Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 58: Điều tra

Thứ nhất, thu nhập tài chính của hắn không còn khó khăn như trước, sau này nếu muốn kiếm tiền, đại khái hắn có thể giao dịch riêng với những người trong nhóm, như vậy sẽ trở nên thuận tiện hơn rất nhiều.
Thứ hai, hắn thường xuyên tu luyện ở trong phòng, đồng thời hắn lo lắng rằng việc gây ra tiếng động nào đó sẽ khiến người ta nghi ngờ.
Cho nên suy đi tính lại, hắn vẫn là không muốn cho người thuê.
Sẽ thuận tiện hơn nếu sống một mình.
. . .
Bên trong cục cảnh sát.
Hồ sơ ngân hàng của Vương Đông Lai cuối cùng đã được cảnh sát truy xuất, bao gồm một số chuyển khoản uy tín cũng được truy xuất.
Ở sau khi Trương Minh Minh và những người khác nhìn thấy, nhịn không được trong lòng đều bị chấn kinh.
Chỉ trong vài tháng ngắn ngủi, những khoản tiền liên tục được chuyển vào tài khoản của Vương Đông Lai, số tiền cho một lần giao dịch tối thiểu là 5 vạn đồng và nhiều nhất lên tới hàng mấy chục vạn đồng.
Hơn nữa tần suất gửi tiền cực cao, hầu như cứ sau vài ngày sẽ có người chuyển một số tiền lớn.
Vương Đông Lai này chỉ là một sinh viên đại học đơn thuần, ai đã chuyển nhiều tiền cho hắn như vậy?
"Có thể điều tra ra số tiền này là được chuyển đến từ những tài khoản nào không?"
Trương Minh Minh hỏi.
"Vẫn đang điều tra, tuy nhiên là có chút phiền toái, sẽ mất thời gian."
Một cảnh sát bên cạnh lắc đầu.
"Kỳ lạ, đây không phải là Vương Đông Lai bán hàng cấm đó chứ?"
Một cảnh sát trẻ tuổi lẩm bẩm nói.
Những cảnh sát khác tất cả đều giật mình.
Hàng cấm?
"Bằng không nhiều người chuyển tiền cho hắn như vậy để làm cái gì?"
Cảnh sát trẻ tuổi kia mở miệng nói.
"Báo cáo đi."
Trương Minh Minh căng thẳng và không thể không nói.
Một trường hợp đột tử tưởng chừng như đơn giản, thế mà thật có thể tra ra chuyển ẩn bên trong, có khả năng sẽ liên quan đến một vụ án lớn.
"Đúng rồi, có muốn kiểm tra tài khoản của những người đột tử trước đó không? Ta nhớ có mấy người đột tử cũng đều là những người trẻ tuổi, tỷ lệ đột tử của người trẻ tuổi bây giờ hẳn là không cao như vậy..."
Một cảnh sát khác mở miệng nói.
Những người khác đưa mắt nhìn nhau như thể chợt nghĩ ra điều gì đó.
"Không thể nào? Chẳng lẽ ngươi cũng nghi ngờ những người khác có vấn đề sao?"
Cảnh sát trẻ tuổi ngạc nhiên nói.
Bọn họ ngay lập tức liên hệ lại với ngân hàng và bắt đầu điều tra về một số người trẻ tuổi đã chết trước đó.
Nếu như điều tra ra một số chuyển ẩn ở bên trong, vậy chắc chắn sẽ được coi là một vụ án siêu lớn.
. . .
Sau đó lại hai ngày nữa trôi qua.
Dương Phóng khôi phục lại cuộc sống bình thường một lần nữa, vô cùng tận hưởng sự yên bình của hiện tại.
Hắn ban ngày đi làm bình thường, buổi tối trở về liền bắt đầu tu luyện nội công, tuy rằng tu luyện nội công ở trong thế giới hiện thực chỉ tăng thêm điểm kinh nghiệm, không tăng thực lực nhưng hiện tại nỗ lực cũng là vì sự an toàn ở thế giới bên kia.
Khu phố bắc ở thế giới bên kia sắp loạn, bất kể như thế nào hắn trước hết cũng phải có được năng lực nhất định để tự bảo vệ mình rồi lại nói.
Ngay tại ngày hôm qua, một số thành viên trong nhóm đã phân tích sơ bộ về đẳng cấp cao thủ ở nơi định cư.
Nói tóm lại, ở bên trong nơi định cư, Nhất phẩm chỉ có thể xem như là tầng dưới chót nhất, Nhị phẩm, Tam phẩm mới xem như hơi có sức tự vệ.
Tứ phẩm đã là chiến lực của cao tầng trong một số bang phái cỡ trung.
Giống như Bang chủ của Tam Hà bang, tối thiểu cũng phải là Lục phẩm, thậm chí là Thất phẩm.
Mà thực lực của đám kẻ ngoại lai kia phổ biến đều không thấp, phần lớn đều từ Tam phẩm trở lên, cho nên tính toán ra, tình cảnh hiện tại của Dương Phóng vẫn như cũ không được tốt lắm.
Một khi bị tấn công vào ban đêm, vẫn có khả năng bị thương rất lớn.
Ngoài cuộc sống bình lặng hàng ngày của mình ra, Dương Phóng cũng có ý thức hoặc vô thức chú ý đến thông tin của những người xuyên không khác.
Ngay vào buổi sáng ngày hôm nay.
Dương Phóng đột nhiên thấy trong nhóm có người gửi tới một tin nhắn.
"Các đại lão, cẩn thận một chút, sáng nay có cảnh sát tới điều tra, muốn ta phối hợp để điều tra, hỏi ta tại sao lại chuyển tiền cho Vương Đông Lai, đoán chừng sau đó cũng sẽ đi điều tra đến lượt các ngươi!"
Thành viên trong nhóm tên là Địa Sản Tiểu Hồ nói.
"Cảnh sát?"
"Ngay cả khi cảnh sát đến điều tra thì có làm sao đâu? Ta chuyển tiền cho Vương Đông Lai đó là ta cao hứng, pháp luật có quy định không được chuyển tiền cho Vương Đông Lai không? Với cả, xem như ta nói cho bọn họ ta xuyên không, bọn họ tin tưởng lời nói của ta sao?"
"Móa nó huynh đệ, ngươi thật giống như rất chi là chảnh!"
"Chảnh thì thế nào? Chảnh có phạm pháp không? Ta chính là muốn chuyển tiền cho Vương Đông Lai đấy, ai có thể quản được ta nào?"
"Đúng vậy, chúng ta không có phạm pháp luật hay kỷ luật gì, bình thường ngay cả phố đèn đỏ ta cũng không tới đó, xem như có điều tra ta thì ta cũng không sợ."
Một số thành viên trong nhóm thi nhau trả lời.
Dương Phóng trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, hắn chợt hiểu ra.
Chẳng lẽ sau khi Vương Đông Lai đột tử, cảnh sát điều tra Vương Đông Lai sao? Cũng từ chỗ của Vương Đông Lai kia điều tra được nhóm người mình?
Trong lòng hắn không yên, cảm thấy căng thẳng nhất định.
Nhưng ngay sau đó, hắn cảm thấy nhẹ nhõm trở lại.
Sợ cái gì chứ?
Bản thân mình là người thành thật, luôn tuân thủ pháp luật, chưa bao giờ làm ra chuyện gì phạm pháp rối loạn kỷ cương, xem như cảnh sát có tra được thì có làm sao đâu?
Nhiều lắm là có thể tra được bản thân mình đã chuyển tiền cho Vương Đông Lai, nhưng điều này cũng không đủ để nói rõ bất cứ điều gì.
Hắn giả vờ như không có chuyện gì xảy ra và tiếp tục làm việc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận