Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 655: Ai nói ta không mua?

Tiểu hội tương tự như thế này, hắn sớm đã tham gia không ít.
Nói tóm lại, rất giống với một vài chỗ chợ đen, chỉ là chợ đen này lớn hơn mà thôi.
Cho nên cũng không có gì ngạc nhiên.
Theo hắn đi qua đi lại trong này, từng loại vật phẩm bắt đầu liên tục đập vào mi mắt.
Thời gian dần trôi qua Dương Phóng cau mày lại.
"Hoàng Cực đan quả nhiên là thứ hiếm thấy, dọc theo đường đi chỉ thấy mấy vị Thánh Linh tất cả đều đang đổi hàng lấy Hoàng Cực đan."
Hắn tiếp tục đi, bắt đầu quan sát.
Đột nhiên, phía trước truyền đến một động tĩnh cực kỳ không nhỏ, làm cho rất nhiều người đang đứng ở các quầy hàng quay đầu lại quan sát.
Dương Phóng cũng ngẩng đầu nhìn lại, đầu tiên là nhíu mày, sau đó sắc mặt đột nhiên biến đổi, tiếp đó thân thể nhanh chóng đi tới.
Chỉ thấy quầy hàng cách đó không xa.
Có hai bóng người đang giằng co với nhau.
Một người trong đó đeo mặt nạ rồng màu xanh, lạnh lùng ngồi ngay ngắn, trước người trưng bày mười loại vật phẩm rực rỡ muôn màu, trông dáng vẻ là chủ của quầy hàng.
Một người khác thì là Siêu phẩm đệ tam quan mà Dương Phóng gặp được trong rừng trước đó không lâu.
Trong tay phải của bóng người đeo mặt nạ rồng màu xanh, đột nhiên cầm lấy một tấm da thú cổ xưa cực kỳ không đáng chú ý.
Đạo đồ không trọn vẹn!
"Không mua thì đừng động!"
Người đeo mặt nạ rồng xanh lạnh lùng nói.
"Ai nói ta không mua?"
Diệp Trần nhìn thấy không chiếm được chỗ tốt, khoanh tay trước ngực, cười nhạo nói.
"Hừ, tiểu tử, bớt khua môi múa mép ở chỗ ta đi, ta chỉ đổi Hoàng Cực đan hoặc là Hoắc Ngọc linh dược, ngươi cũng có sao?"
Bóng người đeo mặt nạ Thanh Long nói với giọng điệu lạnh lẽo, mở miệng nói.
. . .
"Ngạch ..."
Giọng điệu Diệp Trần cứng lại, nghe thấy đối phương muốn đổi lấy hai thứ này, lông mày lập tức cau chặt lại, lắc đầu nói: "Ta quả thực không có!"
"Không có thì cút, bớt đến nơi này trêu chọc ta đi!!"
Bóng người đeo mặt nạ rồng màu xanh cầm thật chặt Đạo đồ không trọn vẹn trong tay, lạnh lùng nói.
"Có điều ta có thể bỏ ra những thứ khác tiến hành trao đổi, có lẽ ngoài hai món đồ này ra thì còn có những thứ khác ngươi cũng cảm thấy hứng thú thì sao đây?"
Diệp Trần mỉm cười, khoanh hai tay đứng nguyên chỗ.
"Tiểu tử, ta lặp lại lần nữa, cút cho khuất mắt ta, đừng có ở chỗ này làm phiền ta!"
Bóng người đeo mặt nạ rồng xanh lạnh lùng nói.
Diệp Trần cau chặt mày lại, vẫn khoanh tay đứng nhìn, vẫn không nhúc nhích, một đôi mắt không ngừng nhìn lên nhìn xuống chủ quầy hàng trước mặt.
Chủ quầy hàng trước mặt ánh mắt âm trầm, theo thời gian dần dần trôi qua bị tính cách chậm chạp lề mề này của Diệp Trần chọc tức, trên người tản ra một cỗ khí tức vô hình đáng sợ, lạnh lùng nói: "Xem ra ngươi là thực sự muốn chết."
"Tiền bối, trên người ngươi có mùi thơm của thiếu nữ, hơn nữa còn có loại mùi thuốc của Tuyết Hoa cao, ta suy đoán bên cạnh ngươi chắc chắn có một thiếu nữ cực kỳ quan trọng bị trọng thương đi, tuy nhiên đáng tiếc, Tuyết Hoa cao kia dường như căn bản không cứu được đối phương, bởi vì trên người của ngươi còn có mùi thuốc nồng nặc khác, chứng tỏ trong khoảng thời gian này ngươi cũng đang điều chế thuốc, ta nói có đúng không?"
Diệp Trần đột nhiên mở miệng.
Ánh mắt chủ quầy hàng đeo mặt nạ rồng màu xanh thay đổi, từ trong hai mắt lập tức bắn ra hai luồng ánh sáng lạnh cực kỳ sắc bén, sau đó khí tức trên người lập tức giống như thủy triều, nhanh chóng bình phục lại, vươn người đứng dậy, một đôi mắt nhìn thẳng vào Diệp Trần đứng trước mặt hắn, nói: "Làm sao ngươi biết? Ngươi là Đan sư?"
"Tại hạ bất tài, vừa đúng biết luyện chế mấy loại đan dược?"
Diệp Trần mỉm cười, cực kỳ tự tin, nói: "Nếu như ta có thể loại trừ kịch độc trên người thiếu nữ kia, ngươi có thể tặng thứ này cho ta hay không?"
"Ngươi ... làm sao ngươi biết nàng ta trúng độc? Ngươi thật có thể loại trừ được sao?"
Bóng người đeo mặt nạ rồng xanh đầu tiên là giật mình, sau đó giọng điệu lập tức trở nên run rẩy lên, lộ ra vẻ vô cùng kích động.
Nữ nhi của hắn vào đoạn thời gian trước bị trúng phỉa kịch độc quỷ dị của Độc tông, hắn nghĩ đủ các loại biện pháp cũng không cách nào hóa giải được, ngược lại nguyên nhân bởi vì dùng dược liệu nên dẫn đến kịch độc càng ngày càng mạnh, càng ngày càng đáng sợ.
Nếu không phải hắn trong khoảng thời gian này bỏ ra cái giá lớn dùng chân khí kéo dài tính mạng cho nữ nhi của hắn.
Nữ nhi người này chắc chắn sớm đã chết rồi.
Siêu phẩm đệ tam quan trước mắt này, thế mà chỉ thông qua chính mình là có thể đánh giá ra nữ nhi của mình trúng kịch độc? Còn nói có thể hóa giải được kịch độc?
Hắn sao có thể không kích động cho được?
"Hiện tại ta không cách nào lập tức đảm bảo, nhưng ta có thể thử một lần, nhỡ đâu được thì sao đây?"
Diệp Trần mỉm cười, nhưng trong lòng đang âm thầm nói: "Lão sư, thật đúng là để ngươi nói trúng, hắn thế mà thật có một người quan trọng trúng phải kịch độc, tuy nhiên lão sư, thứ trong tay hắn kia thật là Đạo đồ sao?"
"Yên tâm, chắc chắn đúng, chỉ là một phần không trọn vẹn mà thôi."
Giọng nói của nữ tử vang lên trong đầu, vô cùng bình tĩnh, nói: "Về phần kịch độc của người thân hắn, ngươi không cần lo lắng, ta đã hiểu rõ trong lòng."
"Vậy thì ta yên tâm."
Diệp Trần thầm trả lời.
Hiện tại, chủ quan đeo mặt nạ rồng xanh lập tức hít sâu một hơi, chăm chú nhìn vào Diệp Trần trước mặt, mở miệng nói: "Được, chỉ cần ngươi có thể loại trừ được kịch độc trong cơ thể nữ nhi ta, thứ này chính là của ngươi, tuy nhiên chuyện xấu nói trước, nếu như ngươi không cứu được nữ nhi của ta, vậy thì đừng trách ta."
Giọng điệu của hắn phát lạnh, trong con ngươi hiện lên sát khí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận