Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 1122 - Hắn không bị làm sao?



Chương 1122 - Hắn không bị làm sao?




Ở vào khoảnh khắc vòng xoáy sáu màu này ổn định lại, mọi người bên dưới cũng thi nhau lộ ra vẻ kinh ngạc, mỗi người đều lập tức ngẩng đầu lên.
Cảm giác được từ nơi sâu xa như thể có một sợi chỉ mỏng vô hình liên kết với thân thể của bọn họ.
Dung hợp với thân thể của bọn họ.
Khiến bọn họ sinh ra một loại cảm giác quái dị trong suốt.
"Tiếp tục xuất thủ!"
Trích Tinh lão tiên mở miệng hét lớn.
Vừa dứt lời.
Vòng xoáy sáu màu trên bầu trời mang theo dao động thần bí cực kỳ đáng sợ, trực tiếp đè xuống phía vầng hào quang rực rỡ do những người bên dưới tạo thành.
Mọi người cùng nhau hét lên, vội vàng đỡ lấy vầng hào quang rực rỡ hung hăng va chạm với vòng xoáy sáu màu kia.
Ầm ầm!
Hai loại lực lượng đáng sợ hoàn toàn khác biệt va chạm vào nhau khiến không gian vặn vẹo, phát sinh hỗn loạn, đất rung núi chuyển, khắp nơi đều là khí tức mang tính chất hủy diệt.
Cảnh tượng khó mà dùng lời nói để mà hình dung được.
Vòng xoáy sáu màu và vầng hào quang rực rỡ va chạm qua lại với nhau, nuốt chửng lẫn nhau, khiến cho tất cả mọi người ở trong vòng sáng sáu màu đều cảm nhận được áp lực vô cùng khủng khiếp.
A!
Từng tiếng kêu to thống khổ phát ra.
Một số cao thủ Thánh Linh cảnh đệ nhị thiên thê tu vi yếu kém, là những người đầu tiên không thể chịu đựng được sự nghiền ép đáng sợ này, thân thể giống như bị vô số bàn tay chà đạp vậy, từng người phát sinh tan vỡ, máu thịt bay tứ tung.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Cảnh tượng vô cùng bi thảm.
Khắp nơi đều là máu và thịt nát.
Vừa mới đối mặt đã lập tức có tới bảy tám tên cao thủ Thánh Linh cảnh đệ nhị thiên thê chết.
Mà ngay cả trong đám Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê cũng có người lập tức phun máu, phát ra tiếng kêu thảm, cánh tay và đùi đều bị lực trường cực kỳ chối mắt xoắn nát.
Nhưng cũng may, trong trạng thái bọn họ dốc hết sức lực để chống lại, vầng hào quang rực rỡ cũng không tiêu tán mà đang một mực chống đỡ sự thôn phệ tới từ vòng xoáy sáu màu.
Hai loại lực trường kinh khủng hoàn toàn khác biệt lập tức giằng co ở giữa không trung.
Năng lượng hỗn loạn xung kích qua lại, nhuộm toàn bộ không gian thành đủ mọi màu sắc.
Trong lúc nhất thời, không ai có thể làm gì được ai.
"Giết hắn!"
"Không được cho hắn cơ hội!"
"Nhanh xông lên!"
Tất cả mọi người giận dữ gầm lên, hai mắt đỏ hoe, hơi thở gấp gáp, bất chấp mọi thứ lao ra khỏi vầng hào quang rực rỡ, đánh về phía Dương Phóng.
Nhân lúc vầng hào quang rực rỡ và vòng xoáy sáu màu giằng co lẫn nhau, đây chính là cơ hội tốt nhất để giết chết Dương Phóng.
Hưu!
Luồng sáng đen hiện lên, nhanh đến mức khó mà tin nổi.
Trương Vong Tâm hai mắt lạnh lùng, vẫn là thả dây cung trên Tâm Ma cung ra.
Ánh sáng đen quỷ dị lập tức hò hét bay thẳng về phía thân thể Dương Phóng mà đi.
Dương Phóng vốn đang dốc sức khống chế vòng xoáy sáu màu, thẳng tới khi phát hiện vòng xoáy sáu màu và vầng hào quang rực rỡ giằng co lẫn nha, dần dần mất đi khống chế, lần này không thể không thu hồi ánh mắt.
Đột nhiên, hắn dựng tóc gáy lên, cảm nhận được luồng sáng đen kia đang bắn tới.
Thân thể Dương Phóng nhoáng một cái, lập tức tiến hành trốn tránh, đồng thời mở năm ngón tay ra, năm đầu ngón tay thô to giống như Long trảo, mang theo một cỗ lực lượng vô cùng kinh khủng, trực tiếp trảo về phía luồng sáng đen kia.
Ánh sáng mà Tâm Ma cung bắn ra, chỉ dựa vào trốn tránh là không có khả năng tránh được.
Chỉ cần người nào tồn tại tâm ma thì đều sẽ bị ánh sáng đen tự động truy tung.
Phốc phốc!
Vừa đối mặt, luồng sáng màu đen quỷ dị lập tức xuyên thấu lòng bàn tay Dương Phóng, giống như hư không, dọc theo cánh tay của Dương Phóng, trực tiếp nhanh chóng chui vào trong cơ thể hắn.
Trong đầu Dương Phóng trong nháy mắt vang lên đủ loại âm thanh, vang lên ông ông, huyễn ảnh trước mặt xuất hiện, tâm ma xuất hiện, quỷ vực xuất hiện.
Yêu ma lệ quỷ xuất hiện khắp nơi trước mặt.
Đồng thời còn có một cỗ lực lượng quỷ dị đáng sợ dọc theo cánh tay trực tiếp chui vào trong cơ thể của hắn, ý đồ muốn đóng băng thân thể của hắn, khiến thân thể của hắn giống như mất đi tri giác vậy.
"Rống!"
Dương Phóng đột nhiên mở miệng rống lớn.
Phát động Lôi âm!
Ầm ầm!
Chấn nhiếp yêu ma!
Chấn nhiếp nội tâm!
Thiên uy kinh khủng trong nháy mắt bao trùm toàn bộ mảnh khu vực này, vang lên ông ông, khiến cho không gian cũng lập tức run rẩy.
Huyễn ảnh trước mặt tiêu tán đi, tâm ma cũng tiêu tán, quỷ vực cũng tiêu tán ...
Mọi ảnh hưởng trái chiều đều tiêu tan hết.
Cùng lúc đó, cỗ khí tức lạnh lẽo quỷ dị khoan vào sâu trong cơ thể hắn cũng bị Lôi âm chấn động đến đột nhiên run lên, sau đó hai cỗ lực lượng hoàn toàn khác biệt lôi điện cùng hắc ám trực tiếp từ trong cơ thể hắn bộc phát ra, tiến hành thôn phệ nhanh chóng đối với cỗ lực lượng âm lãnh kia.
Ánh mắt của hắn lạnh lùng, khí thế bộc phát, giống như một tên Ma chủ cái thế, bước nhanh lao về phía trước chặn đánh mọi người.
Trong đám người Trương Vong Tâm lộ ra vẻ giật mình.
Hắn không bị làm sao?
Lại có thể triệt tiêu ảnh hưởng của Tâm Ma cung?
"Là Thần chủng, trên người của hắn cũng có Thần chủng!"
Trương Vong Tâm lên tiếng hét chói tai.
Ầm ầm!
Dương Phóng bắt đầu nhanh chóng xuất thủ, đấm ra một quyền, nắm đấm mang theo Thần Khí Thủ sáo, không gì không phá, lực lượng đáng sợ, đấm cho không gian cũng bị bóp méo, trực tiếp đánh về phía một vị cao thủ Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê.
Cao thủ Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê kia phát ra tiếng kêu thảm thiết, toàn bộ nắm đấm giống như bùn nhão, lập tức sụp đổ.
P/S: Ta thích nào ... chương 2



Bạn cần đăng nhập để bình luận