Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 1062 - Tập hợp cường giả



Chương 1062 - Tập hợp cường giả




"Dựa theo những gì Bạch Vô Thường nói, trước đó hắn từng giao thủ với cường giả của Thánh minh, kết quả lại bị cường giả Thánh minh ám toán từng để lại một số vết máu, dựa theo thủ đoạn của Thánh minh, rất có thể lợi dụng những vết máu này cố tình bày trận giả, để chúng ta hoài nghi Bạch Vô Thường."
Bạch Băng mở miệng, nói: "Còn về tung tích của Hắc Vô Thường, Bạch Vô Thường quả thực không biết, hai người đã từng cùng nhau đi thăm dò Thánh minh, chỉ có điều sau khi thăm dò xong, hai bên đã tách nhau ra, từ đó trở đi, Bạch Vô Thường chưa từng gặp lại đối phương, cũng hoàn toàn không biết chuyện hắn bị người phong ấn."
Tống Diêm Quân mặt không biểu tình, không nói một lời.
Khói đen trên dưới quanh người càng đậm.
Giống như màn đêm không trăng không sao, có loại khí tức sâu thẳm không đáy.
Trong toàn bộ đại điện đều tràn ngập sự bức bối và lạnh lẽo không thể diễn tả bằng lời.
"Ngươi cảm thấy những gì hắn nói có thể tin được mấy phần?"
Tống Diêm Quân hỏi với giọng lạnh lùng.
"Không thể tin hoàn toàn được, nhưng cũng không thể không tin, nhỡ đâu thực sự chính là âm mưu của Thánh minh, vậy chẳng khác nào chúng ta tự bẻ gãy cánh tay của mình, theo suy nghĩ của thuộc hạ, không ngại tiếp tục điều tra."
Bạch Băng mở miệng, nói: "Dù sao Bạch Vô Thường có nhảy nhót như thế nào thì cũng không có khả năng chạy thoát khỏi lòng bàn tay của ngài, đối phó hắn sớm hay muộn thì cũng sẽ không có ảnh hưởng gì, huống hồ hiện tại còn cần hắn cung cấp cho chúng ta càng nhiều tin tức về Huyễn Thiên minh hơn, không nên gọi hắn về hoặc giết chết hắn vào lúc này."
Tống Diêm Quân vỗ nhẹ tay vào trên lan can xe lăn, nói với giọng nói lạnh lùng: "Được, để ngươi tiếp tục điều tra!"
"Vâng, Diêm Quân!"
Bạch Băng cung kính nói.
...
Đoàng đoàng!
Từng đợt tiếng pháo nổ vang, liên hoàn đinh tai, vô cùng náo nhiệt.
Khắp nơi giăng đèn kết hoa, treo đèn lồng đỏ xanh.
Một phủ đệ to lớn được phản chiếu trong tầm mắt.
Cánh cổng lớn phía nam, rộng lớn mênh mông, có chín bậc thang bằng ngọc trải dài suốt lối đi, hai bên là hai bức tượng đầu rồng thân hổ nặng hàng chục tấn, há mồm trợn mắt, thần sắc hung dữ.
Cánh cổng lớn màu đỏ son đã được mở ra, hơn mười đại hán vạm vỡ đứng ở hai bên.
Thậm chí còn có nhiều người chào đón khách, trên mặt đều là những nụ cười tươi, đứng ở bên ngoài cửa chính đang liên tục chắp tay với những người tập trung về đây.
Con đường dài trước cổng tấp nập xe ngựa, người qua lại.
Tập hợp không biết bao nhiêu cường giả thế lực.
Toàn bộ mảng Càn, bên trong từng vực lớn, gần như cường giả Thánh Linh cảnh đệ nhất thiên thê trở lên tất cả đều tập trung tới, lít nha lít nhít, đám người đông đảo.
Không bởi vì điều gì khác!
Hôm nay là ngày thành lập chính thức của Huyễn Thiên minh.
Mảng Khôn gây hấn, trong mấy ngày liên tiếp, lần lượt chiếm được chín khu vực rộng lớn của mảng Càn, khiến cho lãnh thổ của mảng Càn gần mất gần một phần năm lãnh thổ.
Bốn thế lực lớn không còn có thể chịu đựng được nữa.
Bởi vậy liên minh được chính thức thành lập vào ngày hôm nay.
Trong đám người.
Dương Phóng mặc một chiếc áo bào màu xanh lá cây, khuôn mặt tuấn tú khí chất nhẹ nhàng, có loại cảm giác giống như vực thẳm không đáy, hai mắt đen nhánh mà thâm thúy giống như một bầu trời đầy sao vô tận, khó mà nhìn thấu, thân thể đi ở phía trước mắt.
Bên cạnh thì là Lam Vô Kỳ - Hoàng đế Đại Nguyệt, mái tóc lốm đốm sợi tóc bạc, chùm râu hoa râm, trên người mặc trường bào màu xanh lam đậm, lông mi hõm sâu, ánh mắt sâu sắc.
Sau đó chính là những người được Lam Vô Kỳ lôi kéo.
Chẳng hạn như Hàn Vô Tà - Giáo chủ Tu La giáo, Âu Dương Chính - Trang chủ Minh Nguyệt sơn trang, Trương Thiên Hỏa - Các chủ Huyền Kiếm các, Trúc Hiền lão nhân của Lục Trúc lâm ...
Trong đó, Hàn Vô Tà sắc mặt có chút âm trầm, nắm đấm ẩn giấu vào trong tay áo bào màu đen, mí mắt hơi khép, lộ ra vẻ không cam lòng và tức giận, nhưng nghĩ đến sự khủng bố của Dương Phóng vào mấy ngày trước thì lập tức cả bồn lửa giận hóa thành bất đắc dĩ.
Bên cạnh Lam Vô Kỳ có Dương Phóng tương trợ, bản thân mình đã định sẵn là không có khả năng đoạt được chức trưởng lão.
Ban đầu cho rằng Dương Phóng mất tích mấy ngày, đã định sẽ không tới, không nghĩ tới hôm nay lại xuất hiện lần nữa.
···
Trong sân rộng, có một cái đài khổng lồ, cao ngất ngưởng.
Ở trên lít nha lít nhít xếp đầy chỗ ngồi.
Ngoài chiếc ghế rồng vàng độc đoán ở giữa Hoàng Kim Long ỷ vô cùng hoành tráng ở giữa ra, còn có mười hai chiếc ghế ở mỗi bên.
Không hề nghi ngờ!
Chính là đại biểu cho vị trí của Minh chủ và hai mươi bốn vị trưởng lão!
Vào lúc này!
Đám đông xôn xao, liên tục bốn nhóm người lần lượt từ phía dưới đi ra, thần sắc lãnh đạm, lặng lẽ đi về phía chỗ ngồi
Ngay sau đó, tất cả mọi người đều bị thu hút.
Trong lòng đều ngưng trọng.
Cường giả của bốn thế lực lớn!
Những người này chính là những trưởng lão được chọn!
"Bạch tiên sinh, ngài nhìn thấy chưa? Nhóm người đầu tiên chính là cường giả của Thương Khung Thần cung, người cầm đầu kia được gọi là Trích Tinh lão nhân, thực lực kinh khủng, chính là Đại trưởng lão của Thương Khung Thần cung!"
Lam Vô Kỳ thận trọng truyền âm, giọng nói tiến vào trong đầu Dương Phóng.
Ánh mắt Dương Phóng lập tức nhẹ nhàng nhìn về phía chỗ ngồi.
Chỉ thấy một lão giả thân thể thon gầy, nước da ngăm đen, bên cạnh còn dẫn theo ba người khác, đang lặng lẽ đi về bốn chỗ ngồi phía đông, lập tức ngồi xuống.
Trên mặt hắn rất nhiều nếp nhăn, quấn một chiếc khăn xếp màu xanh, mặt không biểu tình, trên người mặc một bộ trường quái bằng lụa vàng.
P/S: Ta thích nào ... chương 3



Bạn cần đăng nhập để bình luận