Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 906 - Quyển Vân đao - Dư Ân



Chương 906 - Quyển Vân đao - Dư Ân




"Móa nó, thời tiết này quá nóng bức."
Trên đường đi, một nhánh thương đội đi về phía trước, số người đông đảo, có tới khoảng mấy chục người, ngoại trừ bản thân các thành viên trong thương đội ra, còn có tiêu sư đi cùng, ước chừng hai mươi ba mươi người.
Giờ phút này, một người đàn ông mặc quần áo tiêu sư ở trên lưng ngựa, vừa uống vào túi nước đã thấy đáy trong tay, vừa nhịn không được mà phàn nàn.
Giọt nước cuối cùng bên trong túi nước cũng đã được hắn đổ vào trong miệng, nhưng vẫn không giảm bớt được nóng bức.
Người đàn ông nhịn không được quay đầu nhìn thoáng qua Tổng tiêu đầu, nói: "Tổng tiêu đầu, hay là ngươi nói với Tiền lão gia một chút, tìm chỗ nào để cho các huynh đệ nghỉ ngơi một chút đi, cứ như thế này, xem như người có thể chịu được, nhưng ngựa thì không chịu nổi."
Đằng sau không xa.
Một người đàn ông trung niên mặc trường sam màu đen trên đầu đội mũ rộng vành, trên trán cũng mơ hô thấy mồ hôi, sau khi nghe thấy vậy thì hơi trầm ngâm, sau đó quan sát về phía xung quanh khu rừng, nói: "Được, ta thử nói một chút."
Hắn điều khiển ngựa, lập tức chạy về phía một chiếc xe ngựa màu đỏ ở sau lưng.
"Tiền lão gia, thời tiết quá nóng, có muốn để cho các huynh đệ ở phía trước nghỉ ngơi một chút không?"
Tổng tiêu đầu Dư Ân nói.
Một người đàn ông trung niên khuôn mặt mập mạp, để râu ngắn, đầu đội mũ kim tiền, sau khi nghe thì lộ ra vẻ lo lắng, nói: "Rừng sâu núi thẳm, ở gần đây có an toàn không?"
"Tiền lão gia cứ việc yên tâm, có Tổng tiêu đầu ta ở đây, cho dù không an toàn thì cũng chắc chắn an toàn, nghỉ ngơi một chút cũng tốt cho việc khôi phục thể lực, bằng không nếu như thật gặp phải đám cướp, chúng ta chỉ sợ cũng không có sức để mà ngăn cản!"
Đợi Dư tổng tiêu đầu trả lời, một người đàn ông bên cạnh nhịn không được lớn tiếng nói.
Dư tổng tiêu đầu lập tức trừng mắt với người đàn ông đó.
Người đàn ông đó rụt đầu lại, cũng không dám tiếp tục nói thêm lời nào.
"Cái này ... được a, vậy thì ở phía trước nghỉ ngơi một chút."
Tiền lão gia nói.
"Giá! Giá!"
Đột nhiên, phía trước truyền đến từng đợt tiếng vó ngựa, một thanh niên tiêu sư phi nhanh mà đến, mở miệng hô: "Tổng tiêu đầu, phía trước xuất hiện một quán trà, có muốn nghỉ ngơi một chút hay không!"
"Truyền lệnh xuống, nghỉ ngơi ở quán trà, tuy nhiên cần phải coi chừng, để người ở lại để trông coi ngựa!"
Dư tổng tiêu đầu hô.
Một đám người lập tức tăng nhanh tốc độ đi đường.
···
Bên trong quán trà.
Một đám tiêu sư và thành viên thương đội, cuối cùng đã đến gần quán trà.
Trên người bọn họ mồ hôi nhễ nhại, nhanh chóng xuống ngựa và tháo yên ngựa ra, sau đó phân cho một số người lấy cỏ khô tốt nhất bắt đầu cho ngựa ăn.
"Tiểu nhị, bưng trà, bưng đồ ăn, nhanh bưng đồ ăn đồ uống lên!"
Một tiêu sư xông vào trước tiên, nhịn không được không khỏi lớn tiếng hô lên.
Bên trong quán trà, có rất nhiều người.
Đã có hơn mười người ngồi ở đây, tốp năm tốp ba, hiển nhiên đều là hán tử giang hồ nghỉ chân, giờ phú này trong miệng đang đàm luận chuyện trời nam biển bắc, tạo ra âm thanh cười nói hỗn loạn.
Tuy nhiên, nếu như có người quan sát cẩn thận thì sẽ phát hiện những hán tử giang hồ này ở vào lúc đang nói chuyện, thi thoảng đưa ánh mắt không biết vô tình hay cố ý nhìn về phía chỗ đám tiêu sư, trong mắt mơ hồ hiển hiện vẻ tham lam.
"Thiên Long vực ... nơi này thế mà thật là Thiên Long vực."
Bên trong một góc, Dương Phóng sớm đã có mặt ở đây, mặc trường bào dài tay rộng, lẳng lặng ngồi ở chỗ này, vừa thưởng thức trà vừa nghe những người này nghị luận.
Dựa vào những tin tức từ trong những câu chuyện phiếm của họ mà biết được, nơi này ở gần Nguyên Tinh sơn mạch của Thiên Long vực, thuộc về khu vực phía đông của Thiên Long vực.
Nơi này dường như khoảng cách rất xa với mục tiêu Nam Minh thành của hắn.
Tuy nhiên cũng có chỗ tốt.
Đó chính mà đến một nơi mới và không có người nào biết hắn.
Cũng không có bất kỳ kẻ thù nào hoặc phiền phức nào sẽ tìm đến hắn.
Hắn hoàn toàn có thể bắt đầu cuộc sống mới!
Lấy tu vi Thánh Linh cảnh đệ nhị thiên thê của hắn hiện tại, chắc là có thể sống càng thoải mái hơn so với ở Kình Thiên vực.
Chỗ không tốt duy nhất chính là, nguồn Hoàng Cực đan đã bị gãy mất.
Dương Phóng lại uống một bát trà, đột nhiên, trong lòng hơi động, để ý tới đám tiêu sư kia, lại để ý tới đám khách giang hồ trước quầy trà, nhịn không được mà khẽ lắc đầu.
"Đám tiêu sư kia có rắc rối."
Từ lúc bước vào, hắn đã phát hiện ra đám khách giang hồ kia không thích hợp.
Bề ngoài, mọi người đang tán gẫu chuyện trời nam biển bắc, nhưng trên thực tế trên người mỗi người đều có sát khí mơ hồ lượn quanh, bên trong đao kiếm ẩn chứa máu tanh nồng đậm, thậm chí còn có một tia hung ác ở chỗ sâu trong mắt.
Hiển nhiên đây không phải là một đám khách giang hồ bình thường.
"Không biết thành trì gần đây là ở vào nơi nào?"
Dương Phóng thầm suy nghĩ.
"Tiền lão gia coi chừng, tình huống không ổn!"
Ở vị Tổng tiêu đầu kia vừa mới tiến vào, sắc mặt đột nhiên thay đổi, lập tức bảo vệ Tiền lão gia, lập tức rút trường đao ra, trọng miệng quát lớn: "Đề phòng!"
"Ừm?"
Tiêu sư ở xung quanh tất cả đều thầm giật mình, không nói hai lời, thi nhau lấy binh khí ra.
Mười mấy tên khách giang hồ ở bên trong quan trà lập tức nhíu mày, nhìn nhau, sau đó lập tức nở ra nụ cười tươi, thi nhau đứng dậy khỏi chỗ ngồi.
"Không hổ là Quyển Vân đao - Dư Ân danh tiếng lẫy lừng, quả nhiên có con mắt độc đáo, nhận ra chúng ta dễ dàng như vậy sao?"
Một khách giang hồ cầm đầu nhịn không được cười ha ha nói.
P/S: Ta thích nào ... chương 6 ... mọi người để dành KP chun chút để đầu tháng 5 đẩy KP cho truyện nhé :D



Bạn cần đăng nhập để bình luận