Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 650: Gia nhập Thất Sát bang

"Đã không ít rồi."
Quách Thiên Hào nhẹ nhàng lắc đầu, nói: "Hoàng Cực đan từ trước đến nay hiếm thấy, không chỉ Hắc Ngọc linh dược khó kiếm, người luyện đan cũng càng khó hơn, huống hồ Dương huynh đệ chỉ đảm nhiệm khách khanh mà thôi, lại không cần ra ngoài chém giết, chỉ cần phụ trách tọa trấn là được, gặp phải chuyện khó mà giải quyết, mới phải cần ngươi ra mặt, có thể nói là rất nhẹ nhàng, mà ngoại trừ Hoàng Cực đan ra, chúng ta còn có những chỗ tốt khác, cùng nhau đưa cho Tần huynh đệ, Tần huynh đệ không ngại thì suy tính nhiều hơn một chút."
···
Quách Thiên Hào trước mặt đầy vẻ thành ý, không ngừng cung cấp các loại điều kiện.
Mỗi một loại điều kiện đều là cái giá không ít, làm cho người mê mẩn.
Nói thật ra, Dương Phóng quả thực cũng có mấy phần động tâm.
Trong lòng hắn không thể không rơi vào trầm tư.
Tuy rằng hợp tác với Tứ hoàng tử cũng có thể được ban thưởng không ít Hoàng Cực đan, tuy nhiên dù sao cũng là người của Hoàng gia, phát sinh hợp tác với Tứ hoàng tử, chắc chắn sẽ phải rơi vào trong vòng xoáy tranh đấu của Hoàng gia.
Đặc biệt là Tứ hoàng tử hiện tại vẫn còn đang ở dưới tình huống yếu thế.
Gia nhập đối phương thì rõ ràng là lựa chọn không khôn ngoan.
Xem xét như vậy!
Thất Sát bang dường như đã xem như tốt rồi.
"Cho ta suy nghĩ thêm mấy ngày, thế nào?"
Dương Phóng mở miệng.
"Đó là tự nhiên, chuyện lớn như thế, tại hạ tự nhiên không dám yêu cầu xa vời rằng Tần huynh đệ sẽ lập tức làm ra quyết định."
Quách Thiên Hào mỉm cười.
"Ừm."
Dương Phóng gật đầu, ấn tượng tốt đối với người này lại tăng lên một chút nữa.
Ít ra không giống như người của Thái tử, vừa gặp mặt đã hùng hổ dọa người.
"Đúng rồi Quách huynh, nếu như ta có thể lấy ra một số Hắc Ngọc linh dược, không biết có thể ủy thác quý bang luyện chế hay không?"
Dương Phóng đột nhiên hỏi thăm.
"Ngươi có Hắc Ngọc linh dược?"
Quách Thiên Hào nhíu mày lại, mở miệng hỏi.
"Có, tuy nhiên không nhiều."
Dương Phóng trả lời.
Bản thân mình đường đường là Thánh Linh, có vài gốc Hắc Ngọc linh dược thì cũng là chuyện hợp lý, cũng không cần lo lắng dẫn đến phiền phức.
"Nếu muốn ủy thác bang phái luyện đan giúp thì cũng không phải không thể, có điều, chúng ta phí thủ tục của chúng ta thế nhưng là cực kỳ đắt đỏ, luyện chế đan dược chúng ta phải khấu trừ bốn thành."
Quách Thiên Hào nói.
"Vậy những tài liệu khác thì sao? Là các ngươi cung cấp hay là do ta cung cấp?"
Dương Phóng hỏi.
"Tự nhiên cũng là ngươi cung cấp, hơn nữa chúng ta cũng không thể cam đoan mỗi một lô đan dược đều có thể xuất đan thuận lợi, khó mà tránh khỏi có một ít rủi ro."
Quách Thiên Hào nói.
"Như vậy a."
Dương Phóng cau mày lại.
Như vậy không khỏi quá hố.
Điều này chẳng mấy chốc đã đánh tan chủ ý của hắn.
Nếu không phải bên trong Kình Thiên vực, Luyện đan thuật là một ngành nghề cấm, bị các thế lực khác nhau quản lý chặt chẽ, nghiêm cấm truyền bá nó, thì hắn cũng muốn tự mình học tập luyện đan cho nhanh.
Sau đó, bọn họ bắt đầu nói chuyện về những vấn đề khác.
Thẳng tới lúc trời gần tối.
Quách Thiên Hào mới đứng dậy rời đi.
···
Ban đêm.
Bầu trời đầy sao.
Trong sân, Dương Phóng đang lĩnh hội bí tịch Phục Thiên thủ.
Bản Phục Thiên thủ này có đẳng cấp cao thâm, vô cùng huyền diệu, nói về uy lực dường như còn ở trên cả Vô Cực ấn, lấy thiên phú của Dương Phóng, lĩnh hội cho đến nay cũng không có đưa nó vào nhập môn.
Có thể thấy được độ khó cao tới cỡ nào.
Phục Thiên Phục Thiên, có hàm ý hàng phục thiên đạo.
Gió thổi lá rơi.
Vang lên xào xạc.
Đôi mắt đang nhắm chặt của Dương Phóng đột nhiên mở ra, nhìn về phía một góc trong sân, nói với giọng nói lạnh lùng: "Chuyện gì?"
Ánh sáng đen hiển hiện trên mặt đất.
Một cái đầu chui ra.
Sau đó toàn bộ thân thể nhanh chóng lao ra khỏi lòng đất.
Chính là một trong năm tên Địa Hành tộc bị hắn khống chế, tên là Lư Hải Minh.
"Thưa chúa công, bên chỗ Hoắc Khâu xảy ra chuyện."
Sắc mặt tên Địa Hành tộc kia khẽ biến, vừa gặp đã cẩn thận nói ra.
"Ồ? Có chuyện gì?"
Vẻ mặt Dương Phóng khẽ động.
"Sơn cốc chỗ Hoắc Khâu bị người lập tức san bằng, những trưởng lão, đệ tử khác tử thương thảm trọng, nơi đó đã không có người cư ngụ, bản thân Hoắc Khâu đã biến mất không thấy đâu nữa, đúng rồi, thuộc hạ tìm thấy hai viết ở bên trong sơn cốc, viết Cửu U."
Người Địa Hành tộc kia mở miệng nói.
"Cửu U?"
Dương Phóng ngưng trọng lại.
Là bọn họ?
Nhanh như vậy đã tìm tới Hoắc Khâu rồi?
Không tốt!
Hoắc Khâu có thể bán chính mình hay không?
"Còn có tin tức khác không?"
"Không còn, thuộc hạ thấy Chúa công trước đó từng có liên hệ với Hoắc Khâu, lúc này mới chạy tới báo tin."
Người Địa Hành tộc kia nói.
"Hắc Ngọc linh dược đã tìm được người mua chưa?"
"Chuyện này ... còn chưa tìm được."
Da đầu vị Địa Hành tộc kia run lên.
"Được rồi, ngươi đi xuống trước đi."
Dương Phóng mặt không biểu tình nói.
"Vâng, Chúa công!"
Người Địa Hành tộc kia chắp hai tay lại một cái, thầm thở phào, lại chậm rãi chìm vào trong lòng đất một lần nữa.
Dương Phóng như có điều suy nghĩ, trong đầu suy nghĩ nhanh chóng.
Mình bây giờ đã thay đổi một thân phận khác, đối phương hẳn là không tìm được ta.
Đương nhiên, xem như tìm được thì hắn cũng chưa chắc đã sợ.
Hươu chết vào tay ai vẫn là còn rất khó để mà nói.
···
Khoảng thời gian trôi qua.
Sau đó lại là hai ngày trôi qua.
Quách Thiên Hào nở nụ cười, tới cửa lần nữa.
Lần này Dương Phóng lập tức lựa chọn đồng ý.
Bốn viên Hoàng Cực đan tuy rằng ít, nhưng cũng còn hơn là không có.
Bây giờ có thể kiếm được một viên thì là một viên, càng quan trọng hơn chính là, hắn còn có rất nhiều vấn đề đối với Thánh Linh cảnh muốn hỏi thăm, lưng dựa vào một cái thế lực lớn thì sẽ có rất nhiều chỗ thuận lợi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận