Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 460: Lúc này chạy thì chạy thế nào?

"Ngươi nói như vậy thì đúng là như vậy đi!"
Dương Phóng nói với giọng điệu thản nhiên.
Thiết Ma Chiến giáp cộng thêm Long trảo, hắn đã sử dụng toàn bộ át chủ bài.
Tự nhiên không có khả năng để cho Tần Thiên Liệt còn sống.
"Ngươi thật can đảm!"
Tần Thiên Liệt quát lớn một tiếng, thân thể giống như một mũi tên được bắn ra khỏi dây, vèo một cái lập tức biến mất, gần như chỉ là tàn ảnh lóe lên, Dương Phóng bị một chưởng vỗ thẳng vào ngực.
Ầm ầm!
Toàn bộ chỗ hang động bộc phát ra tiếng nổ kinh khủng.
Chân khí bùng nổ!
Núi đá vỡ nát!
Thân thể Dương Phóng lập tức bay ngược, vững vàng đáp xuống phía xa, hắn tùy ý vỗ vỗ chỗ ngực của mình, keng keng rung động, giọng điệu lạnh lùng, "Yếu, quá yếu!"
"Muốn chết!"
Tần Thiên Liệt lạnh giọng nói.
Vèo một tiếng, thân thể lại biến mất lần nữa, nhanh chóng lao về phía Dương Phóng.
Trên mặt Dương Phóng lộ ra nụ cười tàn nhẫn.
Nhìn vào Tần Thiên Liệt đang cấp tốc lao tới, đột nhiên rống to một tiếng.
"Rống!"
Ầm ầm!
Long trời lở đất, âm thanh nổ vang.
Dưới sự gia trì của lực chiến đấu lên gấp năm lần, uy lực của Lôi âm càng đáng sợ và khó lường hơn.
Tần Thiên Liệt người đang lao về phía trước, mặc dù đã chuẩn bị trước nhưng vẫn rơi vào một khoảnh khắc ngây ngô ngắn ngủi, vẻ mặt ngẩn ngơ, thân thể dừng lại.
Mà chỉ ở ngay ở khoảnh khắc này!
Thân thể Dương Phóng lập tức biến mất, bên trong móng phải đáng sợ xuất hiện ngọn lửa dày đặc, lực lượng kinh khủng giống như Huyền âm Ma Long thời viễn cổ trùng sinh, mang theo khí tức khủng bố khó tả, hung hăng đập mạnh vào trên người Tần Thiên Liệt.
Ầm!
Với một tiếng nổ lớn, lực lượng bùng nổ.
Một tầng gợn sóng đáng sợ quét qua toàn bộ không trung, nổ vang đùng đoàng, rung chuyển tất cả cây cối đứt gãy thành từng mảnh.
Thân thể Tần Thiên Liệt lập tức bay ngược mà ra, trong miệng điên cuồng phun ra máu tươi, giống như là bị thiên thạch đụng trúng vậy, quần áo cả nửa người trên nổ tung toàn bộ, phòng ngự chân khí báo hỏng ngay lập tức, thân thể trực tiếp hung hăng rơi đập về nơi xa.
"Khụ khụ khụ. . ."
Trong miệng hắn phun ra máu tươi, vẻ mặt kinh hãi, giống như choáng váng rồi, nhanh chóng từ dưới đất bật dậy, khí huyết dâng trào, thân thể đau nhói, toàn bộ lồng ngực đều trực tiếp lõm xuống.
Làm sao lại như vậy?
Thực lực của đối phương làm sao có thể kinh khủng như vậy?
Đột nhiên!
Tần Thiên Liệt lại cảm thấy đau đớn, vội vàng cúi đầu, hai mắt đột nhiên co rụt lại.
Chỉ thấy khu vực phần ngực của hắn, vào lúc này thế mà đang nhanh chóng khô quắt lại, xuy xuy rung động, giống như tất cả tinh huyết biến mất toàn bộ vậy, loại khô quắt này còn đang lan tràn về phía những nơi khác.
"Huyền âm Long trảo!"
Tần Thiên Liệt nói với giọng khàn khàn.
"Đoán đúng rồi!"
Dương Phóng nói với giọng tàn khốc.
Thân thể biến mất lần nữa, Thanh Vân bộ kết hợp với Phong luật, gần như trong nháy mắt đã xuất hiện ở gần Tần Thiên Liệt.
"Oắt con, Huyền âm Long trảo rơi vào trên người ngươi, quả thực là phung phí của trời, cho dù có được Huyền âm Long trảo thì ngươi cũng không làm gì được ta, ngươi chết đi cho ta!"
Tần Thiên Liệt gào thét, toàn thân bộc phát chân khí, với thân hình vạm vỡ hắn tiếp tục cấp tốc đánh về phía Dương Phóng.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Âm thanh gầm rú, khí tức đáng sợ.
Giống như hai con thú khổng lồ kinh khủng đang giao chiến, đảo mắt đã qua hơn mười chiêu.
"Yếu, yếu, yếu, ngươi quá yếu, Tần hội trưởng, cao thủ đệ nhị quan chỉ có loại trình độ giống như ngươi thôi sao? Áp lực, cho ta áp lực!"
Ầm ầm!
Long trảo đáng sợ lại hung hăng tát cho Tần Thiên Liệt một cái, tát cho Tần Thiên Liệt phun ra máu tươi, toàn bộ bả vai nổ tung ngay tại chỗ, máu tươi bắn tung tóe rơi rụng, thân thể hắn giống như quả đạn pháo bắn ra ngoài hung hăng rơi đập vào nơi xa.
Vẻ mặt Tần Thiên Liệt trắng bệch, trong lòng kinh ngạc không nói nên lời, ngay cả mái tóc vốn là đen như mực cũng biến thành màu trắng như khô héo, nơi bả vai kêu răng rắc, xuy xuy rung động, lại khô quắt lại một mảng lớn nữa.
Huyền âm Long trảo này quá yêu dị!
Đang không ngừng hấp thu tinh khí của hắn!
Hơn nữa!
Chiến giáp trên người đối phương cũng cực kỳ cổ quái!
Càng tăng thực lực của đối phương lên tới tình trạng như thế, càng quan trọng hơn chính là, công lực của hắn hoàn toàn không phá được phòng ngự của đối phương.
Sưu!
Tần Thiên Liệt đứng người lên lập tức quay người là chạy, cấp tốc chạy về phía nơi xa, giống như hóa thành một cái chấm đen nhỏ vậy.
Ánh mắt Dương Phóng lộ ra một tia lạnh lùng.
"Vào lúc thực lực đầy đủ thì không chạy, lúc này chạy thì chạy thế nào?"
Ầm!
Chân của hắn giẫm mạnh xuống, gần như trong nháy mắt đã đuổi kịp Tần Thiên Liệt.
Thứ nhất bản thân Tần Thiên Liệt bị trọng thương khiến tốc độ giảm đi, thứ hai Dương Phóng ở dưới sự gia trì (tăng thêm, tăng phúc) của Chiến giáp lên gấp năm lần, tốc độ tự nhiên cũng sẽ càng nhanh hơn.
Ầm!!!
Long trảo kinh khủng đan xen lôi hỏa mang theo lực lượng vô cùng to lớn và dữ tợn, lại hung hăng đánh vào trên người Tần Thiên Liệt.
Trong miệng Tần Thiên Liệt phát ra một tiếng gào thét, mặc dù hắn lập tức xoay người phản kháng, nhưng toàn thân vẫn là bị một cỗ lực lượng đáng sợ đánh bay, hung hăng bay va đập vào trên vách núi một bên.
Thân thể Dương Phóng dũng mãnh vọt tới trước, mang theo tốc độ và bộc phát kinh khủng, căn bản không cho hắn cơ hội thứ hai.
Gần như ở khi Tần Thiên Liệt còn chưa từ trên vách núi rơi xuống đất, lập tức xông tới, oánh ra một chưởng nữa, hung hăng vỗ vào sau lưng của Tần Thiên Liệt.
Ầm ầm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận