Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 1226 - Đó là nơi nào?



Chương 1226 - Đó là nơi nào?




Qua đi một lúc lâu thì mới bắt đầu tiêu tan đi từng chút một.
Dương Phóng ngẩng đầu nhìn lại như có điều suy nghĩ.
Tốc độ tăng cường của kiếp vân giống như vượt ra khỏi phán đoán của chính mình?
chẳng lẽ đằng sau kiếp vân màu máu này còn có người đang thao túng hay sao?
Chẳng mấy chốc hắn không tiếp tục để ý nữa mà là đưa ánh mắt nhìn về phía hai mảnh Đạo đồ trong tay, cẩn thận đặt hai mảnh sát lại nhau, trên mặt lập tức nở ra nụ cười tươi.
Hai tấm mảnh vụn này quả nhiên đến từ một tấm bản đồ.
Ngay khoảnh khắc đặt sát lại nhau lập tức hợp thành một tấm Đạo đồ hoàn chỉnh.
"Không biết tấm Đạo đồ này đối ứng với loại Thần chủng nào?"
Dương Phóng không kiềm chế được, lập tức nắm chặt Đạo đồ, cố gắng cảm ứng.
Sáu viên Thần chủng xoau tròn trong cơ thể, tách ra từng đợt từng đợt khí tức thần thánh và mông lung, thật giống như trong lồng ngực tích chứa một mảnh vũ trụ mênh mông và vô tận vậy.
Ở bên trong thần thánh vô tận này, dần dần xuất hiện một điểm sáng thần bí, lạp lòe.
Tuy nhiên!
Xung quanh điểm sáng thần bí này, có một tia khí tức lạnh lẽo lượn quanh, có loại cảm giác rất không rõ ràng, bóng tối âm trầm, sát khí lượn lờ, khí thế khó tả.
Ánh mắt của hắn đột nhiên mở ra, lộ ra vẻ nghi hoặc.
"Đó là nơi nào?"
Khu vực chỗ của viên Thần chủng này dường như vô cùng cổ quái.
Cho dù lấy tu vi hiện tại của hắn, thế mà cũng cảm nhận được một loại nguy cơ vô hình.
Cái này có chút khó tin.
Dương Phóng thầm suy tư, cuối cùng vẫn thu hồi Đạo đồ lại, chân bước ra, quấn áo trên người phần phật, thân hình vạm vỡ như đang đi về phía xa.
Ở khu vực chỗ cũ, chỉ còn lại đám người Thái tử Đại Uyên vẻ mặt trắng bệch thân thể nằm tê liệt ...
···
Toàn bộ Nam Cương oanh động.
Tin tức Dương Phóng xuất thế lần nữa lấy một loại tốc độ khó có thể tưởng tượng được nhanh chóng lan truyền ra ngoài.
Không biết có bao nhiêu cường giả tụ tập đến, giật nảy cả mình, khó có thể tin.
"Ngươi nói cái gì? Ma Vương sát nhân kia xuất hiện lần nữa?!"
"Im lặng, ngươi chán sống rồi sao mà dám nói hắn như thế?"
"Lam tiền bối ta sai rồi, ngài đại nhân đại lượng, tuyệt đối đừng chấp nhặt với ta, ta lỡ miệng, cầu ngài tha mạng ..."
"Không thể tưởng tượng nổi, nhân vật cấm kỵ năm đó lại xuất hiện."
"Ta biết vị tiền bối này không có việc gì, buồn cười trước đó còn có tin tức ngầm truyền ra, nói vị tiền bối này bị người trấn áp, nói đùa cái gì vậy ..."
"Lam tiền bối uy vũ ...
"Người có tên, cây có bóng, hắn vừa mới xuất hiện đã dọa cho Môn chủ Ma môn chạy trối chết!"
"Ma môn có phiền toái, một năm qua, Ứng Thiên Hùng không chỉ làm một trận sóng gió, hơn nữa còn cấu kết với Địa Phủ, ý đồ đối phó với vị tiền bối kia, hiện tại vị tiền bối kia còn chưa có chết, Ứng Thiên Hùng chắc chắn không chiếm được lợi ích."
"Không sai, chờ xem trò hay của Ma môn ..."
···
Vô số người bàn tán sôi nổi.
Rất nhiều người xoa tay xoa chân, trong lòng hưng phấn, muốn chờ đợi chuyện lớn xảy ra.
Tin tức chẳng mấy chốc đã truyền vào trong tai của đám người xuyên không.
Lập tức tất cả người xuyên không đều giật mình.
"Ngươi nói cái gì? Lam tiền bối lại xuất hiện?"
Phác An Toàn một trong bốn người của Bổng quốc, kinh hô lên.
"Đúng vậy, hoàn toàn chính xác, ngay ở bên trong thành cổ, tất cả cao thủ Thánh Linh cảnh đều thấy được, hắn là vì Đạo đồ mà đến, hắn đã lấy được tấm mảnh vụn Đạo đồ kia!"
Một tên Trưởng lão của Diệt Tà minh sắc mặt trắng bệch, vẫn còn chưa hết sợ hãi, vội vàng mở miệng nói: "Tòa thành cổ này không thể ở lại, đi nhanh, lập tức đi!"
"Báo tin cho tất cả mọi người, lập tức rút lui!"
Một tên trưởng lão khác cũng vội vàng mở miệng nói.
Bọn họ là bốn người Phác An Toàn mời tới, âm thầm chạy tới, chuẩn bị để đối phó đám người Diệp Huyền, Trình Thiên Dã.
Nhưng bây giờ thế mà lại nhìn thấy được Dương Phóng ở bên trong thành cổ, hồn phách quả thực muốn dọa cho rụng mất.
Tên quái vật đó làm sao còn chưa chết?
Hơn một năm trước đó, tổng bộ Diệt Tà minh của bọn họ chính là bị phá hủy đầu tiên, cao thủ tử thương hơn phân nửa.
Nếu không phải một vị Thái Thượng trưởng lão bế quan nhiều năm liều mình đột phá đến một bước cuối cùng, ngăn cản một kích đáng sợ kia của Dương Phóng, vậy bọn họ chắc chắn sẽ chết hết toàn bộ.
Nhưng bây giờ hắn lại xuất hiện?
Rất nhiều người hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng lại không dám bộc lộ chút nào.
Những người xuyên việt khác đều không thể không chấn kinh, không thể tưởng tượng nổi.
Đặc biệt là đám người Diệp Huyền, Khương Nhân, Thẩm Đào càng là phấn chấn không thôi.
"Sư tôn tới, ta biết sư tốn vẫn luôn ở đây!"
Diệp Huyền dùng nắm đấm khung hăng nện vào trong lòng bàn tay.
"Lam tiền bối chắc chắn là vì cánh cửa Thần quốc mà đến, ta từng xem qua một số cổ tịch, nghe nói mỗi lần Thần quốc mở ra, đều sẽ có khí tức thần thánh lan rộng ra, đến lúc đó sẽ dẫn phát ra rất nhiều biến hóa khó có thể tin được, rất nhiều tồn tại cổ xưa khả năng đều sẽ tỉnh lại trong giấc ngủ say!"
Khương Nhân mở miệng nói.
Hắn đã từng là đệ tử của Thần Tích phường, từng đọc qua các loại sự tích lịch sử bên trong Thần Tích phường.
Đối với thông tin về Thần quốc hiểu hơn nhiều so với những người bình thường khác.
"Không sai, điểm này ta cũng từng thấy qua bên trong Tàng Kinh các của Chuyển Luân tự, đối với chúng ta thật không biết là tốt hay xấu."
Trình Thiên Dã ở một bên sắc mặt thay đổi, nhịn không được mà mở miệng nói.
Ngay vào nửa năm trước, bọn họ ở Hỏa Long vực đã từng may mắn chiếm được hai cái lệnh bài Thần quốc.
Lúc này mới không tiếc mấy vạn dặm chạy tới nơi này.
P/S: Ta thích nào ... chương 8



Bạn cần đăng nhập để bình luận