Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 143: Lưu trưởng lão đi cùng

Đầu óc mê muội, ngơ ngơ ngác ngác.
Tối tăm và sáng sủa ...
Xoát!
Bên trong cửa hàng Vạn Xuân, Dương Phóng đột nhiên từ trên giường ngồi dậy, mồm thở hổn hà hổn hển liên tục, vẻ mặt trắng bệch, trên dưới toàn thân mồ hôi đầm đìa, giống như vừa trải qua một trận vận động vất vả vậy.
"Có vẻ như mỗi lần xuyên không qua đây, trên người đều sẽ xuất hiện mồ hôi."
Hắn sờ lên trán của mình rồi đứng dậy khỏi giường, đầu tiên là uống một bầu nước.
Sau đó lại mở bảng thông tin độ thành thạo ra để xem.
Tu vi: Lục phẩm 390/600.
Tâm pháp: Hắc Hổ quyết đại thành 1755/2700.
. . .
Không còn nghi ngờ gì nữa, tu vi của hắn đã có được cải thiện một lần nữa.
Ngoài đó ra, chính là Cự Thạch công và Huyết Chiến Đao pháp của hắn cũng đều tăng lên thêm một cảnh giới nữa.
Cự Thạch công tinh thông 105/600.
Huyết Chiến Đao Pháp đăng đường nhập thất 11/900.
Mà Thứ Kiếm thuật thì nguyên nhân bởi vì có đẳng cấp cao hơn cho nên lần này cũng tăng lên mấy.
Cắm ở cảnh giới tinh thông 6221/1000.
"Cũng không tệ, trên đường di chuyển vẫn có thể tiếp tục tu luyện."
Dương Phóng tự nói một mình.
Hắn lập tức bắt đầu thu dọn hành trang.
Có tới tận hai cái bao lớn được bao bọc kín kẽ bên trong các lớp quần áo mang theo.
Ngoài ra, hắn còn quấn từng khối Tịch Tà ngọc vào trên người, làm giống như một lớp nội giáp vậy.
Có tới tận 74 khối Tịch Tà ngọc, gần như quấn hết một vòng quanh người hắn.
Sau khi mọi thứ đã sẵn sàng, Dương Phóng bắt đầu nằm lên trên giường và chờ đợi ngày mai đến.
Phanh phanh phanh!
Bên ngoài đột nhiên vang lên từng tiếng gõ cửa.
Dương Phóng nhướng mày, lập tức đứng dậy để kiểm tra.
"Ai vậy?"
"Dương Đạo, là ta, nhanh ra mở cửa cho ta đi!"
Bên ngoài vang lên giọng nói của Lưu trưởng lão.
Dương Phóng ngay lập tức chạy tới và mở cửa chính của cửa hàng ra.
Toàn thân Lưu trưởng lão được quấn ở bên trong áo bông, trên lưng vác theo mấy cái bao lớn, thở ra làn sương trắng nói, "Lão phu suy nghĩ cẩn thận rồi, ngày mai ta sẽ đi cùng với ngươi, ta cũng di chuyển về Bạch Lạc thành!"
"Lưu trưởng lão ngươi chắc chắn rồi chứ?"
"Đương nhiên là chắc chắn rồi, đồ đạc ta cũng đã mang tới rồi, ngươi không ngại để cho ta ngủ ở chỗ này một đêm chứ?"
Lưu trưởng lão hỏi.
"Không ngại không ngại!"
Dương Phóng lắc đầu liên tục.
"Vậy thì được rồi, ta ngủ ở gian phòng bên cạnh phòng của ngươi là được rồi."
Lưu trưởng lão cõng theo mấy cái bao lớn, tiến về phía gian phòng mà mấy tên làm việc tại cửa hàng trước đây hay ngủ.
Tuổi tác hắn đã lớn rồi, bên cạnh cũng không còn người thân.
Nhỡ đâu chết rồi, ngay cả nhặt xác cũng không có ai nhặt cho.
Đi cùng với Dương Phóng, ít ra còn có người có thể nhặt xác cho hắn.
Dương Phóng nhìn thoáng qua đường phố, sau đó đóng cửa cửa hàng lại một cách cẩn thận rồi quay trở về phòng của mình.
...
Ngày hôm sau.
Khi bầu trời còn chưa sáng.
Dương Phóng, Lưu trưởng lão cũng đã dậy thật sớm, chạy về phía bên chỗ Vạn Phúc thương hội.
Gió lạnh rít gào, vù vù the thé.
Chờ tới khi bọn hắn chạy tới Vạn Phúc thương hội, chỉ thấy bên ngoài thương hội sớm đã tập trung số lượng lớn võ giả.
Đông chật ních người, ít nhất cũng phải có tới sáu bảy trăm người.
Tất cả mọi người đều đang chen chúc vào một chỗ, run lẩy bẩy vì lạnh cóng.
"Có nhiều người như vậy sao?"
Lưu trưởng lão kinh ngạc mà nói.
"Quả thực là có rất nhiều."
Dương Phóng lộ ra vẻ ngưng trọng.
Tuy nhiên, những người dám đi đều là tinh anh cả.
Một đoàn người này nếu như rời khỏi nơi này, nơi định cư này chắc chắn sẽ càng vắng vẻ hơn.
Bọn họ quan sát một lúc thì cũng tìm được một cái góc tường để đứng đợi.
Mà lúc này, ở các con hẻm nhỏ xung quanh vẫn còn có người mang theo bao lớn bao nhỏ nườm nượp chạy về phía nơi này.
Thậm chí có người điều khiển xe ngựa, xe bò phát ra những tiếng kẽo kẹt.
Chẳng mấy chốc đã có người mang đến một tin tức gây xôn xao dư luận.
Có chuyện gì đó đã xảy ra với Quyền Lợi bang vào tối ngày hôm qua.
Bang chủ, Phó bang chủ của Quyền Lợi bang, tất cả đều đã bị người giết chết, Quyền Lợi bang đã hỗn loạn hoàn toàn.
"Nên như vậy, khốn kiếp, đáng lẽ phải chết từ lâu rồi!"
"Im miệng lại, cẩn thận bị những người khác của Quyền Lợi bang nghe thấy được!"
"Nghe được thì có thể làm được cái gì đây, Bang chủ, Phó Bang chủ của bọn họ chết cả rồi, dựa vào bọn họ còn muốn tạo nên được sóng gió gì khác sao?"
"Đúng vậy, móa nó, nếu như không phải chúng ta sắp phải lập tức khởi hành đi ngay thì ta chắc chắn sẽ phải đi hung hăng giáo huấn cho bọn họ một phát!"
"Chờ lát nữa xem đám khốn kiếp kia có đi cùng với chúng ta hay không, nếu như dám đi cùng với chúng ta, đoàn người sẽ giết sạch toàn bộ bọn họ!"
"Đúng rồi, nên giết chết toàn bộ!"
Đám người nghiến răng mà mắng.
Cách đó không xa.
Mấy người Lam tinh đã dịch dung, vẻ mặt sợ hãi co rụt đầu lại, từ đằng xa đã có thể nghe được tiếng nghiến răng nghiến lợi của mọi người.
Xong.
Mọi người quả nhiên vô cùng căm thù bọn hắn.
"Chúng ta dịch dung như thế này thì bọn họ có thể nhận ra được không a?"
Một người Lam tinh thận trọng hỏi.
Trên mặt hắn dán thêm chùm râu một chiếc khăn quàng dày được quàng quanh cổ.
"Chắc là sẽ không nhận ra được đâu."
Mấy người bên cạnh không chắc chắn lắm nói.
Bọn họ cắn răng một cái, vẫn là đi về phía nơi đám người tập trung.
Sau khi chờ đợi được một lúc.
Cửa lớn của Vạn Phúc thương hội mở ra, một người đàn ông có dáng vẻ của quản gia bước ra và hét lên: "Mọi người, quy tắc chúng ta đã nói ra từ trước đó rồi, muốn đi cùng với Vạn Phúc thương hội chúng ta, mỗi người phải bỏ ra năm lượng bạc, người nào không muốn giao ra vậy tha thứ chúng ta không thể tiếp nhận!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận