Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 455: Tần Quảng Vương thế mà ở Nam Sơn thành?

Về phần dây xích phía trên thì đã bị cắt thành mấy đoạn rồi.
Hiển nhiên là đã không thể dùng được nữa.
Dương Phóng lại đưa mắt nhìn về phía thi thể Ngư nhân ở xung quanh, trong lòng cuộn trào.
"Đám Ngư nhân này lại có hành động gì sao?"
Hắn nhanh chóng lục lọi tìm tòi trên đông đảo thi thể một cách nhanh chóng, sau đó đổ Hóa Thi thủy lên hòa tan từng tên, sau đó bắt đầu nhanh chóng rời đi.
Long trảo giết người quá mức kinh khủng.
Loại thây khô này vẫn là không nên bị người phát hiện mới thỏa đáng.
Tránh cho dẫn tới những phiền phức không cần thiết.
...
Sáng sớm.
Ánh mặt trời chiếu sáng.
Kim Đỉnh đại điện của Thần Vũ tông.
Trang trọng và hùng vĩ, cao lớn vững chãi.
"Tốt! Tốt! Tốt!"
Đông Phương Bạch mặc một bộ trường bào hoa lệ, nhìn vào bức thư trước mặt, sắc mặt phấn chấn, liên tục hô lên ba từ tốt, nói: "Bảy đại viện chủ đã bao vây Chủ tế Hiên Viên Thành của tổ chức Tà Đạo ở trong Lạc Nhật chi sâm, ít ngày nữa sắp bắt được, cố ý truyền tin cho ta, yêu cầu tôi đích thân đi hỗ trợ, ha ha ha, loại chuyện này, bản tọa tự nhiên nên đi, Hiên Viên Thành đối địch với ta nhiều năm như vậy, chính là cường giả Siêu phẩm hậu kỳ (Đệ Tam quan) hiếm có trong tổ chức Tà Đạo, bản tọa sớm đã muốn diệt trừ từ lâu!"
Giọng nói hắn cởi mở, vang vọng ở bên trong toàn bộ Kim Đỉnh đại điện.
Tất cả trưởng lão ở bên trong đại điện lộ vẻ kinh ngạc.
Sau đó là sắc mặt mừng rỡ.
"Không hổ là Thất Đại Viện chủ!"
"Thất Đại Viện chủ tự mình xuất thủ quả nhiên có thể định thiên hạ!"
"Tông chủ, chuyện nên sớm không nên muộn, một khi đám Ngư nhân kia chạy tới tiếp viện thì rất có thể sẽ phí công nhọc sức, tốt nhất nên khởi hành ngay bây giờ!"
Tất cả trưởng lão vội vàng mở miệng.
"Không sai, các ngươi nói rất đúng."
Đông Phương Bạch nói với giọng điệu lãnh khốc, nói: "Lạc Nhật chi sâm, địa hình phức tạp, một khi Hiên Viên Thành dựa vào địa thế quần nhau với bọn họ là có thể kéo ra khoảng thời gian rất lâu, cộng thêm Ngư nhân lúc nao cũng có thể trợ giúp, cho nên, bản tọa tuyệt không thể chờ!"
Hắn đột nhiên nhìn về phía tất cả trưởng lão, mở miệng quát, "Sau khi ta đi, các ngươi phải nhớ trấn thủ tổng bộ Thần Vũ tông, không được để cho đám đạo chích tới làm nhiễu loạn Thần Vũ tông!"
"Vâng, tông chủ!"
"Tông chủ, mang thêm hai vị trưởng lão đi theo, để phòng có biến!"
"Viên trưởng lão, Phan trưởng lão, thực lực cao thâm, có thể ứng biến!"
Tất cả trưởng lão nói.
"Viên trưởng lão, Phan trưởng lão, ý các ngươi như thế nào?"
Đông Phương Bạch nói với giọng điệu lạnh lùng.
"Nguyện ra sức trâu ngựa!"
Hai vị trưởng lão bước ra khỏi hàng, khom người bái nói.
. . .
Bên trong gian phòng.
Dương Phóng sớm đã trở về, trong lòng bình tĩnh, đã hoàn toàn khôi phục lại sau vụ đồ sát tối ngày hôm qua.
Vào lúc này, hắn đang ngâm mình bên trong thùng thuốc, vận chuyển Lôi âm Hô Hấp pháp, đang liên tục không ngừng hấp thu dược lực nồng đậm ở bên trong thùng thuốc.
Ánh mắt nhìn về phía bảng thông tin một lần nữa.
Chỉ thấy cột tu vi lại bát sinh thay đổi rất lớn.
Họ và tên: Dương Phóng.
Tuổi thọ: 22/150 tuổi.
Tu vi: Siêu phẩm 2000/15000.
Tâm pháp: Huyền Vũ Chân công tầng thứ chín 7800/28000, Cảm Ứng quyết tầng thứ tư 1000/3600, Kim Thân quyết tầng thứ tư 400/8000, Lôi âm Hô Hấp pháp tầng thứ ba 1900/9000 ...
. . .
Tu vi của hắn trước đó là Siêu phẩm 1350/15000, bây giờ lại trực tiếp biến thành 2000/15000.
Tương đương chỉ trong vòng một đêm tăng lên 650 điểm.
Bù đắp hơn nửa tháng khổ tu của hắn.
Không hề nghi ngờ, này đều là công lao do Long trảo mang tới.
Long trảo kia giết chết nhiều cao thủ như vậy, trong đó còn bao gồm cả hai tên Siêu phẩm, dù chỉ là phản hồi cho hắn một phần mười lực lượng thì cũng đủ làm cho hắn bớt rất nhiều công sức và thời gian.
"Đáng tiếc, thứ đó quá mức tà dị, bằng không chắc chắn sẽ là một cái vũ khí sắc bén dùng để gian lận."
Dương Phóng thầm than.
...
Bên trong Nam Sơn thành.
Bên trong một viện tử vắng lặng.
Trần Thi Nghiên lặng lẽ ngồi yên, ngồi xuống chính là một giờ.
Gió lạnh thổi qua, mang đến từng cơn từng cơn ớn lạnh, khiến suy nghĩ của nàng trở về lần nữa, trên mặt lộ ra nụ cười khổ.
Kể từ khi nàng ta ổn định lại vào vài ngày trước, nàng đã quen với việc ngây người.
Không cần biết làm chuyện gì đều khó mà tập trung được tinh thần.
Giống như thể ... đã mất đi hy vọng về tương lai.
"Than thở thì có ích lợi gì, thở dài thì có thể thay đổi được mọi thứ sao? Thời điểm này còn không bằng đề cao một chút thực lực bản thân!"
Đột nhiên, một giọng nói khàn khàn thản nhiên vang lên từ đằng sau nàng.
Trần Thi Nghiên giật mình, đột nhiên quay đầu lại.
Chỉ thấy trên nóc nhà ở sau lưng nàng.
Một bóng người thần bí trên người mặc áo bào đen, mang theo mặt nạn màu đỏ, ngồi ở chỗ đó, không biết tới từ lúc nào, ánh mắt hờ hững nhìn vào chính mình.
"Tiền bối, trước đó là ngươi giúp đỡ ta phải không?"
Trần Thi Nghiên kích động mở miệng, "Ngươi ... Ngươi là Tần Quảng Vương?"
"Hừ!"
Bóng người áo đen phát ra tiếng hừ lạnh, không nói một lời, thuận tay ném một cái bao tới.
Rõ ràng là năm bình Dưỡng Khí đan.
Làm xong mọi chuyện, Dương Phóng quay người liền đi.
"Tần Quảng Vương!"
Trần Thi Nghiên vội vàng lao tới, rơi vào nóc nhà, kinh thanh hô to.
Tuy nhiên tung tích Dương Phóng sớm đã biến mất không thấy gì nữa.
Đến vô ảnh, đi vô tung, nhanh đến cực hạn.
Trần Thi Nghiên khuôn mặt kích động, vẫn khó mà bình tĩnh lại.
Gặp được người của tổ chức Thiên Thần.
Tần Quảng Vương thế mà ở Nam Sơn thành?
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận