Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 615: Giống, quá giống, hắn ... hắn không phải Hắc Thủy lão quái?

Tất cả mọi thứ nghe kể có vẻ chậm, nhưng nó cực kỳ nhanh.
Thỏ khởi quán lạc! (Con thỏ vừa đứng dậy, nhưng con chim ưng (chim săn mồi) đã lao xuống. Nó là một phép ẩn dụ cho các chuyển động nhanh chóng).
Không kịp nhìn!
Sau khi Dương Phóng dùng hai chiêu đấm chết một tên cao thủ Thánh Linh cảnh, thân thể lóe lên lại tiếp tục lao về phía trước với tốc độ tối đa.
Người đàn ông mặc áo bào trắng sắc mặt thay đổi, gần như ở vào thời điểm Nhiếp Viễn vừa mới kịp phản ứng lại thì cũng phản ứng lại từ trong trạng thái ngẩn tò te.
Chỉ là tốc độ của Dương Phóng quá nhanh.
Hắn muốn cứu viện nhưng cũng hoàn toàn không kịp.
"Ngăn hắn lại!"
Người đàn ông áo bào trắng quát lớn một tiếng, tiếng quán to lớn vang vọng nơi đây, hô một tiếng, thân thể cực nhanh lao về phía Dương Phóng, trong lòng tức giận, trong mắt sát khí ngút trời.
Đại Uyên quân vừa mới lui lại đến xa xa, gầm thét một tiếng bao vây về phía trước, tạo thành sát trận, muốn vây khốn Dương Phóng.
"Cút mau!"
Dương Phóng gào to, lại là phát ra Lôi âm.
Đồng thời kịch độc Thiên Trọng tỏa nhanh chóng lan tràn ra ngoài.
Càng nhiều quân sĩ ói máu ngã xuống đất, bỏ mạng chết thảm.
Giống như một con Độc Long xông qua.
Đám người sau lưng kia cuối cùng cũng tỉnh táo lại trong trạng thái ngẩn tò te một lần nữa, trong lòng càng kinh hãi hơn.
Hắc Thủy lão quái lại kinh khủng tới như vậy!
Mấy năm nay rốt cuộc lão quái này đã trải qua chuyện gì?
Nhiếp Viễn, cũng là Thánh Linh cảnh, lại giết chết một cách dễ dàng như vậy!
Bọn họ lại xung phong liều chết đi theo một lần nữa.
Mấy người xuyên không của Long quốc, đầu óc nổ vang, vẻ mặt kinh hãi, nhanh chóng lui tới nơi xa, cảm giác được trong nháy mắt vừa rồi hồn phách cũng bay ra ngoài.
"Cái này ... đây là cái gì? Giống sét đánh hay không?"
Một người xuyên không của Long quốc sợ hãi nói.
"Giống, quá giống, hắn ... hắn không phải Hắc Thủy lão quái?"
Một người xuyên không khác của Long quốc, run lẩy bẩy.
Lôi âm nhiếp hồn!
Cộng thêm chân khí lôi điện thần bí!
Đáp án gần như đã được miêu tả sinh động!
Một người Lam tinh bị dọa đến quả tim cũng thiếu chút nữa thì nhảy ra ngoài.
Nơi xa hoàn toàn đại loạn.
Hơn vạn tên quân sĩ phong tỏa dày đặc, liên tục có người chết thảm.
Dương Phóng một đường xông ra, quả thực giống như đi vào chỗ không người.
Bàng Vạn Chung đang xuất thủ, nghe thấy động tĩnh, quay đầu nhìn lại lập tức tức giận tới tím tái mặt mày.
Lại có người chém tướng giết người ở ngay dưới mắt hắn, đây là coi Đại Uyên quân không ra gì!
Làm sao có thể được phép như vậy?
"Kim Cương chấn!"
Bàng Vạn Chung nổi giận gầm lên một tiếng, toàn thân trên dưới tỏa ra ánh sáng vàng kim lóng lánh, giống như hiện lên một lớp thiểm điện màu vàng kim, kéo lấy Tấn Thiết chùy to lớn, hung hăng đập xuống mặt đất.
Ầm!
Trong phạm vi vài trăm mét, mặt đất giống như hóa thành màu vàng kim, ầm ầm rung chuyển.
Một lớp lực lượng kinh khủng vô cùng thần bí trong nháy mắt lan tràn mà ra.
Bốn cao thủ Thánh Linh cảnh còn đang gian nan chống đỡ dưới tay hắn, lập tức bị cỗ lực lượng chấn động đột nhiên xuất hiện này chấn động đến đầu vàng mắt hóa, khí huyết cuộn trào mãnh liệt.
Từng tên lần lượt lắc từ bên này sang bên kia, hoàn toàn không thể kiểm soát được bản thân mình.
Sau khi Bàng Vạn Chung đập một chùy, ngay sau đó vung Tấn Thiết chủy ầm một tiếng, hung hăng quét vào trên người hai cao thủ Thánh Linh cảnh đeo mặt nạ có khoảng cách gần với hắn nhất.
Phốc! Phốc!
Hai người đeo mặt nạ trong sự hoảng hốt bị Tấn Thiết chùy đánh chúng, tất cả đều phọt ra máu tươi, thân thể bay ngược, hung hăng bay ngược ra đằng sau.
Phốc phốc!
Cùng lúc đó, bàn tay to lớn của hắn dùng sức quét qua, lần nữa đảo qua trên người Bạch Y Tú Sĩ, giống như vỗ vào một con ruồi vậy, vỗ bay rớt ra ngoài.
Về phần bóng người thần ý đeo mặt nạ đồng màu xanh kia càng là không chống đỡ được mấy chiêu, đã bị nện tới một nửa thân thể nát bấy.
"Các ngươi ở chỗ này coi chừng bọn họ, tên kia để ta tới đối phó!"
Bàng Vạn Chung gầm thét.
Hắn kéo lấy Tấn Thiết chùy to lớn, thân thể kinh khủng cao hơn năm mét mang theo một cỗ khí tức khủng bố khó tả, rung động ầm ầm, trực tiếp điên cuồng đuổi theo về phía nơi xa.
Một đám Đại Uyên quân bên cạnh vội vàng nhanh chóng tạo thành trận hình, vây quanh những người còn lại, sát khí cuộn trào, khói bụi bốc lên trời.
···
Bên trong trận địa hỗn loạn.
Dương Phóng vẫn vừa lao vọt về phía trước vừa phóng độc, mấy chục phần kịch độc Thiên Trọng tỏa hắn gần như sắp dùng hết sạch, Đại Uyên quân không ngừng vây quét mà đến quả thực giống như trở thành bia sống vậy, liên tục liên tục chết thảm.
Chuyện cho tới bây giờ, chính Dương Phóng cũng không biết mình rải độc chết bao nhiêu người.
Lần hắn cũng là lần đầu hắn cảm thấy tinh thần mệt mỏi.
Muốn lợi dụng Phong luật đưa kịch độc vào trong lỗ mũi mỗi người một cách chuẩn xác, cái này cần kỹ xảo khống chế tinh thần cực kỳ cường đại.
Nói theo cách khác, tiêu hao đối với tinh thần là cực kỳ to lớn.
Đây là lần đầu tiên hắn đối mặt với mấy vạn người vây quét.
Các loại kịch độc gần như đã cạn kiệt hoàn toàn.
Giống như trải qua một trận chiến tinh thần khủng khiếp.
Người đàn ông mặc áo bào trắng đuổi theo hắn quả thực là sắp bị chọc giận tới nổi điên lên rồi, hai mắt đỏ lên, trong miệng thét dài, áo bào bay phần phật, đang xuất thủ điên cuồng, sử dụng ra các loại võ kỹ trong quân đội, mỗi một chiêu đều cao thâm khó lượng, không hề yếu hơn so với Hàn Băng Liệt Hỏa kình.
Đáng tiếc!
Hắn xuất thủ căn bản không ngăn cản được Dương Phóng, nhiều lần đều bị Dương Phóng lập tức đánh bay ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận