Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 453: Thử trải nghiệm

Cỗ khí tức này vừa mới hiển hiện, lập tức phóng lên tận trời, oành một tiếng, ở trên không trung tạo thành dao động vô hình.
Vô số chim muông bốn phương tám hướng phát ra tiếng kêu kinh hoảng, bay chạy lung tung bừa bãi, rừng rậm rung động, liều lĩnh bay chạy về phía nơi xa thoát đi.
Thật giống như cảm nhận được khí tức cực kỳ kinh khủng nào đó.
Thậm chí, ở trong đêm tối này.
Còn có hơn mười tên Ngư nhân và cao thủ tổ chức Tà đạo lẻn vào, cũng thần sắc biến đổi, vội vàng ngẩng đầu lên, tròng mắt co rụt vào lộ ra vẻ kinh ngạc.
"Cái đó là. . ."
"Thứ gì!"
. . .
Sâu trong hang động.
Dương Phóng giật mình trong lòng, vội vàng đậy cái hộp gỗ lên lần nữa, loại sát khí kinh khủng kia lập tức bị cắt đứt luôn, không còn tiếp tục phát ra bên ngoài.
Nhưng sát khí còn sót lại bên trong hang động thì vẫn kinh khủng như cũ.
Hộp gỗ trong tay cũng đang chậm rãi run rẩy.
Thật giống như bên trong giam giữ tuyệt thế hung thú vô cùng kinh khủng nào đó vậy, muốn trốn ra ngoài bất cứ lúc nào có thể.
"Không thể tưởng tượng nổi!"
Dương Phóng sắc mặt rung động.
Sát khí cái Long trảo này, khó tránh khỏi có chút tà dị.
May mà hắn đặc biệt chọn lấy một nơi xa xôi để mở ra.
Bằng không nếu như mở ra ở bên trong Thần Vũ tông vậy chắc chắn có thể kinh động tứ phương.
Đến lúc đó giấu giếm cũng không giấu được, tông chủ cũng sẽ tự mình xuất hiện.
Dương Phóng che lấy hộp gỗ, lặng lẽ chờ đợi.
Ước chừng một lúc lâu trôi qua.
Động tĩnh quỷ dị từ cái hộp gỗ mới bắt đầu chận rãi giảm đi.
Ngay sau đó sát khí trong đó cũng nội liễm (thu lại) lại lần nữa.
Dương Phóng lập tức thở phào nhẹ nhõm một hơi thật dài.
Trong mắt hắn tỏa sáng chớp động, lập tức mở hộp gỗ ra lần nữa.
Lần này, cuối cùng đã không còn bất kỳ sát khí kinh khủng nào xuất hiện.
Trong toàn bộ hộp gỗ tràn ngập một cỗ cảm giác yên tĩnh khó tả.
Chỉ thấy đoạn Long trảo đen sì kia lặng lẽ nằm ở nơi đó, năm cái móng vuốt, màu sắc tối om, giống như đã từng được uống no vô số máu tươi từ vô số năm trước, đến nay nhìn vẫn có loại cảm giác kinh tâm động phách.
Dương Phóng do dự một chút, vươn bàn tay ra, nắm lấy Long trảo cực lớn kia vào trong tay.
Toàn bộ Long trảo không chênh lệch nhiều so với cái đầu của hắn.
Cầm lên nặng trĩu, như đúc thành từ kim loại, có một loại vẻ đẹp dữ dội khó tả.
Hắn âm thầm suy nghĩ, nhớ lại nội dung từng dọc được ở bên trong sách cổ nói về Dạ Thần giáo.
"Lấy huyết (máu) luyện hóa, lấy thần (tinh thần) khống chế ..."
. . .
Khu rừng tối tăm.
Bóng người vụt qua.
Một bóng người cao lớn mặc áo bào màu đen, trên mặt đeo mặt nạ quỷ màu đỏ đang ở trong rừng lao nhanh về phía trước, trên người tràn ngập một cỗ sát khí kinh khủng vô hình, thân pháp chớp liên tục, nhanh đến mơ hồ.
Đặc biệt là ở chỗ tay phải.
Như thể đeo một cái găng tay màu đen quỷ dị, nó to lớn và có màu lạnh khác thường.
Ở trên có chi chít vảy, lộ ra móng tay sắc bén mà đáng sợ.
Từng mảnh từng mảnh sát khí âm trầm đang liên tục không ngừng được tỏa ra từ trong lòng bàn tay.
Dương Phóng một đường điên cuồng lao nhanh, đang âm thầm thể nghiệm lấy lực lượng cường đại bên trong Long trảo.
Không thể phủ nhận!
Loại cảm giác khi Long trảo nhập thể này quả thực vô cùng kinh khủng.
Nhưng tương ứng, nó cũng mang đến những tác động tiêu cực vô cùng khủng khiếp.
Vào lúc này, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng một cỗ sát khí vô hình đang không ngừng tác động vào trong đầu của hắn, mang theo ý chí khát máu và tàn bạo, giống như đang muốn khống chế đầu óc của hắn.
Hắn chỉ có liên tục phát tiết lực lượng trong người mới có thể làm dịu xuống loại ảnh hưởng đáng sợ này trong thời gian ngắn ngủi.
Hô!
Đột nhiên, hắn tung người nhảy lên, móng vuốt sắc bén dữ tợn mà kinh khủng trực tiếp quét về phía một con lợn rừng đang run lẩy bẩy ở phía trước.
Con lợn rừng này có thân hình to lớn, toàn thân lông đen nhánh, hai chiếc răng nanh dày cộp, nặng hơn năm trăm cân, ở lúc đứng trước loại lực lượng âm sát kinh khủng này, quả thực bị dọa đến hồn phách cũng bay đi ra.
Phốc phốc!
Thân thể lợn rừng hung hăng bay lộn vòng, vô cùng thê thảm, đập vào trên đại thụ xa xa.
Với một tiếng răng rắc vang lên, gốc đại thụ đó bị va đập mạnh gẫy đổ sập xuống.
Sau đó Dương Phóng tiếp tục lao về phía trước, điên cuồng cấp tốc lao ở trong núi rừng, bắt đầu tìm kiếm sinh mệnh tiếp theo.
Đột nhiên!
Hai lỗ tai khẽ động, giống như nghe được cái gì, như thể hắn nghe thấy điều gì đó, đột nhiên quay lại và lao về một hướng khác.
. . .
Sâu trong rừng.
Hơn mười bóng người, thân pháp mơ hồ, nhanh chóng lao tới trước, bàn chân giẫm ở trên từng cành cây, sưu sưu rung động, điên cuồng lao về phía phương hướng vừa mới bộc phát ra sát khí.
Ngoại trừ hai tên cường giả Siêu phẩm dẫn đội ra.
Những người còn lại đều là cao thủ Cửu phẩm, Thập phẩm.
Đây là một đám Ngư nhân và tổ chức Tà Đạo lẻn vào tới, gần như mỗi một người đều là tinh anh.
"Đi mau!"
"Tốc độ đẩy nhanh một chút!"
Hai tên Ngư nhân Siêu phẩm cầm đầu dẫn đầu cất giọng lạnh lùng.
Từng chiếc từng chiếc lá dụng không ngừng bay múa sau lưng bọn họ.
Ban đầu bọn họ nhận mệnh đến đây phối hợp với Thanh Long hội, nhưng không nghĩ tới vào lúc này lại phát hiện ra cảnh tượng dị thường.
Loại tình huống này, tự nhiên phải đi xem một chút.
Ở trong quá trình lao nhanh về phía trước của bọn họ.
Đột nhiên, hai tên Ngư nhân cầm đầu thay đổi sắc mặt, tất cả vảy giáp trên toàn thân từ trên xuống dưới đều dựng đứng lên, trong lòng kinh dị, cảm nhận được một cỗ khí tức khủng bố khó tả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận