Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 512: Mất ngay cả số vốn cuối cùng của mình

Một số lượng lớn cao thủ Ngư nhân và tổ chức Tà Đạo đang mai phục ở xung quanh.
Vào lúc này trông thấy một bóng người đỏ như máu lao ra, lập tức thi nhau xông ra ngăn cản Dương Phóng.
Bọn họ không cầu có thể giết chết Dương Phóng, chỉ cầu có thể ngăn cản được tốc độ hiện tại của Dương Phóng.
Chỉ là!
Dương Phóng lao tới, nhìn cũng chẳng thèm nhìn, luồng khí độc đã cuốn vào bên trong lỗ mũi của họ theo sự điều khiển của Phong luật rồi.
A!
Gần như vừa mới đối mặt, lượng lớn cao thủ của Ngư nhân và tổ chức Tà Đạo thi nhau phát ra tiếng kêu thảm, ói máu lùi lại, ngửa đầu ngã xuống.
Từng người hoặc là miệng sùi bọt mép hoặc là thất khiếu chảy máu.
"Giết!"
Ngư nhân Kim giáp ở sau lưng gầm thét, tiếp tục phát ra chùm sáng bắn thẳng về phía phương hướng Dương Phóng.
Ầm! Ầm! Ầm ...
Ở bên trong một đường nổ vang, Dương Phóng nhanh chóng chạy ra xa, tốc độ của hắn tăng vọt.
Chẳng mấy chốc đã hoàn toàn lao ra Nam Sơn thành, lao thẳng đến khu rừng bên ngoài thành.
"Không sợ chết thì cứ đuổi theo đi, để cho ta xem thực lực cao thủ Siêu phẩm đệ tam quan, ha ha ha ..."
Dương Phóng cười to, nhanh chóng lao về phía trước.
Ngư Nhân Kim giáp vẻ mặt âm trầm, điên cuồng đuổi theo lao thẳng về phía xa.
Chính vào đêm tối.
Trong rừng vô cùng yên tĩnh.
Ngư nhân Kim giáp và hai vị Tả - Hữu hộ pháp của tổ chức Tà Đạo một đường đuổi theo tới, chẳng mấy chốc đã hoàn toàn mất đi dấu vết của Dương Phóng, không thể không dừng lại một lần nữa.
"Đáng chết, chạy thật nhanh!"
Long Khang thân hình vạm vỡ cắn răng nói.
"Thị Huyết Phi phong, danh bất hư truyền!"
Ánh mắt Lưu Ngọc trầm xuống.
"Lần này để hắn chạy, lần sau lại muốn để cho hắn xuất hiện vậy càng khó khăn hơn."
Ngư nhân Kim giáp lạnh lùng nói.
Lúc đầu bọn họ nhận được tin tức, bí mật chui vào tới, vì chính là có thể hoàn toàn bao vây Dương Phóng, giải quyết Dương Phóng.
Nhưng lại tuyệt đối không nghĩ tới!
Kẻ này lại xảo trá như thế!
Vừa lên tới đã dọa Viện chủ Phá Quân viện, Viện chủ Kim Cương viện chạy đi, khiến cho trận thế bao vây của bọn họ xuất hiện sơ hở.
Điều này làm cho tất cả họ cảm thấy vô cùng khó chịu!
"Bây giờ có nói cái gì thì cũng đã chậm, đi thôi."
Long Khang âm trầm nói.
Ba bóng người vẻ mặt khó coi, lập tức rời khỏi nơi này.
Ở bọn họ vừa đi không xa.
Dương Phóng ẩn nấp trong rừng, lại xuất hiện lần nữa, sắc mặt âm trầm, không nói một lời, từ xa nhìn chằm chằm ba người bọn họ.
Thật lâu.
Một quyền đấm vào một thân cây bên cạnh, phát ra một tiếng nổ trầm đục.
Suy cho cùng cảnh giới của hắn còn quá thấp.
Bằng không ba người này một tên cũng đừng hòng trốn thoát.
Hắn không cần bản thân có thể đạt tới Siêu phẩm đệ tam quan, chi dù ở vào Siêu phẩm đệ nhị quan đỉnh phong thì cũng có thể hoàn toàn ngăn cản bọn họ.
Hắn khẽ thở ra một hơi, chạy về phía một phương hướng khác.
Sau khi chuyện này qua đi thì phải bế quan cho cẩn thận, không thể ra ngoài dạo chơi.
. . .
Thần Vũ tông.
Địa lao u ám.
Một số lượng lớn đệ tử Thần Vũ tông mai phục nơi này.
Ngoài ra còn có hơn mười tên cao thủ Siêu phẩm đang trấn giữ nghiêm ngặt.
Đội hình cường đại, phòng thủ nghiêm mật.
Người cầm đầu chính là Viên Lộ - Đại đệ tử của Kim Cương viện.
Tuổi còn trẻ sớm đã là cao thủ Siêu phẩm đệ nhất quan đỉnh phong.
Trong tay cầm một thanh kiếm sắc bén, nghiêm túc trấn giữ nơi này, ánh mắt lãnh đạm, luôn chú ý đến những chuyển động xung quanh mình.
Hô!
Đột nhiên, một làn gió lốc yếu ớt cuộn lên, cuốn theo từng đợt cát bụi ào ạt cuộn trào bay về phía địa lao.
Viên Lộ thay đổi sắc mặt, hắn nhạy bén cảm nhận được không khí dị thường truyền đến, vì vậy không khỏi hét lớn: "Không khí có độc, nhanh nín thở!
Chỉ có điều động tác của mọi người rõ ràng là đã quá chậm.
Bên cạnh liên tục có tiếng bịch bịch vang lên.
Lượng lớn cao thủ Cửu phẩm, Thập phẩm bắt đầu thi nhau bổ nhào.
Ngay sau đó là một số Siêu phẩm cũng lung lay sắp đổ, hai tay che lấy cái cổ phát ra tiếng kêu thảm.
Viên Lộ kinh hãi, trong nháy mắt ý thức được là chuyện gì xảy ra, không nghĩ ngợi chút nào, thân thể lập tức lao ra ngoài, chạy trốn về phía bên ngoài.
Nhưng ở vào lúc hắn vừa mới chạy ra thì thân thể dừng lại lộ ra vẻ hoảng sợ.
Ầm!
Gần như vừa đối mặt, một người mặc bộ giáp đen nhánh đã tung ra một quyền, rơi vào mi tâm của hắn, lập tức đấm lõm đầu hắn, máu tươi bắn ra tung tóe, thi thể bay ngược ra đằng sau.
Về phần những Siêu phẩm khác, đều không ngoại lệ, trên người tất cả đều trúng phải kịch độc, nằm trên mặt đất, sắc mặt mơ hồ.
Dương Phóng mặt không biểu tình, từng bước một đi qua, bắt đầu lần lượt đấm từng người một.
Phanh phanh phanh!
Từng tên cao thủ Siêu phẩm, liên tục trúng quyền, gẫy cổ phun ra máu tươi.
Bỏ mạng chết thảm.
Dương Phóng lần lượt tìm tòi trên người bọn họ, rồi đi sâu vào bên trong.
Không bao lâu đã phát hiện mọi người trong địa lao đã rơi vào trạng thái hôn mê.
Hắn cau mày lại, một quyền nện vào cửa nhà lao.
. . .
Hai canh giờ sau.
Đám người Trần Hồng Ưng, Viện chủ Kim Cương viện lo ngược lo xuôi cho thân nhân của mình, biết được tin tức mới vội vàng chạy đến.
Khi nhìn thấy đống hỗn độn trên mặt đất, sắc mặt của Trần Hồng Ưng trở nên âm hàn, lập tức một chưởng đánh vào trên vách động bên cạnh, gần như tức giận đến phát điên.
Tứ đại viện lần này quả thực đã mất hết thể diện.
Không chỉ không thể bắt được Dương Phóng, mà còn bị hắn cứu mọi người đi ở ngay dưới mắt mình.
Lần này nàng ta đã mất ngay cả số vốn cuối cùng của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận