Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 174: Chu Thiên Lý

Chỉ là!
Người thanh niên áo trắng sau lưng tên Hoàng Thái kia để hắn cực kỳ kiêng kỵ!
Đối phương có tu vi Thất phẩm!
Chính là truyền nhân dòng chính của Chu gia là một trong ba gia tộc lớn ở Bạch Lạc thành!
Chu Thiên Lý!
"Hai trăm lượng ta cũng không có, ta cần mấy ngày để gom góp, sư huynh có thể cho ta chút thời gian hay không."
Dương Phóng hít sâu một hơi, buồn bực nói.
Cho dù trên người hắn có tiền, nhưng cũng không thể lấy ra đưa cho đối phương tùy tiện như vậy được.
"Không có tiền? Cũng được, tuy nhiên thời gian hai ngày chắc là đã đủ nhiều rồi chứ?"
Hoàng Thái cười ha ha.
"Ta sẽ cố gắng hết sức!"
Dương Phóng ủ rũ gật đầu.
"Vậy là được."
Hoàng Thái mỉm cười, nhẹ nhàng gật đầu, "Đúng rồi, nghe nói trong thành có không ít công tử nghiện Long Dương, theo ta thấy, sư đẹ có vóc dáng rất khá, không bằng ... ha ha ha ..."
Hắn cười thật sâu rồi quay người rời đi.
Nắm đấm của Dương Phóng lập tức nắm chặt lại.
. . .
Cách đó không xa.
Chu Thiên Lý sắc mặt âm trầm, nhìn vào Hoàng Thái một chút, nói: "Hắc Long quân và các môn phái lớn đều đang tìm kiếm nạn dân, nơi này còn có một nạn dân, vì sao ngươi không nói?"
Hoàng Thái cười nhạo một tiếng, "Vội vái gì, trên người tên này còn có không ít tiền, đoán chừng đi Hắc Long quân cũng là bị nuốt trọn, không bằng trước tiên tiện nghi cho ta đã, để cho ta mượn nhiều chút rồi giao hắn ra."
"Tùy ngươi vậy."
Chu Thiên Lý đi về phía nơi xa, nói: "Phần khoáng sản của Huyền Vũ tông kia, ngươi thế nhưng phải mất bao lâu mới có thể lấy được?"
"Sắp rồi, cho ta thêm khoảng thời gian ba ngày nữa, chỉ cần ở trên đồng ý ta có thể trở thành quản sự của chỗ khoáng sản kia."
Hai mắt Hoàng Thái sáng lên, nói: "Đến lúc đó, toàn bộ quặng sắt đều sẽ hoàn toàn nằm trong tay của ta."
"Hy vọng đừng có xảy ra biến cố."
Chu Thiên Lý bình tĩnh trả lời.
Huyền Vũ tông nước ngầm cuộn trào mãnh liệt, mỗi một trưởng lão tranh quyền đoạt lợi, tất cả đều đang chia nhau chỗ tốt.
Thế lực khác tự nhiên không có khả năng nhàn rỗi.
Các môn phái lớn và gia tộc trong thành, cũng sớm đã phái ra con mắt tiến vào Huyền Vũ tông, để tối đa hóa việc vớt lợi ích cho họ.
Hoàng Thái này chính là người mà Chu gia bọn họ nhìn trúng.
Bọn họ một tay nâng đỡ Hoàng Thái, muốn để cho Hoàng Thái trở thành quản sự quặng sắt ở thành nam.
Quặng sắt ở thành nam, rất giàu một loại Hàn thiết, cực kỳ đắt đỏ.
Dung nhập nó vào trong vũ khí thì có thể đề cao ba phần mức độ sắc bén của vũ khí.
Có khối người đang nhìn chằm chằm vào quặng sắt ở thành nam này.
Hai người vừa nói vừa trò chuyện, cất bước đi về phía nơi xa.
. . .
Bên trong căn phòng.
Tâm trạng của Dương Phóng đã bình tĩnh trở lại, thầm nghĩ tới Chu Thiên Lý thanh niên áo trắng vừa rồi.
Lúc trước hắn từng mấy lần muốn âm thầm giết chết Hoàng Thái, chỉ tiếc đều gặp phải Chu Thiên Lý.
Hơn nữa!
Ban đêm động thủ ở Huyền Vũ tông, tóm lại là không tốt.
Cao thủ Huyền Vũ tông nhiều như mây, nhỡ đâu bị người phát hiện ...
"Chu gia. . ."
Chu gia cũng muốn nhúng tay vào chuyện của Huyền Vũ tông.
Hắn đi tới đi tui trong căn phòng, suy nghĩ đối sách.
Từ khi đi tới Huyền Vũ tông, hắn đã đủ kín tiếng rồi.
Trong năm ngày liên tục vừa qua chưa từng đi ra ngoài, nhưng không nghxi tới vẫn bị Hoàng Thái tìm tới cửa, bởi vì trước đó ở vào lúc hắn đổi chỗ ở, để Hoàng Thái ở bên cạnh nghe được giọng nói lạ của hắn, từ đó về sau giống như là thuốc cao da chó vậy, dính chặt vào trên người mình ...
Lòng người như bóng ma, há có thể muốn tránh là có thể tránh được?
Một lát sau, hắn nhẹ nhàng lắc đầu, đi tới bắt đầu tiếp tục nghiên cứu Trùng hương.
Những ngày qua, hắn cũng không phải tất cả đều chỉ tắm thuốc, mà là dành thời gian nghiên cứu cách thức phối trí Trùng hương.
Chỉ thiếu khuyết một vị tài liệu chính là Trùng Tuyến thảo, Trùng hương này cho dù phối trí ra cũng giảm đi rất nhiều.
Trong ghi chép của Vạn Độc kinh, trùng hương không màu không mùi, lưu ở trên người có thể duy trì nửa tháng không tiêu tan.
Nhưng trùng hương hắn chế biến ra thì chỉ trong hai canh giờ ngắn ngủi đã tiêu tán hết rồi.
Ngoại trừ Trùng hương này ra, một loại kịch độc khác là Túy Hồn hương, hắn cũng thử mua sắm vật liệu.
Nhưng cũng giống với Trùng hương, vẫn như cũ thiếu đi một vị chủ dược là Hóa Huyết thảo.
"Nếu như thực sự không được, vậy chỉ có thể tìm người Lam tinh để giao dịch a ..."
Số lượng người Lam tinh trong thành không ít, đủ loại thân phận tất cả đều có.
Làm không khéo bọn họ thật có thể lấy tới được!
Chỉ là.
Một khi tìm bọn họ để giao dịch thì nên lấy thân phận gì để mà xuất hiện đây?
Dương Phóng lập tức đắn đo không chắc.
. . .
Sau đó lại hai ngày trôi qua.
Dương Phóng ở dưới sự hỗ trợ của thuốc tắm, tu vi của hắn đang được cải thiện liên tục.
Ngoài ra, ngay cả Bạo Khí quyết cũng được hắn thuận thế tu luyện tới cảnh giới đại thành.
Tư chất lại tăng thêm 4 điểm nữa.
"Dương sư đệ ..."
Đột nhiên, ngoài sân lại truyền đến từng tiếng cười cợt.
Dương Phóng sầm mặt lại.
Sự vui mừng mới vừa rồi đã biến mất toàn bộ.
"Dương sư đệ có ở đây không? Ra mở cửa nhanh a, không ra là ta thế nhưng là đạp cửa vào đó nha ..."
Tiếng cười của Hoàng Thái tiếp tục truyền đến.
Dương Phóng một mặt âm trầm, đi ra khỏi căn phòng, đi qua sân, mở cổng sân ra.
Chỉ thấy ngoài cổng sân.
Hoàng Thái cười hì hì một tiếng nhìn vào Dương Phóng, nói: "Dương sư đệ, ta tới lấy tiền, lần trước đã nói là hai trăm lượng bạc, hắc hắc ..."
Hai mắt Dương Phóng chuyển lạnh.
Đột nhiên, hắn lại để ý tới thanh niên áo trắng đứng cách đó không xa sau lưng Hoàng Thái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận