Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 661: Kiếm pháp không tệ, tuy nhiên đáng tiếc

Gió mạnh điên cuồng thổi vù vù rung động cả toàn bộ viện tử, giống như tiếng sói tru.
Thân thể Dương Phóng sớm đã lui về phía sau, vững vàng rơi vào nơi xa, nụ cười trên mặt thu liễm lại, ánh mắt ngưng trọng lại, nhìn về phía Diệp Trần được 'lão gia gia' nào đó nhập thể.
Không hổ chính là khuôn mẫu của nhân vật chính!
Lão quỷ trên người quả nhiên cường đại!
Diệp Trần được nhập thể, không chỉ có tu vi cực cao, đạt đến Thánh Linh đệ nhất thiên thê đỉnh phong, ngay cả tốc độ cũng nhanh đến mức khó mà tin nổi.
Tốc độ đột nhiên bộc phát vừa rồi, ngay cả Dương Phóng cũng thiếu chút nữa thì không tránh được.
Chỉ thấy đình đài không xa trước mặt hắn đã hoàn toàn biến mất.
Thay vào đó là một cái hố cực lớn, sâu hơn hai mét, bán kính bảy tám mét.
Thân thể Diệp Trần cao tới 1m85, đứng dậy lần nữa, đưa bàn tay dịch chuyển khỏi mặt đất, ánh mắt đạm mạc nhìn về phía Dương Phóng, trên dưới quanh người lộ ra một cỗ khí thế tuyệt thế vô song, giống như không để bất kỳ kẻ nào vào trong mắt vậy.
"Có thể chạy thoát khỏi một chưởng vừa rồi của ta, xem ra các hạ cũng là nhân vật, tối thiểu là Thánh Linh cảnh đệ nhất thiên thê còn không có mấy người có thể làm được, có điều, tiếp theo ngươi cũng nên cẩn thận, bởi vì mới vừa rồi ta thế nhưng là chỉ dùng bảy thành lực lượng a."
Khóe miệng của hắn nhếch lên.
Sưu!
Thân thể lóe lên, ngay lập tức biến mất tại chỗ, ngay cả tàn ảnh cũng không nhìn được rõ lắm.
Đồng tử Dương Phóng đột nhiên co rụt lại, không do dự nữa, trong lúc đó mở miệng quát lớn.
"Rống!"
Lôi âm kinh khủng lập tức được phát động, thiên uy huy hoàng chấn động mà ra, long trời lở đất, cuộn trào bành trướng xâm nhập vào trong đầu của Diệp Trần mà đi.
Tuy nhiên linh hồn trong đầu của Diệp Trần bây giờ thế nhưng thật sự rất đáng sợ, thân thể chỉ dừng lại một chút, đột nhiên thay đổi sắc mặt, càng là khôi phục lại, thân hình lóe lên, tốc độ lại nhanh hơn chút nữa.
Năm ngón tay trắng noãn như ngọc bao phủ bởi ánh sáng thần thánh dày đặc, một bàn tay hung hăng quét về phía Dương Phóng.
Trường kiếm bên trong Dương Phóng trong nháy mắt ra khỏi vỏ, ngay sau đó giăng đầy tàn ảnh, nhanh không rõ ràng, lấy một loại độ cong vừa xảo trá lại vừa cực kỳ nhanh chóng, cấp tốc đâm về phía thân thể của Diệp Trần.
Keng keng keng keng!
Âm thanh chói tai, tia lửa bắn tung tóe.
Trong nháy mắt đã đâm ra mấy chục kiếm.
Mấy chục kiếm đâm xuống dưới tất cả đều bị Diệp Trần dùng tay không ngăn cản.
Ầm ầm!
Lại là một tiếng nổ vang kinh khủng.
Toàn bộ phiến đá xanh trong sân đều nứt toác, kêu lạch cạch bay tứ tung.
Thân thể Dương Phóng lập tức bị ép phải bay ngược ra đằng sau, bàn châm giẫm vào trên mặt đất, khoát ra hai cái hố sâu trên mặt đất.
Ánh mắt của hắn lộ ra vẻ ngạc nhiên nhìn về phía Kim Xà kiếm sau khi được cải tiến trong tay mình.
Chỉ thấy Kim Xà kiếm được trộn lẫn một chút Hắc Ma thiết, giờ khắc này, lúc này dưới sự công kích của 'Diệp Trần' thế mà trở nên mấp mô, thật giống như gặp phải nhiệt độ cao hoặc axit mạnh ăn mòn vậy.
Các cạnh ở cả hai bên đều bị móp, thậm chí ngay cả giữa thân kiếm cũng đang đứt gãy.
Trông vô cùng thê thảm!
Hai mắt Dương Phóng chớp động, nhìn về phía thân thể của Diệp Trần một lần nữa.
Chỉ thấy toàn thân Diệp Trần được bao phủ bởi ánh sáng thần thánh màu trắng toát, hai bàn tay lại không biết từ khi nào đã lượn lờ lên năng lượng màu trắng nhạt quỷ dị.
Loại năng lượng này giống như hỏa diễm nhưng lại không phải hoàn toàn là hỏa diễm (ngọn lửa).
Hết lần này tới lần khác có thể làm tan chảy Kim Xà kiếm có thêm chút Hắc Ma thiết.
"Lão quỷ, ngươi thật đúng là nằm ngoài sự dự liệu của ta."
Dương Phóng mở miệng nói, thuận tay ném trường kiếm trong tay xuống, vẻ mặt vẫn bình tĩnh lạnh nhạt như cũ.
Thật giống như mọi thứ vừa diễn ra căn bản chưa đủ để hắn cảm thấy uy hiếp vậy.
Ánh mắt 'Diệp Trần' lãnh đạm, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Dương Phóng nhưng trong lòng cũng đang nhấc lên từng đợt gợn sóng.
Không nghĩ tới nàng ta xuất thủ nhiều lần ở Nam vực như vậy đều không bị người phát hiện, mới chỉ xuất thủ một lần ở Bắc vực này vậy mà đã bị người trước mắt lập tức nhìn thấu.
Đối phương mở miệng một tiếng lão quỷ, rõ ràng là đang chỉ chính mình.
Người này, tuyệt không thể giữ lại.
"Kiếm pháp không tệ, tuy nhiên đáng tiếc, vẫn quá yếu, ngay cả bảy thành lực lượng của ta cũng không chịu nổi, ngươi cũng xứng làm đối thủ của ta sao?"
Diệp Trần nói với giọng điệu lạnh lùng, giống như một câu nói nhảm cũng không muốn nói thêm nữa.
Thân hình lóe lên, lại lấy một loại tốc độ cực kỳ khủng bố cấp tốc lao về phía thân thể của Dương Phóng.
Lần này, ánh sáng trắng trên người nàng tràn đầy ánh sáng trắng, khí thế tăng vọt cuộn trào mãnh liệt.
Chỉ trong khoảnh khắc lực lượng đã kéo lên.
Trên mức độ ban đầu lại tăng lên thêm hai thành nữa.
Năng lượng màu trắng nhạt trong hai lòng bàn tay trở nên nồng đậm hơn, tỏa ra một cỗ khí tức mang tính hủy diệt khó diễn tả, thật giống như ẩn chứa hai ngọn núi lửa kinh khủng vậy.
Sắc mặt Dương Phóng trầm xuống, không còn bảo lưu, tất cả con át chủ bài trên người gần như bộc phát toàn bộ vào khoảnh khắc này.
Ầm một tiếng, âm thanh nổ vang, kinh thiên động địa.
Không khí bên trong cả viện lập tức biến thành sóng khí, như sóng cả cuộn trào, cuộn trào bành trướng, cấp tốc quét sạch về phía bốn phương tám hướng mà đi.
Rất nhiều công trình kiến trúc xung quanh thi nhau gặp phải tác động, vừa đối mặt tất cả đều bị sóng khí chấn động đến vỡ nát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận