Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 783 - Hành động?



Chương 783 - Hành động?




Nếu không phải sư tỷ liều lĩnh phát động cấm thuật, đánh lui người của Độc tông vậy tối nay hai người chắc chắn đã nguy rồi.
Theo chân khí liên tục được rót vào trong cơ thể của người sư tỷ, qua một lúc lâu, người sư tỷ mới chậm rãi tỉnh lại, trên mặt vẫn lộ ra màu chàm.
"Sư muội, có kẻ địch đuổi theo hay không?"
Nữ tử trang phục trắng nói với giọng điệu khó khăn.
Tần Mộ Thanh lập tức thầm thở phào, mở miệng nói ra: "Không có chuyện gì, vừa rồi ta còn nghe được động tĩnh, nhưng bây giờ động tĩnh đã biến mất, chắc là đã rời đi."
"Vậy là được."
Nữ tử trang phục trắng trả lời một cách yếu ớt.
"Đúng rồi, vừa rồi ở vào lúc chạy trốn, vô ý gặp phải người sát vách, may mắn nhờ có đối phương che đậy nên chúng ta mới trốn thoát được, nếu ngày mai Độc tông còn phái người tiếp tục truy sát, vậy chắc chắn sẽ mang tới đại họa, ta cần nhanh chóng nói cho đối phương biết tin tức, để rời xa."
Tần Mộ Thanh đột nhiên phản ứng lại, vội vàng mở miệng.
"Hặp phải người sát vách?"
Hai mắt nữ tử trang phục trắng híp lại, gục đầu xuống, nhỏ giọng nói: "Sư muội, ngươi còn quá trẻ, hành tẩu giang hồ là không thể không có tâm phòng bị người khác, chuyện đe dọa tính mạng như vậy, làm sao còn để người sống?"
Tần Mộ Thanh biến sắc.
"Sư tỷ ..."
"Giết hắn!"
Nữ tử trang phục trắng nói với giọng điệu lạnh lùng: "Chỉ có giết hắn thì chúng ta mới không bị bại lộ!"
"Thế nhưng là sư tỷ, đối phương cũng không có bán chúng ta ..."
Tần Mộ Thanh vội vàng mở miệng nói.
Nữ tử trang phục trắng trầm mặc xuống, mặt không biểu tình, thở dài trong lòng.
Vị sư muội này còn ít kinh nghiệm trong giang hồ ...
···
Một đêm trôi qua, trời đất một màu trắng xóa.
Bên ngoài sân vang lên tiếng đập cửa.
Dương Phóng sắc mặt bình tĩnh, hay tay chắp sau lưng, một bộ trường bào màu xanh đậm, nhẹ nhàng đi tới mở cửa sân ra.
Chỉ thấy hai nữ tử ngày hôm qua vào lúc này đột nhiên xuất hiện ở ngoài cổng nhà mình.
Thương thế và kịch độc trên người hai nữ tử này đã áp chế không ít.
"Đa tạ tiên sinh tối hôm qua đã giúp che giấu, tối hôm qua vội vàng chạy qua, thiếu chút nữa cũng cuồn tiên sinh vào trong nguy hiểm, thực sự có lỗi, còn xin tiên sinh thứ lỗi cho."
Tần Mộ Thanh chắp tay nói với vẻ đầy áy náy.
"Không sao, dù sao ta cũng không tổn thất gì."
Dương Phóng mỉm cười nói.
"Tiên sinh, thực không dám giấu giếm, người truy sát chúng ta tối hôm qua là đến từ Độc tông, Độc tông bây giờ đã đầu nhập vào Hoàng thất, chúng ta đắc tội bọn họ, bọn họ chắc chắn sẽ tiếp tục điều tra, còn xin tiên sinh nhanh chóng rời khỏi nơi này để tránh rơi vào trong rắc rối."
Tần Mộ Thanh vội vàng mở miệng lần nữa.
Đấu tranh cả một đêm, nàng ta vẫn là không cách nào lạnh lùng hạ sát thủ được!
"Được, ta hiểu rồi."
Dương Phóng tiếp tục mỉm cười.
Nhìn thấy vẻ mặt không dao động chút nào của Dương Phóng, Tần Mộ Thanh lại thay đổi sắc mặt, vội vàng nói: "Tiên sinh, đây cũng không phải chuyện đùa, ngươi tốt nhất là đi ngay bây giờ, nếu chậm sợ sẽ sinh biến!"
"Yên tâm, ta sẽ không có chuyện gì, bên trong Lục Phiến môn có thân thích của ta, chỗ ta ở cách Lục Phiến môn gần như vậy, sẽ không đến mức có chuyện gì xảy ra chứ?"
Dương Phóng cười nói.
"Tiên sinh, Độc tông đã gia nhập vào triều đình, Lục Phiến môn cũng không quản được bọn họ."
Tần Mộ Thanh thay đổi sắc mặt, vội vàng mở miệng lần nữa.
Nữ tử trang phục trắng ở bên cạnh trong lòng thầm than.
Thôi!
Lời hay khó thuyết phục quỷ đáng chết!
Đối phương hiện tại khả năng còn không biết Độc tông đáng sợ bực nào đi?
"Sư muội, chúng ta đi thôi, khụ khụ ..."
Nữ tử trang phục trắng ho khan một tiếng, sắc mặt trắng bệch.
Tần Mộ Thanh thay đổi sắc mặt, hung hăng cắn răng, giống như chưa bao giờ gặp phải dạng người nào phiền phức như Dương Phóng, mở miệng lần nữa: "Tiên sinh, ta chỉ nói vậy thôi, ngươi tốt nhất nhanh chóng rời đi, bằng không đây cũng không phải là chuyện đùa."
"Được, đi thôi, đi thôi."
Dương Phóng cười nói, vẫn không tán thành.
Tần Mộ Thanh lập tức giẫm chân, không còn quản nhiều, đỡ sư tỷ nhanh chóng rời đi.
Sâu trong mắt nữ tử trang phục trắng ở bên cạnh lóe lên, mấy lần định vung phi châm trong tay ra, nhưng cuối cùng đều vẫn nhịn được.
Nàng ta không muốn làm ra động tác này ở trước mặt sư muội của mình ...
"Thú vị."
Dương Phóng mỉm cười, nhìn ra mọi thứ vào trong mắt.
Hắn đóng cổng sân lại, bước vào trong phòng.
···
Lúc chạng vạng tối.
Dương Phóng lại nhận được truyền tin từ số một, bàn tay lật một cái, lấy mặt nạ ra.
Muốn hành động?
Trong mắt hắn lóe lên, lập tức đổi thành đạo bào, đeo mặt nạ lên, lại đóng vai Huyền Dương chân nhân một lần nữa, thân thể nhoáng một cái, nhanh chóng biến mất ở tại nơi ở.
Ngoài thành.
Khi mặt trời lặn, những con sóng trên dòng sông tỏa sáng rực rỡ, thuyền qua lại đông đảo.
Một chiếc thuyền lớn đen nhánh đậu ở giữa sông.
Từng bóng người từ bốn phương tám hướng tập trung đến, hoặc là khống chế thuyền nhỏ, hoặc là giẫm lên trên mặt nước, tốc độ cực nhanh, tất cả đều lao vào bên trong chiếc thuyền lớn kia.
Sau khi đi vào, khí tức nhanh chóng biến mất, cũng không còn cách nào cảm nhận.
Không bao lâu sau.
Dương Phóng và số một cũng xuất hiện lần nữa, rơi vào trên boong tàu.
Một cao thủ Thương Khung Thần cung xa lạ chẳng mấy chốc đã xuất hiện, sau khi kiểm tra lệnh bài của bọn họ thì dẫn bọn họ vào bên trong chiếc thuyền lớn.
Sau khi tiến vào bên trong phòng nhỏ trên tàu, chỉ thấy trước mặt lập tức xuất hiện đông đảo mấy trăm cái bóng người.
Mặc đủ loại quần áo, khí tức hỗn loạn, đang châu đầu ghé tai nói chuyện với nhau.
Có Thánh Linh, cũng có Siêu phẩm.
P/S: Ta thích nào ... chương 2



Bạn cần đăng nhập để bình luận