Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 1208 - Ở lại cho ta!



Chương 1208 - Ở lại cho ta!




Sau đó ánh sáng lóe lên, mấy vị cao thủ Bất Diệt cảnh lập tức bị di chuyển ra bên ngoài, bị ném ra xa hàng ngàn dặm.
Cường giả Bất Diệt cảnh, có sức sống cực kỳ mạnh mẽ và không dễ bị giết.
Dù là Nhị trưởng lão cũng không nắm chắc có thể miểu sát được bọn họ, chỉ có thể lấy lực lượng dị tượng di chuyển bọn họ ra bên ngoài.
"Động thủ!"
Hoắc Thanh lên tiếng.
Thân thể Dương Phóng sớm đã lao nhanh ra ngoài, giống như dịch chuyển tức thời.
Vừa lên Hắc Ám Thần chủng lập tức bộc phát ra.
Ầm!
Một cái vòng xoáy màu đen vô cùng quỷ dị không có dấu hiệu nào xuất hiện ở trước mặt hắn, sau đó nhanh chóng phóng lớn lên, từ khu vực trên ngọn bảo tháp bắt đầu thôn phệ xuống phía dưới.
Từ xa nhìn lại, trông giống như một hồ nước màu đen quỷ dị nổi lên, tỏa ra một luồng khí âm u, u tối thần bí, khiến toàn bộ bảo tháp dần dần biến mất từng chút một.
Tuy nhiên!
Động tĩnh nơi này ngay lập tức thu hút sự chú ý của những cao thủ bên trong Vương thành.
Sắc mặt từng vị cường giả lập tức thay đổi, nhanh chóng lao ra ngoài.
"Thứ gì?"
"Không tốt, có người đang đến gần bảo tháp!"
···
Nhị trưởng lão không nghĩ ngợi chút nào, lập tức mở rộng dị tượng của bản thân, bùm bùm một tiếng, năng lượng màu tím dâng trào, lập tức bao phủ từng vị cường giả vào bên trong, sau đó lập tức di chuyển ra bên ngoài.
Xoát xoát xoát!
Từng tên cường giả liên tục được hắn di chuyển ra ngoài, nhanh chóng biến mất ở chỗ này.
"Làm càn!"
Tiếng gầm thét chẳng mấy chốc đã vang lên.
Mấy vị lão giả rời đi trước đó vẻ mặt tức giận, nhanh chóng từ chỗ sâu lao tới.
Vừa mới xông ra, thân thể của bọn họ bắt đầu biến lớn một cách nhanh chóng, giống như được thổi phồng lên vậy, mọc ra bộ lông màu đen đày dặc, dữ tợn kinh khủng, trong nháy mắt hóa thành kích thước gần trăm mét.
Hình thái Hắc Mao Cự Ma!
Rống!
Một số lão giả đáng sợ phát ra tiếng rống phẫn nộ, chộp về phía Nhị trưởng lão.
Sắc mặt Nhị trưởng lão nghiêm túc, bên trong thân thể gầy ốm lại bộc phát ra lực lượng tuyệt cường, mỗi một lớp da thịt đều đang lóe lên ánh sáng chói mắt.
Bàn tay hắn lật một cái, một thanh trường thương màu tím xuất hiện, hắn vung lên, trực tiếp lao vào chiến đấu với mấy vị Cự Ma này.
"Là ngươi, Hoắc Thanh của Thần thôn!"
"Ngươi đang tìm cái chết, dám chủ động xuất hiện!"
Mấy tên Hắc Mao Cự Ma gào thét.
"Tuần Thủ giả làm nhiều chuyện bất nghĩa, dám ám toán Đại trưởng lão của Thần thôn chúng ta, không sợ bị Thôn trưởng của Thần thôn chúng ta tới cửa thanh toán sao?"
Hoắc Thanh quát lạnh, bên trong thân thể gầy gò bộc phát ra lực lượng kinh thiên, trường thương quét tới, hóa giải công kích của từng tên Hắc Mao Cự Ma.
"Thôn trưởng? Hắc hắc ... hắn đến bây giờ còn sống hay là đã chết rồi đều là hai chuyện khác nhau, nhiều năm như vậy có lẽ sớm đã tọa hóa, ngươi dám xuất hiện vậy chính là một con đường chết!"
"Hoắc Thanh, hôm nay để cho ngươi tới thì không đi được!"
Mấy tên Hắc Mao Cự Ma nở ra nụ cười nham hiểm, nhanh chóng công về phía Hoắc Thanh, ầm ầm rung động.
Trong quá trình này, bên trong thành trì to lớn còn đang có cao thủ nhanh chóng chạy đến.
"Đi!"
Dương Phóng nói một tiếng, thân ảnh hóa thành một đạo bóng đen, dẫn đầu lướt về phía phương hướng nơi xa.
Hắc Ám Tuyền qua đã thành công thu lấy tòa bảo tháp đó vào bên trong.
"Là ngươi, ngươi là người may mắn kia, ngươi dám xuất hiện ở Vương thành?"
Lại là một tiếng quát tức giận nữa vang lên.
Gần như ở vào lúc Dương Phóng vừa mới lấy được bảo tháp, một người đàn ông trung niên nhanh chóng lao tới, nổi giận hét lên một tiếng, thân thể nhanh chóng biến lớn vù vù rung động, mọc ra vô số lông màu đen, đảo mắt cái biến cao tới gần trăm mét, tóm về phía thân thể Dương Phóng.
Ma trảo màu đen âm trầm đáng sợ, chỉ móng đã dài mấy mét, lập tức quét ra vô số đạo ma quang, nổ vang ầm ầm, muốn ép Dương Phóng ra ngoài.
Chỉ có điều thân thể Dương Phóng quá nhanh, lại Liễm Tức Hóa ảnh, để hắn rất khó mà bắt giữ được.
Từng đợt công kích đáng sợ xốc cả mặt đất lên.
Thân thể Dương Phóng vẫn còn đang tiếp tục lao về phía trước.
"Ở lại cho ta!"
Người đàn ông trung niên gào thét, thân thể đáng sợ mang theo một cỗ khí thế áp bách khó có thể tưởng tượng, quét ra từng mảnh từng mảnh ánh sáng đen, oanh sát liên tục về phía trước.
Từng mảnh từng mảnh ma quang đáng sơ bao trùm mọi thứ.
Tuy nhiên thân thể Dương Phóng cực nhanh, không có phát ra một tiếng động, đã lao ra khoảng cách không biết bao xa.
Cùng lúc đó, bên phía Nhị trưởng lão cũng đang vừa đánh vừa lui, lấy tốc độ cao lao về phía xa.
Tiếng gào thét đáng sợ của từng tên Hắc Mao Cự Ma, ở sau lưng không ngừng oanh tạc về phía Nhị trưởng lão.
"Ngươi trở về Thần thôn trước đi, ta sau đó sẽ về!"
Hoắc Thanh truyền âm với Dương Phóng.
Có quá nhiều kẻ đuổi giết xung quanh.
Hắn trong thời gian ngắn căn bản không cách nào thớt khỏi đối thủ, chỉ có thể nghĩ biện pháp dẫn bọn họ chạy theo khu vực khác.
Nhưng vào lúc này!
Xuất hiện khác thường.
Dương Phóng đang Liễm Tức Hóa ảnh lao với tốc độ cao về phía trước đột nhiên thay đổi sắc mặt, cảm nhận được một cỗ nguy cơ to lớn.
Sau đó Hắc Ám Tuyền qua hiển hiện ở trước mặt của hắn một lần nữa.
Toàn bộ vòng xoáy vặn vẹo một lúc biến lớn lên.
Bảo tháp trước đó được hắn thu vào bên trong vòng xoáy vậy mà chịu phải ảnh hưởng từ một cỗ lực lượng thần bí, xông phá không gian hắc ám và lao ra khỏi Hắc Ám Tuyền qua.
Sau đó bảo tháp biến lớn nhanh chóng, bên dưới nó bộc phát ra một cỗ lực hút mạnh mẽ, lập tức bao phủ về phía Dương Phóng.
P/S: Ta thích nào ... chương 9



Bạn cần đăng nhập để bình luận