Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 138: Hung thủ là ai

Nửa giờ sau.
Dương Phóng cuối cùng chạy tới cục cảnh sát Xương Bắc khu.
Ngay khi bước vào tòa nhà hội nghị, đã gặp phải y tá trẻ Phương Đình.
Sau khi Phương Đình nhìn thấy Dương Phóng thì hai mắt sáng lên, vội vàng nhanh chóng chạy tới nghênh đón, vui mừng nói, "Bác sĩ Dương, ngươi cũng không bị làm sao sao, thật sự là quá tốt rồi."
"Đúng vậy a, ta là trốn ở bên trong địa động nên mới tránh qua được một kiếp, về sau Quách Thiên Khiếu triệu tập mấy người chúng ta, ta cũng không đi."
Dương Phóng nói.
"Ta đây thế mà không biết, ta và mấy người thân ở bên thế giới bên kia nấp ở một chỗ khác, đám người Quách Thiên Khiếu chắc là không tìm được ta, bằng không chắc chắn cũng sẽ bị kéo vào nhập đội."
Phương Đình nói.
"Vậy vận khí của ngươi thật tốt!"
Dương Phóng trả lời.
"Ai, thật ra thì ta cũng là được người cứu."
Phương Đình thở dài, nói: "Vào cái ngày Huyết tế vào buổi tối đó, ta bị một đám cao thủ Kiếm tháp truy sát, thiếu chút nữa thì bỏ mạng chết thảm, về sau được một vị cường giả thần bí cứu, từ đầu đến cuối đều không thấy được mặt của hắn, đúng rồi, nghe nói hắn là Thông Thiên giáo chủ!"
"Thông Thiên giáo chủ?"
Sắc mặt Dương Phóng thay đổi, "Hóa ra là vị cường giả này!"
"Thật sự là đáng tiếc, từ đầu đến cuối ta ngay cả cái bóng của hắn cũng không nhìn thấy rõ được, mà ngay cả hắn cao bao nhiêu ta cũng không biết, thân pháp và tốc độ của vị cường giả đó quả thực đã đạt đến một loại tình trạng không thể tưởng tượng nổi."
Phương Đình cười khổ nói.
Hai người bấm thang máy, đi về phía gian phong số 501 ở tầng trên.
Ở bên trong phòng 501.
Những người còn sống sót còn lại, gần như phần lớn người đều đã chạy tới.
Lại trải qua hơn hai mươi phút nữa.
Tất cả mọi người đều đã có mặt đông đủ.
Sắc mặt hai người Trình Thiên Dã và lão Ngô đều tái mét, từ bên ngoài đẩy cửa đi vào.
Tên vừa bị tra hỏi trước đó có vẻ mặt sợ hãi và lặng lẽ lẻn vào bằng cửa sau.
Trong toàn bộ phòng họp lập tức trở nên vô cùng yên tĩnh.
"Được, các ngươi thật là tài giỏi!"
Trình Thiên Dã vừa tới đã nghiến răng cười giận dữ, đứng ở trên bục phát biểu, nói: "Chuyện gì đã xảy ra ta đã biết được toàn bộ rồi, xem ra các ngươi thật đúng là không sợ chết, ta thực sự không nghĩ tới vì lợi ích, các ngươi thế mà lại có gan làm ra loại chuyện này!"
"Trình đội trưởng, chúng ta đều là bị ép buộc, là Quách Thiên Khiếu, Tưởng Khai khăng khăng ép buộc chúng ta..."
"Đúng vậy Trình đội trưởng, chúng ta cũng không muốn làm như vậy a!"
"Đúng rồi, còn có Ngưu Ca, Cương Ca hai cái tên khốn kiếp này, bọn họ còn uy hiếp dụ dỗ đối với ta!"
. . .
Đám người thi nhau kêu la.
Trong đám người, cả hai người Ngưu Ca, Cương Ca đều theo bản năng mà rụt cổ một cái, sợ bị mọi người đánh hội đồng.
