Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 245: Yên tâm, ta sớm đã có đường lùi!

"Mọi người, trước tiên chúng ta hãy cùng nhau uống cạn một chén này!"
Trình Thiên Dã nói lời khích lệ.
Mọi người lập tức thi nhau giơ ly rượu lên, đứng lên, cùng nhau uống hết.
Trình Thiên Dã đặt chén rượu xuống, nhẹ giọng thở dài, nói: "Lần này tổng đội trưởng mặc dù tạm thời mất tích, nhưng hắn bây giờ chắc chắn còn chưa chết, tất cả thi thể bên trong Phủ Thành chủ ta đều đa tìm rồi, đều không phát hiện Nhâm đội trưởng, hắn hơn phân nửa là bị người của tổ chức tà đạo cầm tù, có điều bị cầm tù thêm một ngày thì sẽ thêm một ngày nguy hiểm, cho nên, ta vẫn là hy vọng mọi người có thể tìm người tương trợ."
Nói đến đây, hắn nhìn về phía mọi người, nói: "Thực không dám giấu giếm, ngay vào tối hôm qua, ta, lão Ngô và Thi Nghiên gặp Hành Giả Võ Tòng, đối phương lại chủ động tới cứu chúng ta, từ điểm này tới xem, tổ chức này dường như cũng không có máu lạnh như vậy."
"Hành Giả Võ Tòng?"
"Tối hôm qua Đội trưởng gặp Hành Giả Võ Tòng?"
Mọi người thi nhau kinh ngạc mà hỏi.
Trình Thiên Dã phức tạp gật đầu, cười khổ nói, "Đáng tiếc chúng ta vẫn chưa thể đưa ra được điều kiện có thể đả động được đối phương, bằng không, có tổ chức này cứu giúp, ngược lại là có thể cứu ra được Nhâm đội trưởng một cách dễ dàng."
Hắn khẽ thở dài một cái, tiếc hận không thôi.
. . .
Mặt trời chiếu sáng rực rỡ.
Xua tan phần nào sự lạnh giá ở Bạch Lạc thành.
Lẽ ra hôm nay phải là một ngày đẹp trời hiếm có, nhưng lại có một bầu không khí ảm đạm và lạnh lẽo trong một căn phòng nhộn nhịp.
Ngay cả ở giữa ban ngày, cũng có thể để cho người ta hơi ớn lạnh, không rét mà run.
Bên trong gian phòng.
Một tác phẩm điêu khắc đứa bé màu đen, đứng sừng sững và được cung phụng ở đây, trên mặt mang theo nụ cười quỷ dị, trên mặt nở nụ cười quái dị, sống động như thật, một đôi mắt như người sống, thu hết mọi thứ trong phòng vào mắt.
Đột nhiên, phần bụng của bức tượng đứa bé lại phình to ra với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy, như thể nó đồng hóa thành hình dáng mang thai mười tháng, trên đó nổi lên những đường gân xanh dày đặc và kỳ dị, vặn vẹo không ngừng.
Lạch cạch!
Một cục bướu thịt to lớn từ phần bụng của bức tượng đứa bé này trực tiếp rơi xuống dưới, nhớp nháp và tràn ngập mùi gay nồng, khoảnh khắc nó tiếp đất, mặt đất bị ăn mòn xuy xuy rung động, giống như axit sunfuric vậy.
Sau đó!
Cục bướu thịt lớn kia bắt đầu nhúc nhích trên mặt đất, theo thời gian dần trôi qua nó mọc ra tay chân, mọc ra đầu, sau đó lớn lên một cách nhanh chóng, chẳng mấy chốc biến thành một bóng người toàn thân trơn bóng phủ kín chất nhờn, quay đầu nhìn về phía bức tượng đứa bé một chút, lộ ra vẻ chấn động.
Bóng người thần bí bên cạnh hắn đột nhiên nở ra nụ cười nồng đậm, hai bàn tay chắp vào nhau nói: "Chúc mừng đại ca sống lại một cách thuận lợi!"
"Lực lượng của Tà Mẫu quả nhiên không thể tưởng tượng nổi."
Bóng người vừa mới lớn lên kia phức tạp mà nói.
Chính là thành chủ hiện tại của Phủ Thành chủ, Hứa Đức, ngày hôm qua dẫn Tà Linh nhập vào thân thể, thi triển bí pháp, đồng quy vu tận cùng với tất cả các thế lực lớn.
Bóng người thần bí bên cạnh thì là đệ đệ của hắn, Hứa Như Thiên.
Hứa Như Thiên mỉm cười, nói: "Đáng tiếc lần này chuẩn bị quá vội vàng, âm lực của Tà Mẫu còn chưa được dự trữ hoàn chỉnh thì đã bị người phát hiện, lần này âm lực đã hoàn toàn tiêu hao, ngươi cũng không thể chết tiếp nữa, nếu như ngươi lại chết thì cho dù là Tà Mẫu cũng không cách nào làm cho ngươi sống lại, trừ khi chờ ta bổ sung lại âm lực cho Tà Mẫu một lần nữa."
"Tiếp theo ngươi chuẩn bị làm cái gì?"
Hứa Đức khẽ thở dài, nói: "Trải qua chuyện lần này, các thế lực lớn chắc chắn sẽ sinh ra tâm lý đề phòng, sẽ không để cho ngươi tiếp tục dự trữ âm lực nữa, ngoài ra, Hắc Long quân rất có thể sẽ tiến hành tìm kiếm từng nhà, có nguy cơ bị phát hiện rất lớn."
"Yên tâm, ta sớm đã có đường lùi!"
Hứa Như Thiên mỉm cười nói, "Hiện tại ngay cả Thượng Quan Vô Cực cũng không biết mặt người ta còn có một cái 'Thân phận khác', hơn nữa cái 'thân phận khác' này của ta thế nhưng là rất được Hắc Long quân và Thượng Quan Vô Cực thưởng thức, bọn họ nằm mơ cũng sẽ không nghĩ đến."
"Ừm?"
Gia chủ Hứa Đức kinh ngạc trong lòng, nhìn về phía người đệ đệ nhiều năm không gặp này của chính mình.
Vị đệ đệ này những năm qua ở bên ngoài đến cùng đã trải qua những gì?
. . .
Bên trong Hương Tiên lâu.
Mọi người đẩy chén nâng cốc, kể lể tâm sự với nhau.
Chuyện của Nhậm Quân tạm thời được đặt ở một bên.
Trình Thiên Dã liên tục phân tích tình hình hiện tại trong Bạch Lạc thành cho mọi người, cũng vạch ra những con đường để cho bọn họ có thể leo lên.
"Đúng rồi, Dương Phóng, không phải ngươi biết y thuật sao? Tối hôm qua Hắc Long quân và các thế lực lớn tử thương vô cùng thê thảm, rõ ràng là không đủ đại phu, không cần biết là Hắc Long quân hay là các thế lực lớn đều đang tuyển nhận đại phu một cách trắng trợn, tiền tháng không ít, bên phía Hắc Long quân mở ra ba lượng bạc một tháng, mà ngay cả Tứ Phương minh, Chu gia cũng mở ra cái giá không ít, không bằng ngày mai ngươi đi thử xem."
Trình Thiên Dã lộ ra ánh mắt cổ vũ, nhìn về phía Dương Phóng.
"Đại phu. . ."
. . .
Dương Phóng suy nghĩ một chút, nói: "Theo như những gì ta được biết, Tà Linh của Phủ Thành chủ còn chưa được diệt trừ hoàn toàn, còn có một số dư nghiệt mang theo Tà Mẫu chạy ra ngoài, lúc này nếu như đột nhiên gia nhập vào Hắc Long quân chỉ sợ không được an toàn lắm."
Bạn cần đăng nhập để bình luận