Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 559: Xuất hiện chuyện ngoài ý muốn sao?

Ba mươi năm trước, hắn từng che mặt ra ngoài, vừa đúng gặp phải Hiên Viên Thành, chỉ là Hiên Viên Thành khi đó còn căn bản chưa phải là Siêu phẩm đệ nhị quan, bị một chưởng của hắn giết chết, tuy rằng về sau sống lại lần nữa, nhưng chuyện này đã trở thành ác mộng cả đời Hiên Viên Thành.
"Ngươi rốt cuộc là ai?"
Hiên Viên Thành quát chói tai.
"Ta là ai cũng không quan trọng."
Giáo chủ Nguyên Linh giáo mở miệng nói, ánh mắt đột nhiên rơi vào trên người Dương Phóng, nói: "Tần đà chủ, ngươi vất vả rồi, sau chuyện lần này ta có trọng thưởng!"
Dương Phóng thay đổi sắc mặt, lập tức cảm thấy không đúng, vội vàng nhanh chóng trốn tránh.
Nhưng động tác vẫn là quá chậm.
Viện chủ Phá Quân viện và Ngư nhân lập tức lướt tới, hai mắt phát lạnh, cùng nhau vỗ về phía thân thể của Dương Phóng.
"Phản đồ đi chết!"
Ầm!
Dương Phóng quay người lại ngăn cản, nhưng vẫn bị đánh bay mà ra, phun ra một búng máu, hung hăng rơi đập vào nơi xa.
Hai mắt hắn chớp chớp, lập tức ngã nhào xuống đất không động đậy.
Làm ra vẻ bị trọng thương ngã gục!
···
Tình hình trên toàn bộ con đường núi thay đổi đột ngột, thật bất ngờ.
Để mọi người khó mà phòng bị.
Hiên Viên Thành, nữ tử váy đen thần bí, Ngư nhân Kim giáp, Tứ Đại Viện chủ, lão giả áo xám xuất hiện đêm đó, tất cả đều tập trung lại một chỗ, toàn bộ nâng cao cảnh giác nhìn về phía đám người Giáo chủ Nguyên Linh giáo vừa mới xuất hiện trước mặt.
Trong lòng mỗi người đềm trầm xuống.
Ai có thể nghĩ tới.
Ở Bạch Trạch vực lại còn có cỗ thế lực như vậy.
Lại có người để cho Hiên Viên thành bị nhiều thua thiệt ở vào ba mươi năm trước.
Ánh mắt Hiên Viên Thành trở nên âm trầm lạnh lùng, lạnh lùng nhìn chăm chú vào Giáo chủ Nguyên Linh giáo cách đó không xa, trong lòng đã biết khó mà tránh khỏi, trên mặt nở ra nụ cười lạnh, nói: "Tốt, thực sự là tốt, qua nhiều năm như vậy, thật ra thì ta vẫn đang một mực tìm ngươi, ngươi thế mà xuất hiện một lần nữa, thực sự là quá tốt, hôm nay, ngươi cho rằng còn là ở vào ba mươi năm trước nữa hay sao?"
"Nói hay lắm."
Giáo chủ Nguyên Linh giáo nói với giọng đạm mạc: "Ba mươi năm qua, xem như một con lợn cũng có thể trưởng thành, bản tọa cũng rất muốn nhìn xem ngươi đã trưởng thành đến trình độ gì, phải chăng còn xứng để cho ta xuất thủ hay không!"
"Đủ rồi, phô trương thanh thế mà thôi!"
Hiên Viên Thành mở miệng hét lớn: "Hôm nay chúng ta có nhiều Siêu phẩm đệ tam quan như vậy, ngươi có thể làm gì được? Huống hồ ngươi cho rằng ta không có chuẩn bị gì sao?"
Trong cơ thể hắn vận chuyển chân khí, dọc theo kinh mạch, lập tức dựa theo một loại phương thức đặc thù hành tẩu nhanh chóng, trong miệng trong nháy mắt phát ra tiếng quát chói tai.
"Tà Thần buông xuống!"
Ầm!
Một cỗ khí thế cường đại đột nhiên từ trong cơ thể bộc phát ra, hùng vĩ cuồn cuộn, kèm theo một tia khí tức lạnh lẽo, ngay sau đó giống như Quỷ Môn quan được mở ra, nhiệt độ xung quanh bắt đầu giảm xuống một cách nhanh chóng, ô ô chói tai, tràn ngập một cỗ sương mù màu đen quỷ dị.
Khí tức trên người hắn đang nhanh chóng được kéo lên, sau lưng dần dần hiện ra một cái bóng mờ màu đen khổng lồ đen nhánh, tràn ngập một cỗ khí tức vô cùng quỷ dị, cát bay đá chạy, ô ô rung động.
Cảnh tượng đáng sợ!
Có điều, ngay ở vào lúc cái bóng mờ to lớn kia hiển hiện!
Đột biến lại xuất hiện!
Tựa hồ xuất hiện một cái quỷ dị gì đó chặn cái cửa, cắt đứt liên hệ giữa Hiên Viên Thành và bóng đen đằng sau, bóng đen sau lưng vừa mới hiển hiện lên thì lập tức tiêu tán nhanh chóng với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, hóa thành từng làn từng làn sương mù và tan biến theo mọi hướng.
Khi bóng đen khổng lồ tan biến, khí thế của Hiên Viên Thành vốn đang tăng nhanh lại bắt đầu giảm xuống, giống như nước lũ từ cửa xả lũ, trong nháy mắt lại trở về trạng thái ban đầu.
Hắn âm thầm giật mình, gần như không thể nào tin được, vội vàng lùi về phía sau.
Nữ tử mặc váy đen thần bí ở bên cạnh, cùng với lão giả áo xám và Viện chủ Phá Quân viện đều biến sắc, đồng loạt nhìn về phía Hiên Viên Thành.
"Xuất hiện chuyện ngoài ý muốn sao?"
Đột nhiên, Giáo chủ Nguyên Linh giáo ở phía bên đối diện mở miệng lần nữa nói với giọng điệu bình thản: "Vì ngăn cả Tà Thần buông xuống, bản tọa đã đặc biệt động chạm tay chân sớm một chút, gần nửa tháng qua, mỗi ngày các ngươi đều đang hấp thu sự bất ngờ mà bản tọa chuẩn bị dành cho các ngươi, muốn tiếp dẫn Tà Thần hạ phàm đã căn bản là chuyện không có khả năng!"
"Là ngươi động tay chân?"
Hiên Viên Thành mở miệng nói với giọng nghẹn ngào.
"Đúng vậy, nói cho đúng thì là công lao này phải thuộc về Hội chủ Thanh Long hội."
Trên mặt Nguyên Linh giáo gạt ra nụ cười quỷ dị.
Dương Phóng cách đó không xa thầm mắng trong lòng.
Cái thằng mất dạy này quả nhiên đủ âm hiểm!
Sớm đã biết cái thằng mất dạy này sẽ chơi kiểu qua cầu rút ván!
Tuy nhiên!
Hắn làm sao có thể không tạo ra một chút phòng bị nào cho bản thân mình?
Khối Thần Linh Huyết tủy mà Giáo chủ Nguyên Linh giáo cho hắn trước đó, thật ra thì hắn cũng không có một mực phóng ra, trong nửa tháng nay, hắn chỉ phóng Thần Linh Huyết tủy ra khoảng bảy tám ngày mà thôi, thời gian còn lại hắn đều không sử dụng.
Nói theo một cách khác, thật ra thì độc mà đám người Hiên Viên Thành trúng căn bản chưa đủ sâu.
Tối thiểu nữ tử váy đen thần bí kia là có thể sử dụng được lực lượng Tà Mẫu.
"Giáo chủ, không cần phải nhiều lời với bọn họ, vẫn là nhanh chóng giải quyết bọn họ đi."
Ngô trưởng lão ở bên cạnh trên mặt nở ra nụ cười nồng đậm, không có ý tốt nhìn về phía mọi người trước mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận