Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 614: Miểu sát Thánh Linh cảnh

Ngay sau đó là Nhiếp Viễn, vẻ mặt cũng đột nhiên thay đổi.
Trong nháy mắt cảm nhận được một cỗ lôi điện, hỏa diễm (ngọn lửa), sát khí cực kỳ khủng bố đang điên cuồng lao vào trong cơ thể của hắn.
Đặc biệt là cỗ sát khí kia!
Đây là chỗ đặc biệt tới từ Diêm Vương cốt, trong nháy mắt khiến cánh tay của hắn tê dại, kinh mạch đau nhói, gần như thiếu chút nữa thì bị chấn đứt đoạn cánh tay.
Hắn hét lên một cách quái dị, không nghĩ ngợi chút nào, trong nháy mắt lách mình lui lại, vẻ mặt trắng bệch, không thể tưởng tượng nổi, một đối ánh mắt khó có thể tin mà nhìn về phía Dương Phóng.
"Thánh Linh!"
Hắc Thủy lão quái này vậy mà đã đạt tới Thánh Linh chẳng biết từ lúc nào?
Làm sao có thể?
Làm sao lại như vậy?
Không chỉ là hắn, cao thủ Siêu phẩm đệ tam quan ở bốn phương tám hướng khác cũng thi nhau hoảng sợ nhìn về phía Dương Phóng.
Hắc Thủy lão quái đã trở thành Thánh Linh?
Hơn nữa!
Kịch độc vừa rồi là hắn phóng?
Một đám người quả thực giống như thể đây là lần đầu tiên nhận biết đến lão quái này vậy!
La phu nhân ăn mặc hở hăng vẻ mặt rung động, quần áo lôn xộn, cảnh xuân phơi phới con gà bới chợt hiện, vội vàng kinh hoảng kêu lên: "Hắc Thủy tiền bối, nhanh nhanh cứu nô gia, về sau nô gia chắc chắn sẽ có hậu báo!"
Dương Phóng cau mày lại, nhẹ nhàng lắc lư một cánh tay.
Quả nhiên không thể coi thường bất kỳ cao thủ Thánh Linh cảnh nào.
Mỗi người gần như đều có chỗ độc đáo của mình!
Ánh mắt của hắn nhìn về phía Nhiếp Viễn và người đàn ông mặc áo trắng ở phía trên, thân thể nhoáng một cái, hành động lần nữa, lao về phía bên ngoài, tốc độ trở nên càng nhanh hơn.
Kịch độc Thiên Trọng tỏa, phóng thích hoàn toàn, lan tràn về bốn phương tám hướng.
Đại Uyên quân vừa mới miễn cưỡng tạo lại trận hình lập tức càng náo động hơn, số người tử vong càng nhiều hơn.
Người đàn ông mặc áo bào trắng biến sắc, quát lên một tiếng chói tai: "Lui!"
Giọng nói của hắn đột nhiên vang lên, vang vọng ở trong mảnh khu vực này.
Đại Uyên quân còn sót lại tất cả đều đang nhanh chóng lùi lại, nhanh chóng rời xa khu vực có chất kịch độc này.
Đặc biệt là mấy người xuyên việt của Long quốc trong đó, sắc mặt càng kinh hãi hơn, vội vàng nhanh chóng rút lui.
Sợ mình chạy chậm.
Sự quan tâm của họ đối với tính mạng của mình còn quan trọng hơn nhiều so với những người ở thế giới này.
Theo mọi người rút lui, thân hình người đàn ông áo bào trắng nhoáng một cái giống như tia chớp, quát chói tai một tiếng, nhanh chóng ngăn chặn Dương Phóng, cùng lúc đó, Nhiếp Viễn vừa mới được đẩy lui ra, cũng xông ra lần nữa, khí thế trên người bùng nổ, công kích về phía phương hướng Dương Phóng.
Hai cao thủ Thánh Linh cảnh trực tiếp xuất thủ toàn lực.
Không cần biết là tốc độ hay là lực lượng, tất cả đều nhanh tới vượt quá tưởng tượng.
Dương Phóng mặt không biểu tình, thân thể lướt về phía trước, đột nhiên hét lớn một tiếng.
"Rống!"
Ầm ầm!
Lôi âm cuồn cuộn đột nhiên phát ra, kinh thiên động địa, nhanh chóng lan tràn về phía bốn phương tám hướng.
Trong khoảnh khắc, toàn bộ chiến trường dường như đột ngột rung chuyển.
Trong phạm vi vài dặm, tất cả cao thủ đang giao thủ vẻ mặt đều ngẩn tò te, ngây lập tức như mất hồn, trong đầu vang lên ông ông, sững sờ trong giây lát.
Ngay sau đó người đàn ông áo bào trắng và Nhiếp Viễn, thần sắc cũng thay đổi, cảm nhận được thiên uy khó tả, hồn phách giống như đang run lẩy bẩy.
Dương Phóng quyết định thật nhanh, thân thể đột nhiên lóe lên, nhanh đến cực hạn.
Nắm bắt lấy cơ hội chớp mắt là qua này, lôi quang bộc phát trên người, khí tức kinh khủng, hai loại lực lượng khác biệt một băng một hỏa trong nháy mắt cuồn trào mãnh liệt hội tụ vào trong cánh tay của hắn.
Sau đó trực tiếp một quyền hung hăng đấm về phía Nhiếp Viễn có khoảng cách gần với hắn nhất.
Hàn Băng Liệt Hỏa kình.
Nguy cơ kinh khủng trong nháy mắt rơi vào trên người, khiến lông tơ toàn thân Nhiếp Viễn theo bản năng dựng đứng lên, trong lòng hoảng hốt, cuối cùng cũng phản ứng lại từ trong trạng thái mất hồn.
"Không tốt ..."
Hắn kinh hãi kêu to, liều lĩnh vận chuyển chân khí tới ngăn cản.
Tuy nhiên hắn vội vàng vận chuyển chân khí thì làm sao có khả năng ngăn cản được Dương Phóng.
Ầm!
Lực lượng rất lớn và kinh khủng trong nháy đấm vào trên ngực của hắn, hai loại lực lượng hoàn toàn khác biệt Hàn băng, Liệt hỏa lập tức xé nát chân khí hộ thể ngoài thân hắn, hung hăng lao vào trong cơ thể của hắn.
Ngay lập tức liên tục chấn động mấy lần trong cơ thể của hắn.
Phốc phốc!
Nhiếp Viễn điên cuồng phun ra máu tươi, thân thể giống như bao tải rách lập tức bay ngược, lồng ngực lõm vào, nội tàng vỡ nát, ngay cả quả tim cũng bị hai loại lực lượng Hàn băng Liệt hỏa đáng sợ trực tiếp chấn vỡ.
Mảnh vỡ nội tạng và máu tươi lập tức từ trong miệng của hắn phun ra ngoài.
Cái này còn chưa tính là gì.
Dương Phóng như hình với bóng, Thanh Vân bộ thi triển đến cực hạn, theo sát ngay đằng sau, ở vào thời điểm thân thể Nhiếp Viễn còn chưa rơi xuống đất, lại là một quyền đấm ầm ầm vào nơi cổ họng của hắn.
Tạp sát!
Tiếng xương cốt đứt gãy thanh thúy lập tức vang lên.
Xương cổ vỡ vụn lập tức đâm rách huyết nhục, từ trong chui ra ngoài.
Khắp nơi đều là máu me bê bết.
Một cái cổ trong nháy mắt lệch ra thành hình thù không thể tưởng tượng nổi.
Bịch!
Thân thể Nhiếp Viễn bay ngược một lần nữa, hung hăng rơi đập vào nơi xa mấy chục thước, thất khiếu chảy máu, ngón tay run rẩy khó khăn, chẳng mấy chốc thì không còn động đậy.
Một tên cao thủ Thánh Linh cảnh, ở bất ngờ không đề phòng cứ như vậy bị Dương Phóng miểu sát như vậy.
Hai đòn liên tục, tất cả đều là vào những nơi hiểm yếu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận