Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 1141 - Hắn ... hắn là Thánh Linh



Chương 1141 - Hắn ... hắn là Thánh Linh




Đây là một tên dị tộc, trên người mọc vảy giáp, nhục thân rất cường đại, trong tay cầm một thanh đao nặng đến hơn bốn trăm cân, không cần biết là lực lượng hay là tốc độ đều rất đáng sợ.
Soạt!
Một đao hắn hung hăng bổ về phía đầu của bóng người cao lớn, khí tức ghê gớm, bùng phát ánh sáng đen, khắp muôn mặt đều là nụ cười nham hiểm, giống như đã nhìn thấy đối phương bị một đao của hắn bổ ra thành hai nửa vậy.
Tuy nhiên!
Ầm!
Một tiếng vang trầm truyền ra.
Không có người nào nhìn thấy bóng người cao lớn xuất thủ như thế nào.
Vị dị tộc cầm thanh đao lớn trong tay kia lập tức nổ tung, hóa thành sương máu, chết tới không thể chết lại.
Ngay cả một chút cặn bã cũng không chừa lại.
Cảnh tượng như thế, lập tức khiến Bàng hộ pháp và Ngô lão ma trước mặt, tất cả đều biến sắc, dựng tóc gáy lên, không thể nào tin được.
"Cùng nhau động thủ!"
Ngô lão ma đột nhiên hét lớn.
Ầm ầm!
Hơn mười tên cao thủ trong nháy mắt hành động, ánh sáng dâng trào mãnh liệt, khí tức đáng sợ, cùng nhau lao về phía bóng người cao lớn.
Mấy người bên cạnh Bàng hộ pháp cũng cảm nhận được có điều gì đó không ổn, họ không dám do dự chút nào, lập tức làm theo.
Ánh sáng rực rỡ, gió mạnh rít gào.
Toàn bộ khu rừng núi này cũng phải rung chuyển.
Ông!
Đều không ngoại lệ.
Công kích của tất cả giống như thủy triều, trùng trùng điệp điệp, nhanh chóng biến mất ở bề mặt thân thể của bóng người cao lớn, một kích liên thủ của hơn mười tên cường giả, không thể làm cho đối phương bị tổn thương dù chỉ là một cọng tóc.
Tất cả đều bị tự động hấp thu.
"Wow, tổ tông, thật đúng là tổ tông sống."
Cổ Nhất Kiếm lại mở miệng thì thào lần nữa.
Ngô lão ma, Bàng hộ pháp và những người khác đang xuất thủ cuối cùng cũng cảm nhận được có gì đó không đúng, trong lòng rung động, như muốn rách cả mí mắt, giống như gặp phải quỷ vậy.
Đây là gia hỏa gì?
Thánh Linh?
"Nhanh lùi lại!"
Bàng hộ pháp lập tức hét lớn, vô cùng hoảng sợ.
Tuy nhiên!
Bóng người cao lớn động tác chậm chạp nhấc chân lên rồi nhẹ nhàng giẫm mạnh xuống đất.
Phốc!
Chấn động!
Lốp bốp!
Với bán kính ba dặm, ngoại trừ Cổ Kiếm Nhất, Vân Phi Dương ở đằng sau hắn ra, tất cả mọi người, tất cả những thứ xung quanh đều không ngoại lệ, lập tức bị chấn vỡ nát từ bên trong.
Mấy chục bóng người trước mắt cùng lúc phun ra máu tươi, xương cốt, kinh mạch, nội tạng trong cơ thể trong nháy mắt hóa thành bột mịn, hai mắt dại đi, cùng nhau ngửa đầu ngã xuống, ầm ầm rung động, bỏ mạng chết thảm.
Tê!
Cổ Kiếm Nhất, Vân Phi Dương đều hít sâu vào một hơi khí lạnh, đầu óc lạnh buốt.
Cả hai người đều ngơ ngơ ngác ngác, vô cùng hoảng sợ.
···
Ngoài ba dặm.
Đám người Bang chủ Hải Long bang, Giáo chủ Bạch Linh giáo vừa mới xuất hiện ở đây đều lập tức dừng bước lại, trên mặt lộ ra vẻ giật mình, ngẩng đầu nhìn lại.
Đó là ...
Làm sao có thể?
"Lui!"
Bang chủ Hải Long bang hoảng sợ kêu to.
Lấy tốc độ nhanh hơn chạy đến mà chạy trốn về phía nơi xa.
Không ngoại lệ, tất cả cường giả đằng sau đều bị dọa sợ đến tè cả ra quần, hai chân đang run rẩy.
···
Màn đêm đen nhánh.
Gió lạnh rít gào.
Mưa đá to lớn vẫn như cũ không ngừng rơi xuống tạo ra những âm thanh lốp bốp, đập vỡ mặt đất thành những hố lớn có độ sâu khác nhau.
Cổ Kiếm Nhất, Vân Phi Dương, cả hai đầu óc nổ vang, choáng váng, mặt mũi tràn đầy vẻ giống như gặp phải quỷ vậy.
Thât là đáng sợ!
Quá quỷ dị!
Đây chính là một đám cao thủ!
Người mạnh nhất chính là Siêu Phẩm đệ nhị quan đỉnh phong a!
Kết quả!
Bị tiền bối thần bí kia chỉ giẫm chân một cái nhẹ nhàng, lập tức chết hết!
Tình cảnh như thế này nếu như lan truyền ra ngoài thì ai dám tin tưởng.
"Phi Dương, hắn ... hắn là Thánh Linh, đây chắc chắn là Thánh Linh a!"
Cổ Kiếm Nhất vẻ mặt ngốc trệ, mở miệng thì thào.
"Đúng vậy, ít nhất là Thánh Linh cảnh đệ nhất thiên thê, không khéo còn là Thánh Linh cảnh đệ nhị thiên thê ..."
Vân Phi Dương cũng thì thào mở miệng.
Hai người tất cả đều rùng mình một cái, trong lòng rung động.
Một vị Thánh Linh đang ở ngay trước mắt!
"Hắc hắc hắc ..."
Đột nhiên, Cổ Kiếm Nhất khẽ nở nụ cười, rất là vui vẻ, há miệng cười.
Bọn họ thế mà lại gặp được một vị tổ tông sống như thế này!
Có một vị thần nhân như thế này ở bên cạnh, xem như các thế lực lớn trong Thần Hoang vực đều tới đây, bọn họ cũng không sợ hãi.
Hắn bây giờ có hơi ước gì chủ của tất cả những thế lực lớn kia đều tới công kích bọn họ.
Nếu là như vậy, vậy thì có trò hay để xem.
Vân Phi Dương một mực trung thành với sự thận trọng cũng lập tức nở ra nụ cười.
Toàn bộ Thần Hoang vực, Thánh Linh còn lại hiện tại, cộng lại cũng không có mấy người.
Hiện tại ngay bên cạnh bọn họ có một người.
Đi theo bên cạnh vị tiền bối này, Thần Hoang vực rộng lớn như vậy còn có chỗ nào không thể đi?
"Phi Dương, ta cảm thấy chúng ta hẳn là mang theo vị tiền bối này đi một vòng tới các thế lực lớn, xem như bái phỏng những thế lực lớn kia một chút, ngươi cảm thấy thế nào?"
Chủ ý xấu xa này Cổ Kiếm Nhất vốn đang kìm nén, đột nhiên mỉm cười mở miệng nói.
"Đi tới bái phỏng tổng bộ các thế lực lớn vậy thì không khỏi quá mức càn rỡ, có hơi không tốt, ta đề nghị mang theo vị tiền bối này đi tới Tử Vân Thần cảnh, dù sao ở chỗ Tử Vân Thần cảnh đó thế nhưng là tập trung nhiều cao thủ hơn."
Vân Phi Dương cười nói.
"Tử Vân Thần cảnh, hay, hay, vẫn là ngươi đủ hung ác, hắc hắc hắc ..."
Cổ Kiếm Nhất mỉm cười lần nữa.
P/S: Ta thích nào ... chương 1



Bạn cần đăng nhập để bình luận