"Lý Ngưu, Đàm Cương, cả hai người đứng lên cho ta!"
Trình Thiên Dã giận dữ quá lớn, ngay lập tức gọi hai người bọn họ đứng lên.
Hai người bị dọa đến khẽ run lẩy bẩy, vội vàng đứng lên.
"Hai người các ngươi những con sâu làm rầu nồi canh này, về sau ta sẽ xử lý các ngươi!"
Trình Thiên Dã giận dữ quát lớn.
Hắn cố gắng kiềm chế buộc cho mình phải bình tĩnh lại.
Có nhiều việc quan trọng hơn đang chờ hắn giải quyết ngay bây giờ.
Trình Thiên Dã lại hít một hơi thật sâu nữa, không tiếp tục để ý tới hai người Lý Ngưu và Đàm Cương, sau đó dùng một đôi mắt sắc bén nhìn về phía mọi người, trầm giọng nói, "Mọi người, Quách Thiên Khiếu và Tưởng Khai tuy rằng đã chết rồi, nhưng còn có một số chuyện hiện tại vẫn là phải điều tra cho rõ, chuyện thứ nhất chính là hung thủ giết chết Quách Thiên Khiếu và Tưởng Khai, tên hung thủ này có dáng dấp như thế nào, các ngươi chẳng lẽ đều không nhìn thấy được sao?"
"Không nhìn thấy được, hắn ra tay quá nhanh, chờ khi chúng ta chạy tới thì hai người đội trưởng đều đã chết rồi."
"Đúng vậy, ta chỉ biết viết thương là do bị trường đao chém vào!"
"Đúng vậy, đều là một đao đứt đầu, thực sự là quá nhanh!"
. . .
"Vậy hắn có phải là người xuyên không hay không, các ngươi cũng không biết sao?"
Trình Thiên Dã cau mày nói, "Có thể hắn chính là cái tên Hành Giả Võ Tòng kia hay không? Hành Giả Võ Tòng không phải cũng dùng trường đao sao?"
"Trình đội trưởng, không thể nào là Hành Giả Võ Tòng được, thực lực của Hành Giả Võ Tòng thực sự đáng sợ, muốn giết chết hai người Quách Thiên Khiếu căn bản sẽ không động thủ vụng trộm như vậy, xem như lập tức xâm nhập vào tổng bộ thì cũng không có người nào có thể ngăn cản được hắn, tên đó chính là kẻ cuồng giết người, tồn tại một ngày xử lý gần trăm người."
Một thành viên trong nhóm đứng lên trả lời ngay lập tức.
"Đúng vậy, Hành Giả Võ Tòng cực mạnh luôn a."
"Hắn cần gì phải giết người lén lút như vậy."
"Ngoài ra còn không phát hiện chất kịch độc nào ở xung quanh."
Mọi người lại hò hét lên lần nữa.
"Vậy các ngươi cho rằng Hành Giả Võ Tòng và Thông Thiên giáo chủ có phải là cùng một người hay không?"
Sắc mặt Trình Thiên Dã rất nghiêm túc, tiếp tục hỏi, "Hay là nói, bọn họ ra từ cùng một tổ chức? Nghe nói Quách Thiên Khiếu đi kiểm tra thi thể trước đó, ở trên người mấy người Hoang Dã, Bích Thủy đều phát hiện dấu hiệu trúng độc, mơ hồ giống như cùng một loại độc mà Thông Thiên giáo chủ sử dụng, có đúng hay không?"
"Đúng vậy a, dường như là cùng một loại độc!"
"Tuy nhiên cũng không thể nào là cùng một người được, nhiều nhất chỉ là cùng một tổ chức mà thôi!"
. . .
"Tại sao ngươi có thể khẳng định như vậy?"
Trình Thiên Dã hỏi.
"Bởi vì vũ khí bọn họ sử dụng khác nhau, võ kỹ cũng khác nhau, thậm chí ngay cả tính cách cũng khác nhau, vậy thì làm sao có thể là cùng một người cho được?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận