Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 632: Bên người Tứ hoàng tử có nội ứng?

Từ khi thần linh biến mất, thiên địa này giống như đang cố ý bài xích mọi tồn tại có thực lực cường đại ...
Hai câu này quả thực giống như một mảnh sương mù bao phủ nội tâm của hắn, để hắn khó mà được yên ổn.
Thế giới này quả thực giống như một cái Ma quật vậy.
Hắn một đường tu luyện, một đường vùng vẫy, thấy mình sắp vùng vẫy đến đỉnh, có được lực lượng và thân phận nhất định, kết quả rồi lại xuất hiện loại chuyện này.
"Chuyện tương lai, gập ghềnh như vậy, thật sự là có đủ mọi loại ngoài dự liệu ..."
Dương Phóng suy nghĩ một lúc lâu.
Một lát sau hắn thu lại tâm trạng đi ra khỏi quán trọ.
Đầu tiên ở quầy trả phòng, sau đó gọi một bàn các món ăn ở khu vực phòng khách và lặng lẽ nhâm nhi thưởng thức.
Bên trong quán trọ
Đủ các loại người tập trung lại đây, âm thanh ồn ào náo động, huyên náo không thôi.
Mang đến đủ loại tin tức.
"Đại Uyên quân lại hành động, bắt đầu triển khai vây quét với khu vực Quỷ sơn, đã giết chết mảng lớn cao thủ bên trong Quỷ sơn."
"Cái gì? Đại Uyên quân ra tay với Quỷ sơn rồi? Được, giết hay lắm, nên ra tay sớm với đám gia hỏa Quỷ sơn này."
"Ngươi không muốn sống nữa sao, dám nói xấu Quỷ sơn như vậy sao, coi chừng để bọn họ nghe được thì ngươi lại chết không có chỗ chôn!"
"Đúng vậy, Quỷ sơn nhất mạch chính là tổ chức ám sát lớn nhất ở bên trong Bắc vực, bọn họ thần bí khó lường, rắc rối phức tạp, xem như bây giờ bị vây quét thì tốt nhất cũng đừng có bàn luận một cách tùy tiện."
"Lại nói, vì sao lần này Đại Uyên quân lại đột nhiên vây quét Quỷ sơn?"
"Còn có thể là bởi vì cái gì, nghe nói Hắc Thủy lão quái không lâu trước đó làm đến sôi sùng sục lên, lại là có quan hệ với Quỷ sơn, hắc hắc, ngươi cảm thấy Bàng Vạn Chung có thể buông tha cho Quỷ sơn sao? Quỷ sơn bởi vì có tạo hình địa thế đặc biệt, cho tới nay không người biết đến, lần này chọc giận Bàng bạo long, Bàng bạo long có thể bỏ qua mới là lạ, tiếp theo có trò hay để xem."
···
Vẻ mặt Dương Phóng khẽ động.
Quỷ Sơn nhất mạch?
Hắc Thủy lão quái lại là đến từ chỗ nào?
Chẳng mấy chốc hắn nhịn không được mà cười lên.
Xem ra chuyện lần trước quả nhiên kích thích Bàng Vạn Chung đủ lớn!
Đến bây giờ vậy mà vẫn còn đang tìm kiếm Hắc Thủy lão quái!
Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại.
Thực lực Bàng bạo long này đúng là kinh khủng, phòng ngự vô song, là tồn tại mang đến cho hắn loại áp lực lớn, xem như để cho hắn bây giờ đối mặt với đối phương một lần nữa thì hắn cũng không nắm chắc có thể chiến thắng được đối phương.
Dương Phóng cầm chén rượu lên, lặng lẽ nhấm nháp.
Nửa canh giờ sau.
Mới ném xuống hai lượng bạc, đứng dậy rời đi.
Tuy nhiên ở vừa đi không lâu.
Một cái bóng mơ hồ tự động đi theo về phía Dương Phóng.
Tốc độ cực nhanh, khí tức nội liễm, hòa vào trong đám người, cực kỳ kín đáo.
Dương Phóng thi triển thân pháp, bất tri bất giác một đường lao ra khỏi thành.
Vừa mới đi vào một khu rừng yên tĩnh, thân thể của hắn đột nhiên dừng lại, sắc mặt lãnh đạm, mở miệng nói ra: "Các hạ đi theo cả một chặng được là có chuyện gì không?"
Hắn xoay người lại, một đôi ánh mắt đạm mạc nhìn về phía sau lưng.
Chỉ thấy.
Đằng sau một gốc đại thụ to lớn.
Một bóng người mặc áo bào xám xoay người đi ra ngoài, trên mặt đeo một chiếc mặt nạ trắng xóa không có mặt mũi, nói với giọng nói già nua: "Không hổ là người có thể khiến Chu công công phải bất lực, quả nhiên cường đại, bằng hữu, lão phu tới là muốn làm một trận giao dịch với ngươi."
"Giao dịch?"
Lông mày Dương Phóng nhíu lại: "Ta và ngươi chưa từng gặp qua, ngươi vừa xuất hiện đã muốn giao dịch với ta?"
"Không cần biết trước đó đã từng gặp hay chưa, sau khi giao dịch thì tự nhiên sẽ quen, không phải sao?"
Bóng người áo bào xám mở miệng nói.
"Thú vị, ngươi muốn giao dịch như thế nào?"
Dương Phóng hỏi.
"Ta biết các hạ trước đây không lâu bán một nhóm Hắc Ngọc linh dược cho Tứ hoàng tử, ta muốn từ chỗ của các hạ mua toàn bộ số Hắc Ngọc linh dược còn lại, không chỉ có là hiện tại, còn bao gồm cả sau này, sau này tất cả giao dịch, các hạ không ngại đến làm cùng với chúng ta, phương diện chỗ tốt tuyệt sẽ không ít hơn so với Tứ hoàng tử, như thế nào?"
Bóng người áo bào xám lập tức mở miệng.
"Ồ?"
Dương Phóng lộ ra vẻ vô cùng hứng thú.
Người này lại biết chuyện giao dịch giữa hắn và Tứ hoàng tử.
Bên người Tứ hoàng tử có nội ứng?
"Tứ hoàng tử đáp ứng ngoại trừ Hoàng Cực đan ra sẽ còn cung cấp các loại bí tịch và tin tức cho ta, các ngươi cũng có thể làm được?"
Dương Phóng hỏi thăm.
"Có thể."
Bóng người áo bào xám gật đầu.
"Tứ hoàng tử đồng ý giao phương pháp tịnh hóa sương mù hắc ám cho ta, các ngươi cũng sẽ đồng ý?"
Dương Phóng tiếp tục hỏi.
"Ừm?"
Bóng người áo bào xám nhướng mày, lắc đầu nói: "Các hạ không cần phải lừa ta, cuộc nói chuyện giữa ngươi và Tứ hoàng tử, chúng ta rõ như lòng bàn tay, hắn không có khả năng cho ngươi phương pháp tịnh hóa sương mù, chúng ta cũng sẽ không nói ra loại phương pháp này, nhưng điều kiện khác chúng ta có thể thỏa mãn cho ngươi."
"Như vậy a."
Dương Phóng khẽ lắc đầu: "Đã những thứ các ngươi cung cấp giống với những thứ mà Tứ hoàng tử cung cấp, vậy vì sao ta còn phải bỏ qua Tứ hoàng tử để mà đi giao dịch với các ngươi? Cứ như vậy, chẳng phải là chẳng được gì khác mà lại còn đắc tội với Tứ hoàng tử?"
"Bằng hữu, Tứ hoàng tử có thể cho, chúng ta có thể cho nhiều hơn."
Bóng người áo bào xám mở miệng nói.
"Thật sao? Tử Nguyên đan các ngươi có không? Tứ hoàng tử thế nhưng là vừa gặp đã tặng hai viên."
Dương Phóng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận