Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 929 - Là ai điều tra ngươi? Người của Tứ Phương các sao?



Chương 929 - Là ai điều tra ngươi? Người của Tứ Phương các sao?




"Kẻ thù khác?"
Đỗ Thiên lập tức rơi vào suy tư, cau mày, đột nhiên giống như phản ứng lại, vỗ tay một cái, mở miệng nói: "Vương Anh, Phi Thiên Ma Quân - Vương Anh cũng có thù oán với Lữ Vọng, hơn nữa mối thù giữa bọn họ còn lớn hơn so với thù với ta!"
"Ồ? Nói chi tiết."
Dương Phóng hỏi.
Phi Thiên Ma Quân - Vương Anh chính là đối tượng nghi ngờ thứ nhất mà Thẩm Lăng Tâm nhắc tới.
Chỉ có điều đối phương trốn ở Hiên Viên môn, ngay cả Thẩm Lăng Tâm cũng không có cách nào.
"Ân oán giữa ta và Lữ Vọng, thật ra thì cũng không tính là gì, chỉ là trước kia bởi vì mồm mép mà kết thù, về sau lại giao thủ mấy lần khiến cho thù oán càng kết càng lớn, nhưng thù oán giữa Vương Anh và Lữ Vọng lại không đơn giản như vậy, bọn họ từng tranh đấu với nhau ở bên trong một chỗ chợ đen bởi vì một gốc linh dược."
Đỗ Thiên mở miệng trả lời: "Lúc đó Lữ Vọng đánh lén Vương Anh, thiếu chút nữa khiến Vương Anh chết thảm ngay tại chỗ, bây giờ bị Vương Anh lén trả thù thì cũng là chuyện bình thường."
"Thật không?"
Dương Phóng hỏi, sau đó tiếp tục hỏi thăm các chi tiết khác.
Đỗ Thiên biết gì nói nấy, kể ra toàn bộ những gì hắn biết một lần.
Mười mấy phút sau.
Dương Phóng mới lộ ra suy tư, cất bước rời đi, thân thể cao lớn lần nữa biến mất ở bên trong sương mù lượn lờ.
Đến cũng thần bí mà đi cũng thần bí.
Chỉ để lại một mình Đỗ Thiên, trong lòng rung động, không thể tưởng tượng nổi.
Thánh Linh cảnh đệ nhị thiên thê!
Chẳng lẽ đây là cao nhân Thánh Linh cảnh đệ nhị thiên thê luyện ra được lĩnh vực?
Hắn không dám chờ lâu, nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Chỉ có điều!
Hắn lại tuyệt đối không nghĩ tới, ở hắn vừa mới rời đi, thân ảnh Dương Phóng lại xuất hiện lần nữa, lặng lẽ đuổi theo sau lưng một lần nữa.
Trong lòng Đỗ Thiên hỗn loạn, đã không rảnh để tiếp tục đi dạo nữa mà lượn quanh ba bốn vòng ở phía xa, lập tức lao nhanh về phía một cái phương hướng.
Vào lúc hoàng hôn.
Bên trong một trạch viện không đáng chú ý.
Thân thể Đỗ Thiên chợt lóe lên, nhìn sang hai bên một chút, sau khi không nhìn thấy người nào theo đuôi mới nhanh chóng lướt vào bên trong trạch viện.
Ở hắn vừa mới tiến vào không lâu.
Thân thể Dương Phóng chậm rãi đi ra từ trong bóng tối, như có điều suy nghĩ, ngẩng đầu lên nhìn về phía trạch viện trước mặt.
···
Cửa phòng đóng chặt.
Ánh nến thiêu đốt.
Đỗ Thiên vẫn còn chưa hết sợ hãi, cho tới bây giờ mới cảm thấy bình tĩnh trở lại, liên tục uống mấy hớp trà, thở sâu, nói: "Ta không thể ở nơi này lâu thêm được nữa, đồ vật ngươi muốn ta tìm, ta chỉ có thể chuyển sang nơi khác tìm cho ngươi, hôm nay đã có cao thủ đến đây điều tra ta, thiếu chút nữa khiến ta phải chết thảm, Lữ Vọng là chết như thế nào, có liên quan gì đến các ngươi hay không?"
"Lữ Vọng?"
Ở đối diện hắn là một người đàn ông trung niên mặc áo bào màu xám, hai mắt màu xám nhạt, nhìn như vô hồn, lại giống như không có bất kỳ sinh cơ nào, cả người mang tới cho người ta một loại cảm giác quái dị.
Hắn cũng không có lập tức trả lời vấn đề của Đỗ Thiên, mà ngược lại nói: "Là ai điều tra ngươi? Người của Tứ Phương các sao?"
"Có lẽ vậy, nhưng ta chưa bao giờ nhìn thấy, là một khuôn mặt xa lạ, thân thể cao lớn, cực kỳ trẻ tuổi, hư hư thực thực có được thực lực Thánh Linh cảnh đệ nhị thiên thê, chỉ một chiêu đã bắt được ta, ta thật vất vả mới thoát khốn."
Đỗ Thiên nói.
"Thánh Linh cảnh đệ nhị thiên thê xa lạ, không phải là trưởng lão khách khanh mà Tứ Phương các mời tới chứ?"
Người đàn ông trung niên mặc áo bào màu xám lộ ra vẻ suy tư, nói: "Nếu nói như vậy, tối nay ngươi đi đi, không nên ở chỗ này lâu thêm, về phần kế hoạch còn lại sẽ do những người khác hoàn thành."
"Được!"
Đỗ Thiên gật đầu, nói; "Vậy còn có những nhiệm vụ nào khác sao?"
"Chờ sau khi ngươi ra khỏi thành, đi tới chỗ cũ gặp mặt, sẽ có người nói cho ngươi!"
Người đàn ông trung niên mặc áo bào màu xám gật đầu.
"Được, ta bây giờ đi luôn."
Đỗ Thiên trả lời, lập tức xoay người lại, không đợi lâu thêm một khắc nào, trực tiếp kéo cửa phòng ra muốn rời khỏi nơi này.
Nhưng ngay vào lúc hắn vừa mới mở cửa phòng.
Đột nhiên, thân thể dừng lại, lông tóc dựng đứng, quả thực không thể tin.
Ngoài cửa.
Một bóng người cao lớn lặng lẽ đứng ở đó, trên người mặc áo bào xanh, tóc đen buông xóa, hai tay chắp sau lưng, thăng trầm mà lạnh nhạt, cả người tắm rửa dưới trời chiều, có loại khí tức thần bí mà mông lung.
"Tiểu hữu, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ?"
Giọng nói nhàn nhạt phát ra từ trong miệng của Dương Phóng.
Đối phương thế mà trực tiếp theo đuôi mà đến?
Làm sao có thể?
Trong lòng Đỗ Thiên cảm thấy kinh dị, giống như gặp quỷ, vội vàng nhanh chóng lùi lại.
Sắc mặt người đàn ông trung niên mặc áo bào tro trong phòng ngưng trọng lại, cực kỳ quả quyết, thân thể đột nhiên hóa thành bóng đen, lập tức lao về phía Dương Phóng, hai tay cùng ra, hung hăng đánh ra.
Dương Phóng giơ một ngón tay lên, nhẹ nhàng điểm một cái.
Xùy!
Vòng xoáy màu đen quỷ dị hiển hiện, tự động thôn phệ mọi thứ, giống như hóa thành con suối thần bí, làm tan ra mọi công kích của người đàn ông áo bào xám.
Không chỉ có như vậy, một cỗ lực lượng phản chấn cực kỳ khủng bố lại đột nhiên bộc phát ra từ đầu ngón tay của Dương Phóng, trực tiếp hung hăng bắn về phía người đàn ông mặc áo bào xám, ẩn chứa lực lượng chấn động kinh khủng.
Âm Dương ấn!
Bắn ngược!
Ầm!
Thân thể người đàn ông trung niên lập tức bị bắn bay ra đằng sau, nhưng khoảnh khắc bay ngược, toàn thân trong nháy mắt bị xé nát chia năm xẻ bảy, giống như núi lửa phun trào, trực tiếp hóa thành một luồng năng lượng hỗn loạn đáng sợ, bao phủ toàn bộ căn phòng.
P/S: Ta thích nào ... chương 9



Bạn cần đăng nhập để bình luận