đặc Chiến đội?"
Dương Phóng ngạc nhiên mà hỏi.
"Đúng vậy Dương Phóng, đây là sự sắp xếp từ phía trên, dự định chọn một nhóm những người xuyên không mạnh nhất và thành lập Đặc Chiến đội trong thế giới hiện thực để đối phó với những sự cố quái vật ngày càng nhiều có thể xuất hiện trong tương lai, ngươi cũng được chọn, còn xin buổi sáng ngày mai ngươi tới báo cáo tại cục cảnh sát Xương Bắc khi, đến lúc đó ta sẽ giải thích chi tiết cho ngươi!"
Trình Thiên Dã nói.
P/S: Ta thích nào ... chương 8



Bạn cần đăng nhập để bình luận