Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 741: Bàng Vạn Chung chết?

Đám cao thủ Thánh Linh cảnh thành viên Cửu U đối mặt với công kích của bọn họ là hoàn toàn không thèm để tâm tới, một lòng lao thẳng về phía Bàng Vạn Chung, muốn đưa Bàng Vạn Chung vào chỗ chết.
Mà chỗ của Dương Phóng thì càng chẳng thèm nhìn đám binh sĩ Đại Uyên quân kia.
Chỉ khi bọn họ công kích về phía mắt của hắn, hắn mới phải giơ cánh tay lên đón đỡ một chút.
Những lúc khác, mặc cho bọn họ công kích.
Đám Đại Uyên quân này hoàn toàn không phá nổi một chút phòng ngự nào của hắn.
"Thái tử, ngươi còn chưa động thủ sao?"
Bàng Vạn Chung nôn ra máu tiếp tục gào thét, hắn giống như một con sư tử phát cuồng, dốc hết toàn lực chiến đấu với đám thành viên Cửu U đang tấn công về phía mình, mỗi một chiêu, mỗi một thức hắn đánh ra, máu của hắn chảy ra càng nhiều hơn, quả tim chỉ còn lại một nửa giống như cũng sắp không chịu đựng nổi.
Cả người đau đớn tột cùng.
Trong nỗi đau vô tận này, dường như cuối cùng hắn cũng đã hiểu ra.
"Thái tử, đậu xanh rau muống nhà ngươi, lão tử liều tính mạng của mình đi bảo vệ giang sơn cho Tử gia nhà ngươi, ngươi còn muốn đưa lão tử vào chỗ chết, Bàng Vạn Chung ta không phục, a ... tất cả đều đi chết đi!"
Bàng Vạn Chung ngửa mặt lên trời hét lớn, như thể phát điên, trong miệng liên tục phun ra máu tươi, toàn thân lại bùng lên từng đợt ánh sáng chói lòa, lực lượng như thể dời núi lấp biển tàn phá xung quanh hắn, một cánh tay còn lại tiếp tục quét ngang về phía mọi người.
Mọi người thi nhau hoảng hốt, vội vàng nhanh chóng chống lại.
Chỉ có điều Bàng Vạn Chung như hóa điên, dường như đã sử dụng một loại cấm thuật đáng sợ nào đó, lực lượng lại trở nên vô cùng kinh khủng khiếp, giống như mãnh hổ liều mình giãy giụa trước khi chết vậy.
Lại có thêm hai thành viên Cửu U bị hắn quất cho thân thể nổ tung, phát ra tiếng kêu thảm, máu tươi bắn tung tóe.
Những người còn lại càng ra sức đánh về phía Bàng Vạn Chung.
"Bàng Vạn Chung chết chắc!"
Người đàn ông mặc áo bào tím nói với giọng điệu lạnh nhạt: "Hắn thiêu đốt huyết mạch để nhận lấy lực lượng, quả tim chắc chắn không chịu nổi, hắn chắc chắn phải chết!"
"Thái tử, ngươi nhanh đi ra cho ta, lão tử bảo vệ giang sơn Tử gia các ngươi nhiều năm như vậy, tại sao ngươi lại muốn chơi lão tử, đậu xanh rau muống nhà ngươi, ta là vì Tử gia các ngươi a!"
Bàng Vạn Chung cuồng loạn, đã hoàn toàn mất kiểm soát với lực lượng đang có.
Nửa trái tim còn lại trong cơ thể cuối cùng cũng nổ tung.
Giờ khắc này Bàng Vạn Chung giống như đã trở thành một quả bom hẹn giờ đáng sợ.
Ầm ầm!
Lực lượng kinh khủng dâng trào ra bốn phương tám hướng, ngay cả một số Đại Uyên quân cũng bị Bàng Vạn Chung lập tức giết chết, thân thể nổ tung, vô cùng thê thảm.
A!
Một thành viên của Cửu U lập tức bị bàn tay lớn của Bàng Vạn Chung tóm lấy, đang hoảng sợ hét lên trong tay hắn.
"Thái tử, vì sao ngươi không cứu ta, ngươi cút ra đây cho ta!"
Bàng Vạn Chung lại quát lớn một tiếng, hai mắt hoàn toàn là máu, nhìn không rõ bất kỳ thứ gì.
Nội tạng của hắn đã vỡ nát toàn bộ, nhưng lực lượng trên người hắn lại quá khủng bố, nếu lực lượng không thể phóng thích ra ngoài thì sẽ tự động ép máu tươi trào ra ngoài.
Vào lúc này máu tươi trong cơ thể gần như đã bị xói mòn hầu như không còn.
"Số mười ba, nhanh cứu ta!"
Thành viên Cửu U trong tay Bàng Vạn Chung hoảng sợ hét lớn.
Ầm!
Bàng Vạn Chung dùng đầu lập tức hung hăng va chạm về phía đầu của thành viên Cửu U ở trong tay, lực lượng kinh khủng đập vỡ nát đầu của thành viên Cửu U này.
A!
Bàng Vạn Chung ngẩng đầu hét lớn, khi toàn bộ máu đã bị rút cạn, trên người hắn hiển hiện lên ánh sáng vàng, càng thêm cuồng bạo, càn quét khắp nơi một cách bừa bãi không phân biệt địch ta.
Quả thực giống như ngọn núi lửa hình người, từng mảng từng mảng lực lượng đáng sợ đánh cho từng quân sĩ Đại Uyên quân chia năm xẻ bảy, bay múa không ngừng.
"Thống lĩnh!"
Vô số người kinh hãi kêu to.
"Thái tử, ngươi mau cút ra đây cho ta ..."
Bàng Vạn Chung đã rất cuồng loạn.
Sưu!
Đột nhiên!
Thân thể Dương Phóng lại lao lên khỏi mặt đất, nhanh như chớp, ánh mắt lạnh lùng, Long trảo kinh khủng mang theo lực lượng không thể tưởng tượng nổi lập tức đập vào trên đỉnh đầu của Bàng Vạn Chung.
Ầm!
Tiếng gào thét của Bàng Vạn Chung im bặt mà dừng.
Chỉ có tay phải hơi co giật, còn muốn tiếp tục giãy giụa.
Nhưng mà đã không còn bất kỳ lực lượng nào.
Toàn bộ đầu của của hắn đã bị một đập của Dương Phóng đập cho lún vào cổ.
Bàng Vạn Chung!
Chết!
"Thái tử ... đậu ... xanh ... rau ... má!"
Thân hình khổng lồ ngửa mặt lên trời ngã quỵ xuống, đổ đập xuống đất, ầm ầm.
"Thống lĩnh!"
Vô số binh sĩ Đại Uyên quân phát ra tiếng gào thét thê lương.
···
Bóng đêm mát mẻ.
Ngọn lửa rực cháy.
Trong một thung lũng như thể được bao phủ bởi một bức màn sắt, hoàn toàn hỗn loạn.
Tất cả Đại Uyên quân đầu đang gào thét thê lương.
Thành viên Cửu U chỉ còn lại bảy tám người, từng người vẻ mặt kinh hãi, khó có thể tin.
Chết rồi?
Bàng Vạn Chung cái tên biến thái kia chết rồi?
Bị số mười ba giết chết!
Hay! Chết rất hay!
Chẳng mấy chốc bọn họ bắt đầu cưỡng chế phá vây, điên cuồng lao về phía bên ngoài, Đại Uyên quân phản ứng lại trong tiếng gào thét tức giận, tiếp tục vây về phía mọi người.
Mấy người xuyên không Lam tinh trong đám người thì từng tên đều vô cùng sợ hãi và run rẩy.
"Bàng Vạn Chung bị giết!"
"Người thiết giáp kia ... đến cùng có phải là người xuyên không hay không?"
Bọn họ vô cùng sợ hãi, trốn ở phía sau cùng của đám người.
Tất cả Đại Uyên quân đều đang liều mạng xông lên chém giết, duy chỉ có bọn họ là đang run rẩy lùi về phía đằng sau.
Sớm tại trước đó, bọn họ biết sẽ có chuyện xảy ra!
Bây giờ quả là thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận