Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 1027 - Thì ra là thế ...



Chương 1027 - Thì ra là thế ...




Chất lỏng hỗn loạn bên dưới cuối cùng cũng không chịu nổi nữa, hắn trực tiếp dùng một vòng xoáy cực lớn hút ra một bộ phận, dũng mãnh lao vào trong vòng xoáy khổng lồ, phát ra âm thanh rầm rầm.
Hai mắt Dương Phóng lóe lên.
Có hy vọng!
Tuy nhiên đúng vào lúc này!
Chuyện khiến Dương Phóng rùng mình nhất xảy ra.
Một giọng nói cổ xưa mà yếu ớt đột nhiên vang lên, truyền sâu vào trong óc của hắn.
"Cứu ta ... Cứu ta ..."
Xoát!
Chất lỏng vốn đang tuôn về phía vòng xoáy khổng lồ lại bắt đầu rõ ràng dừng lại một lần nữa, giống như nhận lấy ảnh hưởng nào đó làm đảo ngược việc hút, trở về trong hồ một lần nữa, xoay tròn xung quanh hài cốt to lớn.
Vòng xoáy khổng lồ giữa không trung cũng chia ra làm bốn một lần nữa, được Dương Phóng thu hồi lại một cách nhanh chóng.
Trong lòng hắn giật nảy cả mình, khó có thể tin nổi, đưa ánh mắt nhìn về phía hài cốt to lớn trước mặt.
Còn sống?
Điều này sao có thể?
"Cứu ta ... Cứu ta ..."
Giọng nói cổ xưa mà mơ hồ vẫn đang mãnh liệt chui vào trong đầu của Dương Phóng.
Lần này không chỉ có Dương Phóng mà ngay cả hai người bên cạnh tất cả đều có thể nghe được rõ ràng, trong nháy mắt lông tơ dựng đứng lên, lộ ra vẻ mặt vô cùng kinh ngạc.
"Cứu ta ..."
"Cứu ta ..."
Từng âm thanh mơ hồ cổ xưa đang không ngừng lặp lại.
Lặp đi lặp lại, chỉ có một câu nói như vậy.
Giống như thể bộ hài cốt to lớn kia cũng chưa hoàn toàn khôi phục, lại hoặc là giống câu nói kia chỉ là một câu chấp niệm của hắn.
Tuy nhiên chất lỏng màu tím trong hồ thậm chí còn dâng lên nhanh hơn.
Tất cả chất lỏng đều đang xoay tròn xung quanh hài cốt của hắn, muốn một tràn vào bên trong hài cốt của hắn một lần nữa, nhưng vừa mới trào lên thì bị xiềng xích thô to quấn quanh bên ngoài cơ thể hắn ngăn cản lại.
Đến mức toàn bộ chất lỏng trong hồ, giữa sự giao phong của hai loại lực lượng đang bành trướng không ngừng, phát ra tiếng ào ào.
Những làn sóng khí tức kinh hoàng và đáng sợ liên tục phát ra từ bên trong bộ hài cốt to lớn kia, cho dù là Dương Phóng cũng cảm thấy kinh tâm động phách.
"Đi!"
Hắn cũng không dám ở lại đây lâu thêm, nói một tiếng, nhanh chóng lui về phía đằng sau.
Dù sao trước đó đã dùng Tứ Vực Hợp nhất, hút được một phần chất lỏng màu tím, sau khi trở về có thể từ từ mà nghiên cứu.
Trạng thái của bộ hài cốt này quá quỷ dị.
Giống như cho dù chết cũng không hàng!
Hai người bên cạnh lộ ra vẻ mặt giật mình, nhanh chóng chạy theo Dương Phóng.
"Cứu ta ... cứu ta ... cứu ta ..."
Từng đợt âm thanh mơ hồ tiếp tục dũng mãnh lao vào trong đầu của ba người.
Giống như thể ba người lùi lại càng xa thì loại âm thanh kia tái diễn càng nhanh hơn.
Đợi đến khi ba người Dương Phóng hoàn toàn xông ra khỏi hang động, âm thanh đó đã hình thành như những làn sóng trong đầu bọn hắn, vang lên hết lần này đến lần khác, lặp đi lặp lại không ngừng, ù ù, trực tiếp chấn động tới linh hồn của con người.
"Cút!"
Dương Phóng hét lớn.
Phốc phốc!
Mọi âm thanh im bặt mà dừng, giống như gặp phải ngăn cản quỷ dị.
Bộ hài cốt to lớn bên dưới kia khẽ run lên, đầu lâu cứng rắn trong nháy mắt xuất hiện từng đạo từng đạo vết rạn nứt, giống như đồng thời đánh thức nó, lộ ra từng đợt kinh ngạc.
"Thì ra là thế ..."
Tất cả chất lỏng khôi phục lại sự bình tĩnh một lần nữa.
Hô!
Bên ngoài hang động, Dương Phóng thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt ngưng trọng, quay đầu nhìn về phía hang động tối om bên dưới.
Cổ quái!
Bộ hài cốt to lớn kia xem ra thực sự cổ quái!
Lúc này, bóng người thấp thoáng chớp động ở trước mặt hắn.
Đám người Hoàn Linh quận chúa, Lục Thiên Phóng, Cao Hổ nhanh chóng chạy tới, một mặt lộ vẻ giật mình.
"Tiền bối, có chuyện gì xảy ra vậy?"
Hoàn Linh quận chúa mở miệng hỏi.
"Không có việc gì, không sao."
Sắc mặt Dương Phóng khôi phục vẻ lạnh lùng, giống như trước đó, không nhìn ra bất kỳ vẻ giật mình nào như trước đó cả, mở miệng nói ra: "Hang động này cực kỳ nguy hiểm, lập tức phong ấn nó lại một lần nữa, không phải vạn bất đắc dĩ thì chớ có mở ra lần nữa!"
Đám người Hoàn Linh quận chúa lộ ra vẻ kinh ngạc.
"Vâng, tiền bối!"
Hoàn Linh công chúa vội vàng đáp ứng.
Dương Phóng lên tiếng xong lập tức đi về phía nơi xa.
···
Bên trong gian phòng.
Dương Phóng lặng lẽ ngồi xếp bằng, mắt nhìn vào vòng xoáy màu đen trước mặt.
Hắc Ám Thần chủng!
Bên trong vòng xoáy tồn tại không gian độc lập, bên trong chảy xuôi một bãi chất lỏng màu tím vừa mới lấy được, lóe ra từng đợt ánh sáng quỷ dị như mộng ảo.
Xoát!
Hắn lập tức hút ra một giọt chất lỏng màu tím, để vào trong lòng bàn tay quan sát cẩn thận.
"Lực lượng thật là tinh thuần, có điều, bộ bạch cốt kia đến cùng còn sống hay đã chết?"
Dương Phóng tự nói.
Trong lúc còn chưa suy nghĩ cẩn thận kỹ càng, hắn cũng không dám lấy mình làm gương đi hấp thu loại chất lỏng này.
Dương Phóng lật bàn tay một cái, lấy Huyền Âm Long trảo ra ngoài một lần nữa, làm thức tỉnh Long hồn, lấy Long hồn ra tiến hành thí nghiệm.
Chỉ cần Long hồn không có vấn đề mà nói, loại chất lỏng này chưa chắc không thể dùng đến rèn luyện thân thể.
Dù sao không cần sử dụng trực tiếp tới đề cao tu vi của mình thì như vậy sẽ tốt hơn!
Hơn nữa tinh khí của bạch cốt kia là được đại trần của thần linh rút ra, so với thủ đoạn đen tối của Tống Diêm Quân, đại trận của thần linh không thể nghi ngờ lộ ra tương đối chính quy một chút.
···
Trời sáng.
Toàn bộ Linh Tham trấn bắt đầu nhanh chóng được bình định dưới các biện pháp mạnh mẽ của Hoàn Linh quận chúa.
Tất cả quan viên liên quan tới chuyện này đều đã được xử lý hết.
P/S: Ta thích nào ... chương 2.



Bạn cần đăng nhập để bình luận