Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 1179 - Hắn trở về!



Chương 1179 - Hắn trở về!




Sau khi Dương Phóng từ sương mù hắc ám đi ra lần nữa, ban đầu cho rằng mọi chuyện bình thường, lao nhanh về phía phương hướng nơi xa, kết quả ở sau khi lao ra ngoài không xa, chẳng mấy chốc đã phát hiện không đúng.
Đó chính là thân thể của hắn rơi vào một trạng thái hư huyễn.
Ngoại trừ chính hắn và Tần Thiên Lý là có thể nhìn thấy nhau ra.
Tất cả những người khác của mảng Càn đều không cách nào nhìn thấy được bọn họ.
Bọn họ giống như đã trở thành những bóng ma trong suốt.
Trên đường đi, thân thể có thể xuyên qua những ngọn núi, xuyên qua tường thành, đường phố một cách tùy ý, lời nói tiếng kêu đều không có bất kỳ người nào có thể cảm nhận được.
Tình cảnh như vậy, không thể nghi ngờ khiến trong lòng hai người trở nên vô cùng lạnh giá.
Họ đã cố gắng hết sức để trở lại Thần Khư đại lục, kết quả lại giống như biến thành quỷ ảnh, người ngoài tất cả đều không cách nào nhìn thấy bọn họ, vậy làm sao có thể chấp nhận được?
Mà ở sau khi bọn họ lao ra ngoài thật lâu, họ đã tiến vào thị trấn này.
Chỉ là để cho Dương Phóng tuyệt không nghĩ tới chính là có thể gặp được Vân Phi Dương tại thị trấn này.
Đối với gia hỏa này, hắn đương nhiên là có ấn tượng.
Càng không nghĩ tới chính là!
Ở hắn theo bản năng sử dụng Lôi âm, muốn chấn nhiếp hai tên cao thủ Thập phẩm kia, thân thể của hắn vậy mà lại từ trạng thái hư ảo trở lại trạng thái thực trong một thời gian ngắn.
Phát hiện này khiến trong lòng hắn rung động.
Chẳng lẽ chỉ cần sử dụng lực lượng của Thần chủng là có thể để cho mình hóa ảo thành thật?
Mà ở trong khoảnh khắc ngắn ngủi thân thể của hắn biến thành thực thể, trên bầu trời lập tức nhanh chóng giáng xuống từng tia chớp màu đỏ ngòm, sau đó trong không khí bốn phương tám hướng xuất hiện sương mù hắc ám nồng đậm một lần nữa, âm trầm quỷ dị, giống như vô số thuốc đuổi trùng, nhanh chóng lao về phía toàn thân.
Vùng thế giới này còn có áp chế đối với cao thủ Bất Diệt cảnh!
Một khi hóa ảo thành thật, hắn vẫn là bị sương mù hắc ám nhập thể!
Vẫn là phải bị tia chớp màu đỏ ngòm giáng xuống!
Tuy nhiên!
Sau khi xuất hiện lại trong thời gian ngắn, vô số suy nghĩ xuất hiện trong đầu Dương Phóng ngay lập tức.
Giống như nhìn thấy một cánh cửa hoàn toàn mới.
Sớm muộn cũng có một ngày, chính mình chắc chắn sẽ trở lại hoàn toàn.
Răng rắc!
Bên trong quán rượu đổ nát, lôi điện màu đỏ như máu đen xen nhau, chằng chịt bổ về phía bên dưới.
Toàn bộ quán rượu nhỏ bị đánh cho tan tành.
Tất cả mọi người vô cùng hoảng sợ, chạy trối chết, hò hét ầm trời.
Thân thể Dương Phóng không ngừng dao động giữa trạng thái ảo và thực, các lớp vòng xoáy sáu màu lóe lên trên bề mặt cơ thể hắn, lập lòe không ngừng, lập tức lấy Lục Đạo Luân Hồi tới nghênh đón những lôi điện màu đỏ ngòm kia.
"Rống!"
Hắn lập tức nhịn không được ngửa mặt lên trời mở miệng hét dài.
Ầm ầm!
Một loạt chấn động vô cùng đáng sợ trực tiếp khiến toàn bộ quán rượu trong nháy mắt biến thành cát bụi.
Tất cả mọi người đều bị hắn chấn cho ôm lấy đầu, phát ra tiếng kêu thảm, trong miệng nôn ra máu.
Vân Phi Dương trong lòng rung động, miệng mũi chảy máu, quay đầu nhìn lại, quả thực không dám tin vào hai mắt của mình,.
Hắn hung hăng véo lấy cái đùi của mình, chỉ cảm thấy cảm giác đau nhói liên tục truyền đến, trong miệng thiếu chút nữa thì kêu to lên.
Là tiền bối!
Là vị Lam trưởng lão kia!
"Lam trưởng lão!"
Vân Phi Dương kích động hét to lên.
Bị chấn động bởi tiếng thét dài, Lạc Phong và một vị lão giả khác liên tục ói máu, tất cả đều vô cùng hoảng sợ, run lẩy bẩy, hồn phách sắp nhanh bay ra ngoài.
Là người kia!
Người kia lại trở về!
Hắn từ bên trong sương mù hắc ám đáng sợ lại giết ra ngoài lần nữa!
Làm sao có thể?
"Hắn trở về!"
Lạc Phong hoảng sợ kêu to, cứt đái ồ ập rơi xuống, liều mạng quay người là chạy.
Một lão giả khác cũng toàn thân ướt đẫm mồ hôi, sắc mặt tái mét, vội vàng chạy theo, hai chân run rẩy, không chạy được mấy bước đã bổ nhào ngã xuống, sau khi bổ nhào ngã xuống thì hoảng sợ vội vàng bò lên.
"Tiền bối tha mạng a!!"
Vị lão giả kia khóc thét lên.
Cảnh tượng hai năm trước, bọn họ cho đến nay còn nhớ rất rõ.
Đây là một Ma Nhân tuyệt đối, kinh khủng khó lường, sức một mình giết phế đi mảng Khôn, đánh phế đi bốn thế lực lớn.
Nếu không phải có trận chiến vào hai năm trước đó, dựa vào Diệt Tà minh bọn họ muốn có được địa vị như ngày nay thì căn bản là không thể nào.
Nhưng Ma Nhân vốn nên chết đi này thế mà lại xuất hiện lần nữa?
Sương mù hắc ám cũng không thể vây nhốt hắn!
Hai lão giả chỉ cảm thấy hồn phách đều sắp bị dọa bay đi, liều mạng gào thét, dùng tay chân lăn lộn bò về phía xa xa.
Rắc rắc!
Một lần nữa mảng lớn những tia chớp màu đỏ ngòm hò hét mà xuống, lít nha lít nhít, bao phủ toàn bộ quán rượu tan nát vào bên trong.
Một cỗ lực lượng chống lại bộc phát ra từ trên người Dương Phóng, đẩy tất cả mọi người ra ngoài.
Trong phạm vi vài trăm mét, không còn người nào.
Thân thể Dương Phóng ở vào trong sự bao phủ của những tia chớp màu đỏ ngòm, trên người mặc áo bào xanh, mái tóc đen nhánh dày, hai vai vô cùng to lớn, giống như một tôn Ma Thần cao cao tại thượng đang tắm rửa ở bên trong những tia chớp đáng sợ màu đỏ ngòm.
Ở bên ngoài thân thể của hắn, ánh sáng sáu màu lóe lên, Lục Đạo Luân Hồi cường đại liên tục hóa giải lực lượng những tia chớp màu đỏ ngòm.
Chỉ có điều!
Tia chớp màu đỏ ngòm quá quỷ dị, quá âm trầm.
P/S: Ta thích nào ... chương 6



Bạn cần đăng nhập để bình luận