Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 736: Số mười chín? Là hắn bán Cửu U?

"Chu quốc sư, ngươi trốn một cái chính là trốn tới mấy chục năm, trong suốt mấy chục năm qua cũng đủ thoải mái rồi, hiện tại là lúc tính toán nợ cũ năm đó đi."
Đột nhiên, một giọng nói già nua đạm mạc lập tức vang lên, vang vọng ở mảnh khu vực này.
Sau đó!
Mọi người đều lộ ra vẻ giật mình.
Chỉ thấy cách đó không xa, giống như dịch chuyển tức thời, đột nhiên xuất hiện một lão giả trên người mặc trường bào màu tím, tóc tím râu tím, một đôi mắt tỏa ra ánh sáng tím nhàn nhạt.
Khí tức trên người lập tức khóa chặt số một.
Số một ánh mắt bình thản, lặng lẽ nhìn về phía đối phương, giống như sớm đã đoán được vậy, nói: "Thương Khung Thần cung, không nghĩ tới đã nhiều năm như vậy rồi các ngươi vẫn còn nhớ rõ ta?"
"Sang một bên giao thủ?"
Lão giả tóc tím bình tĩnh nói.
"Được!"
Số một gật đầu.
Xoát xoát!
Thân thể hai người nhoáng lên, tất cả đều lập tức biến mất.
Trên mặt Bàng Vạn Chung nở ra nụ cười đáng sợ, thân thể cao lớn lóe lên từng tia từng tia ánh sáng màu vàng kim rực rỡ, ở dưới ánh lửa dày đặc giống như hóa thành một vị Hoàng Kim Thần nhân đáng sợ.
"Một đám chuột nhắt, để cho các ngươi giả thần giả quỷ nhiều năm như vậy rồi, đêm nay nên biến mất!"
Ầm!
Thân thể của hắn đột nhiên lao ra, khí tức kinh khủng, nói về lực lượng và khí thế so với ban ngày còn phải kinh khủng hơn ba phần, bàn tay to lớn mang theo lực lượng vô cùng đáng sợ, vừa lên đã hung hăng vỗ vào trên người số hai mốt, khiến số hai mốt quả thực không kịp làm ra bất kỳ phản ứng nào, phịch một tiếng, thân thể lập tức bị quất đến nổ tung ra, máu thịt bắn tung tóe.
"Hác hắc hắc, gia hỏa nhỏ yếu, thật đúng là đáng thương!"
Hắn bật cười thành tiếng.
"Giết hắn!"
"Liều mạng với hắn!"
"Giết!"
Tất cả những người còn lại đều gào thét lên, lao thẳng về phía Bàng Vạn Chung, đủ loại oanh kích kinh khủng từ tứ phương tám hướng nổ tung mà ra, trong nháy mắt rơi vào trên người Bàng Vạn Chung, nổ vang ầm ầm, không gian nổ đùng đoàng.
Tuy nhiên, tất cả công kích được đánh ra đều giống như đánh vào trên ngọn núi đồng vậy, không thể làm tổn thương cơ thể của hắn một chút nào.
"Quá yếu quá yếu, lực lượng của các ngươi thực sự là quá yếu!"
Bàng Vạn Chung cười to lên, thân hình đáng sợ lại lao vút qua, không thể ngăn cản, bàn tay to lớn điên cuồng càn quét như một lưỡi dao sắc bén.
Ầm một tiếng, không khí dâng trào điên cuồng, không gian vặn vẹo, lại một cao thủ lập tức nổ tung, nửa cái thân thể hóa thành sương máu, trong miệng kêu lên tiếng kêu thê lương thảm thiết, hung hăng bay ngược.
"Bàng Vạn Chung đáng chết, chúng ta liều mạng với ngươi!"
Những người còn lại hét lên điên cuồng, liều lĩnh lao về phía Bàng Vạn Chung.
Ầm!
Cùng lúc đó, Dương Phóng lập tức tóm lấy một tên cao thủ Thánh Linh cảnh của Đại Uyên quân đang định đánh lén, sắc mặt lạnh lùng, ở vào lúc đối phương còn đang kinh ngạc, tung ra một quyền, ầm một tiếng, lập tức đánh nổ tung đầu của đối phương, máu thịt bắn tung tóe.
"Vô vị."
Hắn nói với giọng điệu lạnh lùng, quay đầu một đôi ánh mắt nhìn về phía Bàng Vạn Chung, huyền bào màu đen trên người bay múa phần phật.
···
Trong chiến trường.
Huyền bào Dương Phóng bay phần phật, thân thể vạm vỡ, thuận tay tung ra một quyền lập tức đánh nát đầu của một tên cao thủ Thánh Linh cảnh, khiến cho thân thể đối phương hung hăng bay ngược.
Sau đó ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía trung tâm chiến trường.
Chỉ thấy chiến đấu của mọi người ở nơi đó đã đạt đến mức độ quyết liệt, nổ vang ầm ầm, bóng người lập lòe, từng tiếng gào thét vang lên không ngừng, giống như đang rèn sắt vậy.
Tất cả mọi người đều hét lớn, chân khí bộc phát hừng hực, liều lĩnh vừa tránh vừa né vừa đánh về phía Bàng Vạn Chung, tuy nhiên thân thể Bàng Vạn Chung lại bất động không dao động, không cần biết đối mặt với loại công kích nào đều không bị thương một chút nào, ngược lại trong miệng còn cười lớn hơn.
Mà ở bên cạnh khu vực xảy ra chiến đấu này, một tên gia hỏa trên người mặc huyền bào màu đen đứng lặng lẽ ở đó, trên mặt đeo mặt nạ màu trắng, một mặt giật mình nhìn về phía Dương Phóng.
Trên mặt nạ viết hai chữ màu đỏ.
Mười chín!
"Số mười chín? Là hắn bán Cửu U?"
Dương Phóng nhíu mày, liếc nhìn về phía số mười chín.
Nếu không phải có người bán, chỉ dựa vào Đại Uyên quân muốn tìm tới đây nhanh như vậy thì căn bản không có khả năng.
Số mười chín sau khi bị ánh mắt của Dương Phóng nhìn đến, vội vàng kinh quát lên: "Nhanh giết hắn, thực lực tên kia không yếu, tuyệt đối không được để cho hắn chạy!"
Sưu sưu sưu!
Ở thời điểm sau khi Dương Phóng vừa đánh nát đầu tên cao thủ Thánh Linh cảnh vừa rồi, thì sớm đã có ba bóng người nhỏ gầy mặc áo bào xanh lục nhanh chóng xông tới, từng tên ánh mắt lạnh lùng, bên trong tròng mắt gợn sóng ánh sáng vàng óng ánh.
Chính là ba tên cao thủ của Thương Khung Thần cung, chính là sư môn Bàng Vạn Chung phái tới.
Được tính là sư huynh đệ thực sự của Bàng Vạn Chung.
Chỉ trong nháy mắt, ba người này cùng nhau nhào tới, nhanh đến mức khó mà tin nổi.
Bàn tay của bọn họ lập tức lóe lên từng lớp từng lớp ánh sáng màu vàng kim nhạt, ẩn chứa lực lượng cực kỳ khủng bố, vừa tới đã hung hăng vỗ về phía thân thể của Dương Phóng.
Dương Phóng nhướng mày, trong miệng đột nhiên rống to.
"Rống!"
Ầm ầm!
Lôi âm nổ vang, đột nhiên mà ra, giống như trời long đất lở, ẩn chứa thiên uy đáng sợ, quét sạch tứ phương (lan tỏa ra xung quanh).
Tất cả quân sĩ ở bốn phương tám hướng đều bị chấn đến đầu óc nổ vang, vang lên ong ong, giống như chớp mắt cái hồn phách đã thoát khỏi thân thể, đầu óc trở nên trống rỗng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận