Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 638: Hoắc Khâu

Đột nhiên động tác dừng lại và một nụ cười nhẹ xuất hiện trên khóe miệng hắn.
Tìm được!
Phụ thân Hoắc Thiên Đình quả thực rất biết giấu đồ.
Đến nỗi căn phòng bị người biến thành ra như thế này, vậy mà thứ này vẫn còn có thể còn ở.
Chỉ thấy bên trong một góc, một bức tượng phật bị vỡ thành từng mảnh, chia năm xẻ bảy nằm ở trên mặt đất.
Ở bên cạnh tượng phật, ba cái Thiết La hán nằm bừa trên đó, không biết đã nằm ở đó bao lâu, ở trên đó sớm đã được phủ kín bụi bặm.
Bước chân Dương Phóng đi qua, lập tức cúi người xuống, lần lượt nhặt ba con Thiết La hán trên mặt đất lên, thu vào trong chiếc nhẫn.
Đúng vào lúc này!
Đột nhiên!
Một giọng nói khàn khàn lạnh lùng từ ngoài phòng không hề báo trước truyền đến: "Ta tìm lâu như vậy cũng không tìm được Phục Thiên thủ và Đạo đồ, đừng nói cho ta biết, thứ này được giấu ở bên trong ba con Thiết La hán này."
"Ừm?"
Dương Phóng trong lòng ngưng trọng, đột nhiên quay người lại, dùng ánh mắt ngưng trọng nhìn ra ngoài cửa sổ.
Chỉ thấy khu vực ngoài cửa sổ, không biết từ lúc nào xuất hiện một bóng người cao lớn màu đen, cực kỳ vạm vỡ, cao khoảng ba mét, đưa lưng về phía ánh trắng, chặn lại hơn phân nửa ánh trăng ngoài cửa sổ.
Đến nỗi toàn bộ gò má của đối phương dường như chìm trong bóng tối, chỉ chừa lại một đôi mắt lạnh lùng sáng ngời, ở trong đêm tối làm chấn động lòng người.
Dương Phóng lại không phát hiện đối phương đến từ khi nào!
Không chỉ có như vậy!
Chẳng mấy chốc hắn nghe được động tình truyền đến từ sâu trong lòng đất, vô cùng gấp rút.
Sau đó, mặt đất bốn phương tám hướng bắt đầu hiển hiện lên ánh sáng đen.
Một tên rồi lại một tên cao thủ Địa Hành tộc nhanh chóng trồi lên khỏi lòng đất, phần lớn đều lộ ra nửa người, ánh mắt lãnh đạm, đồng loạt nhìn về phía Dương Phóng.
Dương Phóng lập tức cảm thấy không ổn, gần như ở những người của Địa Hành tộc này vừa mới xuất hiện, không nghĩ ngợi chút nào quay người là chạy, bàn chân giẫm mạnh, lực lượng chấn động vô hình sớm đã khuếch tán mà ra.
Bên hắn thế mà có thể bị lộ sớm như vậy?
Là Hoắc Thiên Đình cố ý hại chính mình? Hay là nói Địa Hành tộc chiếu cố trọng điểm với khu vực bên này hơn?
Phốc phốc!
A!
Theo thân thể Dương Phóng thoát ra, lực lượng chấn động quỷ dị sớm đã dọc theo tầng đất, nhanh chóng tràn vào trong cơ thể của những tên Địa Hành tộc kia, khiên scho bọn họ còn chưa kịp rút thân thể ra ngoài đã thi nhau bị chấn vỡ nội tạng, phát ra tiếng kêu thảm, từng tên giống như bị ngọn núi sắt nghiền ép vậy, bỏ mạng chết thảm.
Trong phạm vi bốn mươi mét, thế mà lập tức thanh tràng.
Hoắc Khâu cao hơn ba mét, ánh mắt phát lạnh, cũng cảm nhận được rõ ràng loại lực lượng chấn động quỷ dị kia, lạnh lùng nói: "Đi tới Địa Hành nhất tộc ta còn dám ngông cuồng như thế, ở lại cho ta."
Sưu!
Thân thể của hắn trong nháy mắt lao ra ngoài, nhanh chóng đuổi theo về phía thân thể của Dương Phóng.
Động tĩnh nơi đây sớm đã kinh động đên cao thủ Địa Hành tộc ở bốn phương tám hướng, từng tên cao thủ của Địa Hành tộc thi nhau thông qua lòng đất lẻn vào.
Chỉ có điều Dương Phóng một đường lao đi, lực lượng chấn động vô hình liên tiếp không ngừng tràn vào lòng đất, khiến cho sâu trong lòng đất liên tục truyền đến từng tiếng kêu thảm thiết đau đớn.
Rất nhiều người của Địa Hành tộc căn bản còn chưa kịp lộ diện thì đã lập tức bị giết chết ở sâu trong lòng đất.
"Tất cả mọi người lập tức lui lại, không được tiếp cận!"
Hoắc Khâu quát lớn một tiếng, ánh mắt lạnh lùng.
Tốc độ càng nhanh hơn mấy phần so với lúc trước.
Một quả đấm to lớn với một tiếng nổ lớn, hung hăng đấm về phía sau lưng của Dương Phóng, khí thế kinh người, dường như ngay cả không gian cũng bị một quyền này trực tiếp điều động, hung hăng nghiền ép về phía sau lưng của Dương Phóng.
Thiên địa đại thế! (Xu hướng chung của thế giới khu vực nhỏ).
Quyền thứ nhất đánh ra, lại có thể kéo theo toàn bộ thiên địa đại thế.
Dương Phóng nheo mắt lại, trong nháy mắt cảm nhận được nguy cơ, trường kiếm bên hông trong nháy mắt ra khỏi vỏ, thân pháp lóe lên, kiếm pháp phối hợp thân pháp, nhanh chóng nghênh đón về phía nắm đấm của đối phương.
Đinh đinh đinh đinh!
Trong nháy mắt đã đâm ra vài kiếm, kết quả tất cả đều bị một quyền này của đối phương lập tức chấn văng ra.
Không chỉ có như thế, bên trong quyền phong của hắn còn có một cỗ lực lượng kinh khủng dọc theo trường kiếm, nhanh chóng chui vào trong cơ thể của Dương Phóng.
Thân thể Dương Phóng chớp liên tục, vận chuyển chân khí, thật vất vả mới trực tiếp hóa giải cỗ lực lượng đáng sợ này.
"Gia hỏa này thật là đáng sợ!"
Hắn âm thầm giật mình.
So với Bàng Vạn Chung chắc là chỉ yếu một bậc.
Bản thân mình không thi triển Côn Bằng Tam biến và Chiến giáp thì tuyệt không có khả năng là đối thủ của đối phương.
Sưu!
Hắn quay người là đi, tiếp tục lao nhanh về phía phương hướng nơi xa.
Ở một phương hướng khác.
Hoắc Thiên Đình tung người nhảy lên, lập tức từ một chỗ tầng ba của Tàng Kinh các nhảy lên mà ra, truyền âm về phía phương hướng nơi xa, nói: "Lấy được rồi, đi thôi!"
Thân thể của hắn nhanh chóng chìm vào trong lòng đất, lấy tốc độ tối đa lao về phía trước.
Hoàng hòa thượng vừa mới lấy được Cửu Long tiên, cũng quyết định thật nhanh, lập tức tung người nhảy lên nhanh chóng bỏ chạy về phương hướng nơi xa.
Hoắc Khâu đang đuổi theo Dương Phóng, vẻ mặt âm trầm, chẳng mấy chốc đã cảm nhận được động tĩnh từ hai cái phương hướng khác.
"Hóa ra là chia nhau ra hành động, ta sẽ không để cho ai trong số các ngươi rời đi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận