Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 583: Trở về lần nữa

Dương Phóng nói với giọng điệu lạnh lùng, sau đó ánh mắt chậm rãi nhìn về phía mọi người, lạnh lùng vô tình, nói: "Các ngươi đều muốn giải thích sao?"
Trong lòng mọi người chấn động, liên tục lùi lại.
"Không có không có, chúng ta không dám!"
"Cầu giáo chủ tha mạng!"
···
Mọi người vội vàng quỳ rạp xuống đất, trong lòng sợ hãi.
Dương Phóng mặt không biểu tình, bàn tay mở ra, xuất hiện mấy chục viên thuốc màu đen, lạnh nhạt nói: "Tới, mỗi người một viên."
"Cái này ... cái này ..."
Mọi người thần sắc kinh hãi, hai mặt nhìn nhau.
Không cần nghĩ cũng biết, này chỉ sợ không phải thứ thuốc tốt lành gì.
Người trước mắt này thực sự là Giáo chủ của bọn họ sao?
"Các ngươi dám vi phạm mệnh lệnh của Giáo chủ? Không muốn sống nữa sao?"
Thôi Ngự đột nhiên hét lớn.
Mọi người lập tức giật mình, phản ứng lại, vẻ mặt càng kinh hãi hơn.
"Không muốn ăn?"
Dương Phóng ánh mắt lạnh lùng.
"Muốn ăn, muốn ăn!"
"Chúng ta ăn lập tức!"
"Giáo chủ bớt giận!"
Mọi người vội vàng mở miệng, không dám từ chối, thi nhau bước lên phía trước, bắt đầu cầm đan dược co vào miệng nuốt xuống.
Vừa mới rồi đồng bạn của bọn họ bị miểu sát chỉ trong một chiêu.
Bọn họ nào còn có ai dám chống đối?
Mắt thấy từng viên đan dược được bọn họ bỏ vào trong miệng nuốt xuống, Dương Phóng vẻ mặt bình tĩnh, nói: "Yên tâm, đan này tuy có độc tính nhất định, nhưng không đến mức sẽ để cho các ngươi lập tức chết thảm, chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời là không có bất cứ vấn đề gì."
"Vâng, Giáo chủ!"
Trong lòng mọi người tràn đầy cay đắng, lễ bái lần nữa.
"Thôi trưởng lão, sắp xếp cho ta một chỗ ở."
Dương Phóng xoay người lại.
"Vâng."
Thôi Ngự vội vàng gật đầu, vô cùng rung động, tiến hành dẫn đường đi về phía trước.
Thủ đoạn của vị trước mắt này xem ra thật là bá đạo!
···
Trong bất tri bất giác.
Mặt trời xuống núi.
Sắc trời biến thành màu đen.
Trong thành trì không lớn bắt đầu có ánh lửa sáng lên.
Vừa rồi Dương Phóng rơi vào tu luyện không bao lâu, đang yên lặng đả thông lấy khiếu huyệt, gần như mới vừa vặn luyện được cảm giác!
Đột nhiên, sinh ra cảm ứng, mở hai mắt ra lần nữa, lộ ra vẻ ngạc nhiên, nhìn về phía cổ tay trái của mình.
Cảm giác thiêu đốt đã lâu, cuối cùng cũng xuất hiện!
0 ngày 0 giờ 9 phút 58 giây.
57 giây.
···
"Lần xuyên không này tổng cộng mất 75 ngày, tức hai tháng rưỡi ..."
Dương Phóng nói nhỏ.
Không biết sau khi trở về lần này, khoảng thời gian ở lại trong thế giới hiện thực có xuất hiện thay đổi gì không.
...
Ánh đèn chói lòa.
Môi trường ấm áp.
Trần Thi Nghiên uống từng ngụm từng ngụm nước ấm trong chén, phát ra tiếng ừng ực ừng ực, thẳng đến sau khi uống hết sạch nước thì mới dừng lại, thở hổn hển, trong đầu nhanh chóng lóe ra, hiện ra vô số ý nghĩ.
Một lát sau.
Nàng ta giống như đã hạ quyết tâm, cắn răng, lộ ra kiên định, thuận tay buông chén nước xuống, sau đó lấy điện thoại di động ra, lập tức bấm điện thoại gọi cho Nhậm Quâm.
Bĩu ...
"Alo, Thi Nghiên thế nào?"
Đầu điện thoại bên kia truyền đến giọng nói của Nhậm Quân.
"Nhậm đội trưởng, ta đã gia nhập vào tổ chức Thiên Thần, cũng trở thành thành viên vòng ngoài của tổ chức Thiên Thần."
Trần Thi Nghiên lập tức nói.
"Cái gì?"
Nhậm Quân giật mình, nói: "Đến cùng là có chuyện gì xảy ra? Ngươi lại gặp được bọn họ? Còn có tin tức gì nữa không."
"Hiện tại ta chỉ biết là, ngoại trừ ta ra, trong chúng ta còn có thành viên vòng ngoài khác của tổ chức Thiên Thần, bọn họ chắc là đã bố cực từ rất sớm trước đó, cho nên mới có thể hiểu được các loại tin tức của chúng ta, hơn nữa, tình thế của Bạch Trạch vực hoàn toàn thay đổi, Thần Vũ tông nhất thống Bạch Trạch vực, ta ở dưới sự sắp xếp của tổ chức Thiên Thần cũng đã được đưa vào Thần Vũ tông!"
Trần Thi Nghiên mở miệng nói.
"Còn thành viên khác nào của chúng ta trong bọn họ không?"
Nhậm Quân rung động trong lòng.
Quả nhiên đúng như sự suy đoán của bọn họ.
"Chờ một chút, ngươi nói là thành viên vòng ngoài?"
"Đúng vậy, chỉ là thành viên vòng ngoài, ta cũng không tiếp xúc được cơ mật quan trọng của bọn họ, nhưng là, chúng ta trước đó đã hoàn toàn đánh giá thấp bọn họ một cách nghiêm trọng, Thần Vũ tông lại phải có sự trọ giúp của tổ chức Thiên Thần thì mới thống nhất được Bạch Trạch vực, hiện tại ngay cả Tông chủ Thần Vũ tông cũng phải cho bọn họ thể diện, đây quả thực là chuyện không thể tưởng tượng nổi, hơn nữa ta vô cùng nghi ngờ, ngay cả Tông chủ Thần Vũ tông hiện tại cũng là thành viên của bọn họ!"
Thần Thi Nghiên vội vàng nói.
Hôm đó Tần Quảng Vương cho nàng ta một cái lệnh bài, bảo nàng ta gia nhập Thần Vũ tông, kết quả khi nàng ta cầm lệnh bài tới lại thật đi thông, gia nhập vào còn được Trần Bưu - Viện chủ Cự Kình viện tự mình thu làm đệ tử!
Đây chính là Trần Bưu a!
Cường giả trong lời đồn!
Cho dù bản thân bị trọng thương, thực lực suy giảm, nhưng vẫn là Siêu phẩm!
Nàng ta nằm mơ cũng không nghĩ tới bản thân mình sẽ có một ngày như vậy!
Thế mà được chủ của một viện tự mình chỉ điểm!
"Đến cùng là có chuyện gì xảy ra, ngươi kể lại toàn bộ tình huống của Bạch Trạch vực cho ta nghe một lần."
Nhậm Quân vội vàng mở miệng, trong lòng cảm thấy vô cùng không thể tưởng tượng nổi.
Chẳng lẽ tổ chức Thiên Thần thật sự thành lập được địa bàn ở thế giới bên kia sao?
Nếu thật là như vậy, vậy đều là tài phú không thể đo lường đối với toàn nhân loại!
Hiện tại đội hình người xuyên không đang không ngừng tăng lớn, khoảng thời gian xuyên không cũng bắt đầu kéo dài lần nữa, sau này chắc chắn có nhiều nhân tố không xác định lắm.
Nếu như bọn họ có thể có được địa bàn thuộc về mình, vậy chắc chắn có thể coi đây là ván cầu, cung cấp nuôi dưỡng toàn nhân loại!
Bạn cần đăng nhập để bình luận