Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 522: Cùng nhau ra tay, nhanh giết hắn!

Có ý tứ!
Tìm bọn họ khắp nơi và không thể tìm thấy!
Bọn họ thế mà lại chủ động xuất hiện?
"Các vị, nghe nói các ngươi muốn đi phá chỗ của ta?"
Dương Phóng nói với giọng nói đạm mạc, quanh người lập lóe ánh sáng đen kim loại.
Ngô Minh thì âm trầm nói: "Hàn Vô Ảnh sư điệt có phải là do ngươi giết hay không!"
"Phải thì như thế nào, không phải lại như thế nào?"
Dương Phóng tiếp tục mở miệng.
"Được, đã như vậy vậy thì không thể trách!"
Ngô Minh nói với giọng điệu lạnh lùng.
"Ngô trưởng lão, ném Phích Lịch tử trước!"
Bố Lai Nhĩ nhỏ giọng đề nghị.
Vừa rồi bọn họ còn rất nhiều Phích Lịch tử, còn chưa có ném hết.
Vừa đúng làm tiêu hao đối phương một chút!
"Ném!"
Ngô Minh vung bàn tay lên, mở miệng lạnh lùng nói.
Một đám cao thủ Diệt Tà minh bên cạnh vội vàng muốn lấy lựu đạn ra, nhưng đột nhiên bọn họ thay đổi sắc mặt, lập tức phát ra từng tiếng kêu thê lương thảm thiết, hai tay che lấy cổ họng, phun máu điên cuồng, ánh mắt mông lung, lập tức bắt đầu ngã nhào xuống đất.
Phanh phanh phanh phanh
Giống như hạ sủi cảo vậy.
Trong nháy mắt ngã xuống hơn chín thành.
Chỉ còn lại có Ngô Minh, Lục trưởng lão, Phong trưởng lão, Thái Lặc Tiêu n, Bố Lỗ Tiêu n, Liệt Hỏa Tiêu n sáu tên Siêu phẩm.
Bọn họ thay đổi sắc mặt, vội vàng nhanh chóng nín thở lại.
Không khí có độc?
"Giết hắn!"
Ngô Minh đột nhiên quát chói tai, bàn chân giẫm mạnh, thực lực Siêu phẩm đệ nhị quan đỉnh phong trong nháy mắt bộc phát ra, khí tức cuộn trào mãnh liệt, trùng trùng điệp điệp, giống như vòi rồng đáng sợ, ầm một tiếng, dẫn đầu lao về phía Dương Phóng.
"Siêu phẩm đệ nhị quan đỉnh phong sao?"
Dương Phóng tự lẩm bẩm, ánh mắt nhìn chăm chú vào Ngô Minh đang cấp tốc lao tới.
Khoảng cách hơn hai mươi mét, giống như tia chớp, gần như chớp mắt đã tới.
Ầm!
Ngô Minh không nói một lời, khí tức quanh người bộc phát, chân khí kinh khủng trùng trùng điệp điệp, giống như thủy triều, đi tới hung hăng vỗ một chưởng về phía lồng ngực của Dương Phóng.
Dương Phóng không có bất kỳ ý định tránh né nào.
Gần như ngay lúc lòng bàn tay của đối phương vỗ tới, loi điện xuất hiện khắp người hắn, trong lòng bàn tay hỏa diễm và lôi quang đan xen, trực tiếp một chưởng hung hăng vỗ vào bàn tay của Ngô Minh.
Một vỗ này không sử dụng Long trảo.
Không kích hoạt Chiến giáp.
Chỉ dựa vào uy lực của Lôi âm Hô Hấp pháp và Viêm Bạo chưởng.
Ầm!
Một tiếng nổ lớn làm rung chuyển mặt đất.
Ba động khủng bố quét ngang chấn động mười phương.
Cây cối và đá tảng xung quanh thi nhau nổ tung, bay múa tán loạn.
Giống như hai con thú lớn va chạm vào nhau.
Thân thể hai người cùng lúc lắc lư, lùi lại về phía sau lưng.
Ngô Minh biến sắc, trong nháy mắt lui ra xa bảy tám mét, bàn tay bị điện giật tới tê dại, lòng bàn tay cháy đen, thân thể thiếu chút nữa thì mất đi tri giác.
Ánh mắt của hắn gắt gao nhìn vào Dương Phóng, giống như khó có thể tin.
"Lôi điện và hỏa diễm, ngươi là người trước kia giết chết Tà Mẫu chuyển sinh?"
"Ngươi là Tiêu Phóng?"
Hắn nghẹn ngào kêu lên.
Đoạn thời gian trước đại danh Tiêu Phóng truyền khắp Bạch Trạch vực, bọn họ tự nhiên tìm hiểu được không ít.
Thậm chí bọn họ còn coi Tiêu Phóng là phúc tinh!
Nhưng tuyệt đối không nghĩ tới.
Lại chính là người mặc bộ giáp trước mắt này.
"Cùng nhau ra tay, nhanh giết hắn!"
Ngô Minh mở miệng quát lớn, bất chấp liều lĩnh.
Đối phương có thể tới lui tự nhiên dưới tay Tứ Đại Viện chủ, lực lượng chắc chắn kinh khủng khó lường.
Bọn họ nếu như không dốc hết sức lực, tối nay khả năng toàn bộ sẽ chết thảm.
Lục trưởng lão, Phong trưởng lão, Thái Lặc - Tiêu n, Bố Lỗ Tiêu n, Liệt Hỏa Tiêu n đều không ngoại lệ, tất cả đều phát ra một tiếng gầm nhẹ, đồng loạt lao tới, trên người bộc phát ra từng mảnh từng mảnh khí tức kinh khủng khó lường, lao thẳng tới Dương Phóng.
"Ba tên Siêu phẩm đệ nhị quan, ba tên Siêu phẩm đệ nhất quan, không có Siêu phẩm đệ tam quan sao? Thật là khiến người ta phải thất vọng."
Dương Phóng nhíu mày.
Lần này đi ra, hắn thế nhưng là muốn tìm một tên Siêu phẩm đệ tam quan tới thử một chút.
Ầm!
Dương Phóng không muốn mất thời gian nữa, kích hoạt Thiết Ma Chiến giáp, bộc phát ra một lớp ánh sáng đen khó miêu tả, dưới đêm trắng lóe ra sự sáng bóng lạnh lẽo của kim loại, thân thể giống như một con yêu ma, lập tức tung ra một quyền, hung hăng đấm về phía thân thể của Lục trưởng lão.
Lục trưởng lão vốn đang lao tới, vẫn không thể không thay đổi sắc mặt, nổi giận gầm lên một tiếng, lập tức dốc hết toàn lực tiến hành phòng ngự.
Bởi vì Dương Phóng vừa ra tay đã khiến cho hắn cảm nhận được một cỗ khí tức sợ hãi lông tơ dựng đứng.
Lực lượng và khí tức của đối phương lại giống như đột nhiên bạo tăng lên một mảng lớn, khó mà chống lại.
Ầm!
Quyền sắt chắc chắn của Dương Phóng nện vào trên người Lục trưởng lão, ở dưới chiến lực gấp năm lần bộc phát ra, lâp tức đấm chu đối phương phun ra máu tươi, thân thể giống như diều đứt dây, hung hăng bay ngược va đập vào đằng sau.
Cùng lúc đó, những người còn lại tất cả đều liều lĩnh đánh về phía trên người Dương Phóng, rung động ầm ầm.
Chỉ có điều ở dưới chiến giáp kinh khủng của Dương Phóng.
Mọi công kích của bọn họ đều giống như hoàn toàn vô dụng.
Ầm! Ầm! Ầm!
Dương Phóng vung tay ra, bá đạo và lạnh lùng, ba chiêu liên tiếp, không cần bất kỳ thủ đoạn hoa mỹ nào, trực tiếp đánh cho Phong trưởng lão, Bố Lỗ Tiêu n, Liệt Hỏa Tiêu n toàn bộ bay ngược ra đằng sau, thân thể lõm vào chết thảm tại chỗ.
Đối với Dương Phóng mà nói, loại cường giả Siêu phẩm đệ nhất quan này quả thực không khác gì rác rưởi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận