Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 755 - Một tháng trôi qua, gặp trộm



Chương 755 - Một tháng trôi qua, gặp trộm




Mỗi ngày hắn đều không bước ra khỏi cửa, chăm chỉ tu luyện, không chỉ củng cố những gì đã học trước đó ngay cả thương thế trong cơ thể cũng đã khôi phục hoàn toàn, đồng thời Thái Nhất Hồn quyết cũng đã được hắn tu luyện đến cảnh giới tầng thứ nhất.
Thái Nhất Hồn quyết có tổng cộng bốn tầng cảnh giới.
Mỗi một tầng đều có thể gia tăng lực lượng linh hồn lên trên phạm vi lớn.
Các loại công năng ẩn chứa trong đó càng là không thể tưởng tượng nổi, chỉ riêng chiêu Bác Đoạt Linh hồn (Tước đoạt linh hồn) này thôi cũng đủ để khiến cho người ta phải kinh ngạc.
Ngoài ra còn có một chiêu nữa chính là Hồn Phách Bất diệt.
Cho dù nhục thân bị người giết chết, hồn phách cũng có thể thừa cơ chạy ra, giống như nữ tử thần bí trước đó.
Tuy nhiên loại bất diệt này chắc chắn không phải thực sự bất diệt.
Chỉ là để cho linh hồn của người ta trở nên cô đọng hơn mà thôi, cho dù mất đi nhục thân nhưng không phải lo lắng tới việc sẽ bị tiêu tán, cho nên, cái này tương đương với nhiều hơn một cái mạng so với người khác!
Ngoài đó ra.
Phục Thiên thủ, Vô Cực ấn, Hư Không bộ, Hắc Vân Kiếm pháp, Hắc Ma quyền, Viêm Bạo chưởng, Băng Liệt chỉ của Dương Phóng, tất cả đều có tiến độ vượt bậc.
Đặc biệt là Hư Không bộ.
Hư Không bộ trước đó chỉ là khó khăn lắm mới luyện được một chút cảm giác, nhưng bây giờ Hư Không bộ đã trực tiếp tu luyện đến cảnh giới tầng thứ ba.
Hư Không bộ tầng thứ ba, ở trên tốc độ nhanh hơn so với Thanh Vân bộ khoảng một bậc.
Mà Viêm Bạo chưởng, Băng Liệt chỉ, hai một võ kỹ Siêu phẩm này cũng đều đã luyện đến cảnh giới viên mãn một cách thuận lợi.
Khoảng thời gian một tháng, có thể nói là thu hoạch to lớn.
"Thiếu sót duy nhất chính là tu vi, chỉ dựa vào việc tự mình tu luyện, một ngày chỉ có thể sinh ra 10 điểm kinh nghiệm, thực sự là quá chậm."
Dương Phóng suy nghĩ.
Chỉ là trước đó thương thế còn chưa có khôi phục, hắn làm sao dám tùy tiện đi tìm Đan sư.
Nhưng giờ đây không phải lo lắng về điều đó nữa.
...
Ngoài cửa sổ ánh trăng bạc rơi xuống.
Những giọt sương đã xuất hiện trên mặt đất.
Tại tường ngoài sân truyền đến tiếng gió nhỏ xíu, ba bóng người từ bên ngoài nhẹ nhàng nhảy lên, che giấu khí tức, bước nhanh trên bức tường sân.
Không bao lâu sau, bọn họ trốn vào bóng tối nơi góc tường, ánh mắt quét vào trong sân.
Chỉ liếc mắt một cái, trong mắt ba người đều tràn ngập ánh sáng.
"Hồng Ngọc Mễ chủng, đúng là như vậy."
Một bóng người trong đó vô cùng mừng rỡ: "Nơi này thế mà thực sự có Hồng Ngọc Mễ chủng!"
"Chủ nhân nhà này rốt cuộc là ai, thế mà ngay cả loại vật như Hồng Ngọc Mễ chủng này cũng có thể trồng ra được."
Bóng người thứ hai nói.
"Cần gì phải biết hắn là ai? Nhân lúc hắn còn đang ngủ say, động thủ nhanh lên, những Hồng Ngọc Mễ chủng này nếu như lấy ra đi đấu giá, tuyệt đối có thể bán ra giá cả trên trời."
Bóng người thứ ba vội vàng nói.
Ba người không do dự nữa, tung người nhảy lên, mang theo tiếng gió rít dồn dập lại nhỏ bé, nhanh chóng đáp xuống sân trong.
Sắc mặt bọn họ mừng rỡ, vội vàng vươn tay ra, chụp vào những Hồng Ngọc Mễ chủng kia.
"Một bông Hồng Ngọc Mễ chủng cần mười lượng bạc, muốn mua, trước đặt tiền xuống."
Đột nhiên, một giọng nói vô cùng bình tĩnh đột nhiên vang lên trong đầu của ba người.
Ba người đột nhiên thay đổi sắc mặt, đột nhiên quay đầu lại.
Bị phát hiện rồi?
Bọn họ nhanh chóng nhìn về phía gian phòng khép kín.
Chỉ thấy cửa sổ gian phòng, cửa phòng đều đã đóng chặt, bên trong không có một chút ánh sáng, càng không nhìn thấy một bóng người nào.
Ba người hai mặt nhìn nhau, nín thở, không động đậy.
Một lát sau.
"Meo ~ "
Một người trong đó cảnh giác kêu lên một tiếng, cẩn thận quan sát gian phòng, sau khi thấy gian phòng không có phản ứng, thì lập tức lặng lẽ nắm lên một bông Hồng Ngọc Mễ chủng, bẻ gãy nhẹ nhàng rồi cất vào trong ngực.
Hai người khác cũng đang chăm chú nhìn gian phòng, thấy đối phương không có bất kỳ phản ứng gì, đều thở phào nhẹ nhõm, cũng nhanh chóng làm theo, bẻ từng bó từng bó Hồng Ngọc Mễ chủng, nhanh chóng cất vào trong ngực.
Trong lòng bọn họ vui mừng khôn xiết, nhanh chóng lấp đầy cánh tay, thân thể vội vàng nhảy lên muốn rời khỏi nơi này.
Nhưng đột nhiên, ba người cảm thấy đầu óc choáng váng, thân thể lại lần nữa ngã xuống, toàn thân trên dưới không còn một chút sức lực nào, tất cả chân khí trong cơ thể giống như thể biến mất hết vậy.
Ba người lập tức lộ ra vẻ hoảng sợ.
Chuyện gì xảy ra?
Thân thể làm sao đột nhiên không còn chút sức lực nào?
"Năm trăm lượng bạc, hân hạnh cảm ơn đã chiếu cố!"
Giọng nói bên trong gian phòng yên tĩnh lại vang lên lần nữa.
Thần sắc ba người hoảng hốt, vội vàng nhìn về phía gian phòng một lần nữa.
Là hắn!
Là người kia thi triển yêu pháp, làm chân khí và lực lượng của bọn họ đều biến mất hết không còn?
"Tiền bối tha mạng!"
"Tiểu nhân có mắt không biết thái sơn, đắc tội tiền bối, khẩn cầu tiền bối tha mạng!"
"Ở đây có tiền, tất cả đều cho ngươi, đều cho ngươi, Hồng Ngọc Mễ chủng chúng ta cũng không cần, cầu tiền bối tha mạng!"
Ba người quỳ xuống, dập đầu phanh phanh, nước mắt giàn giụa.
Lấy ra toàn bộ tất cả tiền tài trên người, vô cùng hoảng sợ và cầu xin tha thứ.
Khi họ lần lượt rút tiền ra, chẳng mấy chốc, ba người lại kinh hãi phát hiện, chân khí trong cơ thể vừa rồi còn biến mất, thế mà giống như lại khôi phục lại một chút.
Ngay sau đó thân thể vốn không còn chút sức lực nào cũng theo đó mà dần dần khôi phục lại.
Ba người càng kinh hãi hơn.
Đây quả thật là một lão yêu tuyệt thế ẩn náu ở nhân gian?
"Đa tạ tiền bối, đa tạ tiền bối."
P/S: Ta thích nào ... chương 4



Bạn cần đăng nhập để bình luận