Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 200: Thất phẩm trung hậu kỳ.

"Ai?"
"Lấy hàng!"
Ngoài cửa vang lên giọng nói khàn khàn mà quen thuộc.
Trình Thiên Dã thầm thở phào, lập tức đi tới mở chốt cửa ra.
Thân ảnh khôi ngô cao lớn, toàn thân đen nhánh, ánh mắt thâm thúy bình tĩnh đứng ở chỗ cửa phòng.
Đột nhiên mang đến một cỗ áp lực thật lớn và khó tả.
Trình Thiên Dã nở ra nụ cười khổ, nói: "Ngươi đã đến."
"Đồ vật đã chuẩn bị xong chưa?"
Thân ảnh cao lớn khàn giọng hỏi.
"Xong rồi, nếu như từng ngày này còn không chuẩn bị đủ, chỉ sợ bằng hữu lại muốn giết người đi.
Trình Thiên Dã thở dài.
Từ sau chuyện lần trước, hắn rõ ràng đã trung thực hơn nhiều.
Cũng không ôm tồm bất luận may mắn nào.
Chỉ cầu đối phương không sinh ra ác ý là được rồi.
Hắn quay người đi vào trong phòng, lấy một cái bao phình lên đi ra, giao cho Dương Phóng.
Dương Phóng nhìn thoáng qua, nhẹ nhàng hít hà, sau khi xác định không có bị động tay chân, bàn tay vươn ra lập tức cầm lấy bao.
"Bằng hữu, chờ một chút!"
Trình Thiên Dã đột nhiên mở miệng, phức tạp nói: "Không biết sau này có còn cơ hội hợp tác nữa hay không?"
"Được rồi, nói sau đi!"
Dương Phóng nói với giọng nói khàn khàn rồi quay người rời đi.
Trình Thiên Dã lặng lẽ đứng ở trước cửa, nỗi lòng khó yên.
. . .
Nơi xa.
Dương Phóng âm thầm bĩu môi, nhanh chóng đi đường.
Hợp tác sao?
Đoán chừng là không thể nào ...
Làm xong một đơn này là hoàn toàn rửa tay gác kiếm ...
Từ đó về sau, Trình Thiên Dã chính là muốn gặp được hắn cũng khó có khả năng.
Một đường chạy đi, chẳng mấy chốc, Dương Phóng đã tiến vào chỗ ở, cầm quần áo, mặt nạ giấu hết đi, sau đó lấy túi đồ kia ra, không kịp chờ đợi lấy ra một loại bí tịch ở trong cái túi đó.
"Quả nhiên!"
"Quả nhiên là võ kỹ Linh cấp của Thập Tự môn ..."
Dương Phóng thì thào trong lòng.
Đám người Trình Thiên Dã kia, ngoại trừ có thể nghĩ cách lấy ra từ Thập Tự môn ra thì những cách khác đoán chừng đều không được.
Mà có thể cung cấp Thập Tự quyền cho bọn họ thì cũng chỉ có Trần Thi Nghiên.
Dương Phóng lập tức lật bí tịch ra, bắt đầu đọc.
Sự cường đại của Thập Tự quyền thì hắn đã sớm được lĩnh giáo.
Đánh ra một quyền, lực quyền giống như vật thể sống, uy lực cường đại làm cho người ta khó mà phòng bị.
Phải biết võ kỹ Phàm cấp bình thường ở trong tay hắn đã có uy lực cực lớn rồi, nếu như tu luyện võ kỹ Linh cấp vậy đoán chừng uy lực sẽ càng mạnh hơn.
. . .
Cô ô ô ...
Thùng thuốc sôi trào, những cơn đau ngứa ran kỳ lạ không ngừng truyền vào kinh mạch trong cơ thể của Dương Phóng, kích thích Huyền Vũ chân khí tăng trưởng, cũng làm cho lông mày hắn khi thì nhăn lại khi thì giãn ra.
Tắm thuốc chính là như vậy.
Mỗi lần đều có loại cảm giác giống như bị điện giật vậy.
Nếu như bắt buộc phải ví von, thì có chút giống với bị dùi cui điện đập vào trên người vậy.
Tuy nhiên cũng may loại cảm giác này hắn sớm đã quen thuộc rồi.
Nhịn một chút là cũng qua.
Một luồng nhiệt ấm áp và dồi dào nhanh chóng phát ra từ cơ thể của Dương Phóng, lan tràn ra khắp cơ thể, đi qua đi lại trong từng đầu kinh mạch đặc hữu.
Ước chừng trải qua một lúc lâu.
Hai mắt của hắn đột nhiên mở ra, lộ rõ ​​vẻ vui mừng
"Thất phẩm trung hậu kỳ!"
Dương Phóng thầm nghĩ.
Lúc trước ở Huyền Vũ tông, hắn chỉ còn cách hai lần tắm thuốc là có thể bước vào Thất Phẩm trung kỳ.
Bây giờ sau khi đến cửa hàng sắt, chớp mắt đã hơn mười ngày trôi qua.
Cuối cùng để cho hắn tạo ra một bước đột phá khác!
Tu vi: Thất phẩm trung hậu kỳ.
Tâm pháp: Huyền Vũ chân công tầng thứ tư.
"Đến Thất phẩm trung hậu kỳ, khoảng cách tới Thất phẩm hậu kỳ cũng không còn xa."
"Tuy nhiên khoảng thời gian cho mỗi lần tắm thuốc quá lâu."
"Mất tới tận hai giờ."
Ban đầu cho rằng tư chất tăng lên thì thời gian tắm thuốc cũng sẽ được rút ngắn.
Không nghĩ tới vẫn là giống như trước đó.
Thời gian mỗi ngày của hắn bây giờ thế nhưng là cũng không phải chỉ có tu luyện mỗi tâm pháp mà còn tu luyện võ kỹ, âm thầm rèn sắt, thuận tiện còn phải đi mua sắm thuốc tắm, có đôi khi vật liệu thuốc tắm bán hết, hắn còn phải chờ thêm mấy ngày, tóm lại mỗi ngày đều bận rộn, thời gian được sắp xếp rất kín.
Tuy nhiên!
Những ngày qua nhận lại cũng vô cùng to lớn.
Đầu tiên không nói tới việc tu vi tiến vào Thất phẩm trung hậu kỳ mà ngay cả đó Thập Tự quyền cũng đã đạt tới cảnh giới tầng thứ nhất.
Thập Tự quyền chia ra làm năm tầng cảnh giới.
Mỗi một tầng huyền diệu và tinh thầm hơn một tầng.
Lấy tư chất của Dương Phóng hiện giờ bỏ ra khoảng thời gian hai ngày mới luyện được cảm giác, thời gian còn lại, cơ bản đều là nâng cao độ thành thạo.
Ngoài việc đó ra!
Trong những ngày qua, linh kiện của Thiết Ma Chiến giáp cũng đã được hắn âm thầm rèn đúc được gần một nửa.
Dù sao thì đây là bộ giáp có thể để cho thực lực của bản thân tăng lên từ gấp ba đến gấp năm lần.
Bất kể như thế nào, tạo ra được thì đều là tuyệt đối không lỗ.
Dương Phóng đứng dậy trong thùng thuốc, nhìn sắc trời một chút, thay đổi một bộ quần áo và lại đi về phía cửa hàng sắt ở sảnh trước.
Mỗi một lần rèn đúc thiết bị Thiết Ma Chiến giáp, trên cơ bản đều lựa chọn bắt đầu vào ban đêm.
Dù sao hắn cũng không muốn thu hút sự chú ý của những người thợ rèn khác..
Nhưng nói cho cùng, đây là vẫn là ở ngay dưới mắt của Đàm quản sự.
Ngay từ đầu Đàm quản sự đúng là cũng tò mò Dương Phóng đã đánh tạo cái gì, nhưng ở sau khi hắn âm thầm quan sát mấy lần thì phát hiện hắn chỉ đang rèn một số vũ khí thì không còn quản nhiều nữa.
Vẫn là câu nói kia.
Chỉ cần Dương Phóng thành thành thật thật thì hắn không ngại coi Dương Phóng trở thành một con lợn để mình nuôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận