Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 1034 - Bồ Đề Linh căn, Thái Huyền kinh!



Chương 1034 - Bồ Đề Linh căn, Thái Huyền kinh!




Hắn từng nghe Thạch lão nhân nói, Thiên Độc sơn là một truyền thừa của một vị thần linh viễn cổ để lại, cực kỳ cổ xưa, độc thuật, độc công bên trong đều chính là thiên hạ nhất tuyệt.
Rất nhiều độc thuật ngay cả Thánh Linh cũng có thể bị hạ độc chết.
Một thân độc công của Thạch lão nhân nghe nói chỉ học được một chút da lông của Thiên Độc sơn mà thôi.
"Nơi này thường thường có nguy hiểm gì không? Thành lập Huyễn Thiên minh lần này, Thiên Độc sơn có cường giả tới hay không?"
Dương Phóng hỏi.
"Tới, tuy nhiên Thiên Độc sơn bình thường chủ yếu phụ trách trấn thủ khu vực phía nam, lần này mặc dù có người tới nhưng cũng chỉ là lướt qua cho có hình thức mà thôi, so với cuộc xâm lược của mảng Khôn, đông đảo các bộ lạc cổ xưa ở khu vực phía nam cũng là một cái tai họa ngầm rất lớn."
Hoàn Linh quận chúa nói lời giải thích.
Thiên Độc sơn dựa vào sức một mình trấn thủ vô số năm ở khu vực phía nam, chưa từng tham gia tranh chấp giữa các thế lực lớn.
Đối với điểm này, các thế lực lớn tự nhiên rất muốn nhìn thấy.
Bởi vậy không cần biết là ai, nhìn thấy cường giả của Thiên Độc sơn đều vô cùng khách khí.
"Tiền bối, vì sao ngươi đột nhiên hỏi tới chuyện này?"
Hoàn Linh quận chúa hỏi.
"Không có gì, chỉ là gặp được một người bạn cũ, đột nhiên nghĩ đến nơi đây."
Dương Phóng trả lời.
Hoàn Linh quận chúa gật đầu, nói: "Đã như vậy, vậy vãn bối xin lui xuống dưới chuẩn bị đồ cho ngài."
"Ừm."
Dương Phóng lên tiếng.
Hoàn Linh quận chúa không nói thêm lời nào, chậm rãi lui xuống.
Bên trong gian phòng.
Dương Phóng như có điều suy nghĩ, nhìn vào bản đồ trước mặt, trầm mặc không nói.
Không biết viên Thần chủng này đến cùng có được năng lực gì?
Nếu như lại có được một viên, chính là trên người có năm viên Thần chủng.
Đến lúc đó tạo thành thần thông thì nên đặt tên là gì đây?
Ngũ Sắc Thần quang sao?
Dương Phóng cảm thấy có gì đó không ổn.
Ngũ Sắc Thần quang có thể quét sạch mọi thứ, năm viên Thần chủng của hắn sau khi hợp nhất đã định sẵn sẽ nuốt sạch mọi thứ.
Đột nhiên, ánh mắt Dương Phóng nhìn về phía cổ tay trái của mình một lần nữa.
"Lại sắp trở về ..."
Hắn lẩm bẩm trong miệng.
Còn thiếu bốn ngày chính là tới kỳ hạn 75 ngày.
Không biết có thời gian để lấy Thần chủng ra hay không ...
···
Nửa ngày sau.
Hoàn Linh quận chúa lại quay lại, tìm đến Dương Phóng một lần nữa.
"Tiền bối, thứ ngài muốn ta đã mang đến."
Hoàn Linh quận chúa nở ra nụ cười tươi, nói: "Linh dược đề cao tinh thần, may mắn ở một chỗ sản nghiệp gần đây của hoàng thất có được một gốc, không cần phải trở về Hoàng cung để lấy, nếu không đi đi về về chắc chắn sẽ chậm trễ không ít thời gian."
Nàng ta lấy ra một gốc linh dược thần bí có màu trắng sữa.
Nó dài ước chừng ba thước, ở trên mọc ra bảy tám nhánh, ánh sáng mờ ảo, màu sắc mơ màng, giống như ngọc san hô.
"Thứ này tên là Bồ Đề Linh căn, có tác dụng đề cao tinh thần cố hóa linh hồn, bản thân tiền bối là cường giả Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê, chắc chắn biết linh hồn của cao thủ Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê bắt đầu thực chất hóa dần dần, chỉ là muốn thực sự đạt tới trạng thái thực chất hóa, vậy chắc chắn cần tu luyện và ma luyện trong thời gian dài mới được."
"Tuy nhiên có Bồ Đề Linh căn này là có thể giảm nhiều thời gian tu luyện, để linh hồn cố hóa càng nhanh hơn, tinh thần bản thân cũng theo đó mà tăng lên trên diện rộng."
Hoàn Linh quận chúa cười nói lời giải thích.
"Ồ?"
Hai mắt Dương Phóng chớp động, nhận lấy gốc Bồ Đề Linh căn từ trong tay của nàng, hai mắt quan sát, dò hỏi: "Thứ này có hạt giống hay không?"
"Bồ Đề Linh căn hiếm thấy hơn nhiều so với những vật được thiên địa dưỡng bình thường khác, chỉ sinh trưởng mà không để lại giống, cho nên cho dù muốn bối dưỡng cũng không được."
Hoàn Linh quận chúa nở ra nụ cười khổ.
Dương Phóng lập tức lộ ra vẻ tiếc nuối.
Sau đó, Hoàn Linh quận chúa lại cực kỳ ngưng trọng lấy một quyển sách cổ màu vàng kim nhạt ra, mở miệng nói: "Tiền bối, đây chính là phương pháp áp chế sương mù hắc ám mà tổ truyền qua các thời kỳ của Hoàng thất ta, tên là Thái Huyền kinh."
"Thái Huyền kinh?"
Dương Phóng nhận lấy vào tay, bắt đầu lật xem nhanh chóng.
Thánh quyết mà hắn tu không rõ lai lịch, có quan hệ rất lớn với Địa Phủ, cũng lo lắng trong đó có động chạm chân tay nào đó tới từ cường giả Địa Phủ.
Xem như không động tay chân, hắn cũng không muốn tiếp tục tu luyện nữa.
Bởi vì sau khi tu luyện Thánh quyết, cao tầng Địa Phủ liếc mắt là có thể nhìn thấu hư thực trong cơ thể hắn, chỉ điểm này thôi đã khiến cho hắn rất không thích rồi.
Cho nên chỉ có thể đi tìm pháp môn khác tới thay thế.
"Được, bản kinh thư này ta trước tiên nhận, chờ ta quan sát mấy ngày tự nhiên sẽ trả lại cho ngươi."
Dương Phóng mở miệng nói: "Còn nữa, đừng đề cập đến vấn đề này với nha đầu Hồng Nguyệt kia."
Hồng Nguyệt, suy cho cùng cũng là người của Tống Diêm Quân.
Hắn cũng không muốn chuyện gì cũng để cho Hồng Nguyệt biết.
"Vâng, tiền bối."
Hoàn Linh quận chúa cung kính mở miệng nói: "Đúng rồi tiền bối, không biết đêm mai tiền bối có rảnh hay không? Huyễn Thiên minh sắp thành lập, áp lực bên phía phụ hoàng cũng càng lúc càng lớn, hy vọng tiền bối có thể xuất thủ sớm một chút."
Dương Phóng hơi trầm ngâm, nói: "Được, đêm mai bảo phụ hoàng ngươi tới đây gặp ta."
"Vâng, tiền bối."
Hoàn Linh quận chúa đáp lời lần nữa, cuối cùng cũng thầm thở phào.
Chỉ cần vị tiền bối này đồng ý xuất thủ là đủ.
"Đúng rồi tiền bối, không cần giết chết đối phương, chỉ cần chấn nhiếp một chút là được, để cho đối phương thần phục là đủ rồi."
Hoàn Linh quận chúa nói lời bổ sung.
P/S: Ta thích nào ... chương 9



Bạn cần đăng nhập để bình luận