Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 607: Đại Uyên quân

Trong sự đấu giá kịch liệt của mọi người, cuối cùng bốn con Chiến ngẫu Siêu phẩm đệ nhị quan này trực tiếp được người lấy một cái giá cao trên trời tới 15 vạn lượng bạc đấu xuống, khiến cho không ít người co quắp thở dài liên hồi.
Và sau khi bốn con Khôi Lỗi Chiến ngẫu này được đấu giá xong, ở giữa đó lại đấu giá bốn món vật phẩm khác nữa, cuối cùng đến lượt món vật phẩm áp trục cho buổi đấu giá hôm nay.
"Mọi người, tiếp theo sẽ bán đấu giá chính là Hoàng Cực đan, tổng cộng 12 viên, đều được lưu truyền ra từ trong hoàng cung, 12 viên Hoàng Cực đan chia ra làm hai bình, mỗi lần đấu giá bắt đầu một bình, giá khởi điểm vẫn là năm vạn lượng bạc!"
Bóng người thần bí nói.
Trong phòng, tất cả mọi người im lặng một lúc.
Hầu như tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía một vài tồn tại đáng sợ ở phía trước.
Hoàng Cực đan, Long cốt ...
Đây mới là mục đích của những nhân vật kinh khủng này.
Về phần trước đó.
Trong mắt bọn họ đơn giản đơn giản chỉ là tiểu đả tiểu nháo mà thôi.
···
Một phương hướng khác.
Ở bên ngoài sơn trang.
Trong khu trừng tối tăm.
Bóng người dày đặc, ánh mắt lạnh lùng, bộ giáp đen nhánh ở trong đêm tối tỏa ra ánh sáng đen như thiêu đốt, từng tên quân sĩ cao lớn vạm vỡ, trong tay cầm binh khí, mặt không chút biểu cảm bao vây toàn bộ sơn trang trong phạm vi hơn mười dặm lúc nào không biết.
Dưới sự phản chiếu của ánh trăng.
Suy đoán tối thiểu một chút thì tối thiểu có tới mấy vạn nhân mã.
Một người cầm đầu, chiều cao hơn năm mét, toàn thân làn da màu vàng kim, khuôn mặt lạnh lùng, ánh mắt sắc bén, trong tay cầm một cây chùy sắt cực lớn, khí tức trên người kinh khủng.
"Long Đằng sơn trang tự tiện bán vật phẩm cấm, ý đồ mưu phản, sau đêm này sẽ hoàn toàn san bằng, về phần những loạn đảng khác đều xử tử cùng nhau, không để lại một ai!"
Bóng người kinh khủng cao hơn năm mét này mở miệng nói với giọng nói lạnh lùng.
"Nghe nói bên trong còn có một số cao thủ Thánh Linh cảnh cũng được mời vào."
Một người trong số họ, dáng người cao, nhẹ như chim én, trên người mặc áo bào trắng và giương cao lá cờ, mở miệng nói.
"Ngoại trừ Nhiếp Viễn nằm vùng ra, những người còn lại xử tử hết!"
Bóng người cao hơn năm mét lạnh giọng nói.
Bóng người cao lớn mặc áo bào màu trắng kia lập tức nở ra nụ cười tươi.
Được a!
Ai bảo người ta là Phó thống lĩnh!
Còn có Thần chủng hộ thân!
···
Đại Uyên quân đông nghìn nghịt, yên lặng tiến thẳng về phía trước, sắc mặt mỗi người đều lạnh lùng, trầm mặc không nói một lời, giống như một mảnh thủy triều đen kịt vậy.
Cờ lớn tung bay, ánh mắt như điện.
Thậm chí còn không thể nghe thấy tiếng bước chân.
Đều không ngoại lệ, tất cả đều là Bát phẩm trở lên.
Thân hình cao lớn mặc áo bào màu trắng từ đầu đến cuối đều đứng ở trên cột cờ cao cao, cười nói: "Đúng rồi, ta còn nghe nói, chủ nhân đằng sau Long Đằng sơn trang này thế nhưng thật ra là một vị hoàng tử có địa vị rất cao, được người Hoàng đế vô cùng tin tưởng, ngươi xác định thật muốn làm như vậy sao? đắc tội hoàng tử, ngày sau cũng sẽ không có quả ngon để mà ăn."
"Hoàng tử là hoàng tử, Đại Uyên quân là Đại Uyên quân, ta chỉ nghe mệnh lệnh từ thủ lĩnh, về phần hoàng tử, sẽ để cho hắn chết đi là được rồi."
Bóng người cao hơn năm mét mở miệng nói với giọng lạnh lùng, kéo theo Tấn Thiết chùy to lớn đi về phía trước, để lại một dấu vết dài.
Hoàng tử cái gì!
Đều là loạn đảng.
Sau khi xử tử, tất cả các vật phẩm nên được sử dụng làm chi phí quân sự.
"Có khí phách!"
Người đàn ông mặc áo bào trắng mỉm cười nói.
Người ta nói trong quân đội và trong cung không hợp nhau, hiện tại xem ra quả thật là như vậy.
Trong đám người.
Mấy người xuyên không của Long quốc có thân phận không thấp, cười khổ trong lòng, họ đều mặc áo giáp, họ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đi theo tiến về phía trước.
Vốn dĩ lần này vì trốn tránh tổ chức Thiên Thần, bọn họ cố ý giả bệnh để ở nhà, muốn trốn một thời gian.
Nhưng không nghĩ tới, mình thế mà bị tên khốn kiếp này cưỡng ép triệu tập tới!
Tên khốn kiếp này không quan tâm bọn họ là con cháu tướng quân nào, trực tiếp ra lệnh triệu tập tất cả bọn họ.
Ai dám can đảm phản kháng thì đều bị một đao chặt.
Bọn họ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc hành quân đi theo.
"Tuy nhiên đã lâu như vậy cũng không nghe thấy tin tức tổ chức Thiên Thần, bọn họ hơn phân nửa là còn chưa tới."
Một người trong đó thì thào trong lòng.
...
Bên trong gian phòng đấu giá.
Bốn tên cao thủ Thánh Linh cảnh vừa mới tham gia đấu giá đột nhiên cau mày hừ lạnh một tiếng, một đôi mắt lạnh lùng đột nhiên quét về phía sau, rơi vào người trên người Dương Phóng.
Nữ tử ăn mặc hở hang ngồi bên cạnh Dương Phóng, cùng với ba người khác, tất cả đều biến sắc, quả thực giống như đang nghe nhầm?
Hắc Thủy lão quái này điên rồi sao?
Hắn cũng đang cạnh tranh Hoàng Cực đan!
Hắn không muốn sống nữa sao?
Ở khoảnh khắc lúc bốn vị cao thủ Thánh Linh cảnh quay đầu, La phu nhân ăn mặc hở hang, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, vội vàng đứng lên, hận không thể lập tức khóe dài một khoảng cách đối với Dương Phóng.
Ba người còn lại sau khi chấn động trong lòng, cực kỳ quả quyết, nhanh chóng đứng dậy lùi lại, ra hiệu chính mình không có bất cứ quan hệ nào với Dương Phóng.
Bọn họ chỉ là có chút giao dịch với La phu nhân, quả thực không có bất kỳ liên hệ nào với Hắc Thủy lão quái kia.
Giờ phút này đối phương muốn chết, bọn họ không cần phải chết cùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận