Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 190: Minh thiết?

Trước khi hắn đi tới đây, hắn đã nhìn xuyên qua ánh lửa nhìn thấy hai người Bạch Thành Phong đang quan sát quyển trục.
Không cần phải nghĩ, chắc chắn có giá trị không nhỏ.
Dương Phóng nhẩy lên hạ vào trên thuyền nhỏ, lập tức nhanh chóng vung mái chèo, điều khiển thuyền bơi về nơi xa xa.
Soạt soạt!
Từng tiếng sóng nước nhỏ truyền đến.
Chỉ là vừa mới cập bờ, nơi xa đã có hai tên hộ vệ nghe thấy chạy tới.
"Nhanh, nhanh đi xem công tử một chút!"
"Có thích khách!"
. . .
Thân hình Dương Phóng nhoáng một cái, âm Ảnh Thân pháp kết hợp với Đạp Tuyết công, hắn giống như một bóng đen mơ hồ, không xác định được hình dáng, vừa chạy một cách nhanh chóng vừa áp súc chiều cao, từ độ cao hơn hai mét lúc trước, đảo mắt cái trở thành một mét tám mấy.
Cùng lúc đó, chiếc mặt nạ ác quỷ màu đỏ trên mặt lập tức được thay thế bằng chiếc mặt nạ khác.
Thân hình Dương Phóng nhanh đến mức chợt lóe lên muốn trực tiếp vượt qua đầu tường.
Nhưng vào lúc này!
Một người đàn ông trung niên chạy tới với tốc độ cực nhanh, đột nhiên phát hiện có động tĩnh nhỏ bé, lập tức quay đầu lại.
"Ai? Ở lại đó cho ta!"
Soạt!
Hắn từng bước một bước ra, tung ra nắm đấm, luồng không khí rít lên, lực lượng kinh khủng, nhanh chóng đấm về phía lưng của Dương Phóng.
Hai cỗ lực lượng hoàn toàn khác biệt vặn vẹo trong nắm đấm của hắn giống như một vật thể sống.
Vòng lực lượng còn kinh khủng hơn so với của Bạch Thành Phong trước đó.
"Cút!"
Ầm ầm!
Một đạo Lôi âm phát ra, vang lên ong ong, chấn động đến hai lỗ tai của người đàn ông trung niên bị lãng tai, sắc mặt đờ đẫn, đầu óc nhất thời ngây ngốc.
Nhân thời cơ này, Dương Phóng sớm đã vượt qua đầu tường, nhanh chóng rời đi.
Chỉ trong chớp mắt, người đàn ông trung niên kia lại khôi phục lại lần nữa, vẻ mặt đột nhiên thay đổi.
"Lôi âm?"
"Là người đạt được Thần chủng kia?"
Hắn kinh hãi trong lòng, vội vàng lao nhanh ra muốn tiếp tục đuổi theo.
Nhưng thân hình hắn vừa mới vượt qua đầu tường thì lại phải dừng lại, sắc mặt đại biến, sau đó dứt khoát quay trở lại, lao thẳng tới tòa nhà trúc nhỏ giữa hồ.
Đối phương nắm giữ thủ đoạn quỷ dị này thật là đáng sợ.
Hắn cũng không nắm chắc có thể cầm xuống được đối phương.
Nhỡ đâu gặp phải tính toán vậy thì cái được không bù nổi cái mất.
Sau khi Dương Phóng leo tường rời đi, chiều cao lại thay đổi liên tục ba lần, sau khi bảo đảm không có bất kỳ người nào đuổi theo, lúc này mới tung người nhảy lên thân thể chớp liên tục, hoàn toàn biến mất ở chỗ này.
Đây là những gì hắn đã lên kế hoạch ngay từ đầu.
Một khi giết chết Bạch Thành Phong thì lập tức thay đổi chiều cao, đổi thành thân phận 'Hành Giả Võ Tòng', cứ như vậy nếu như có gặp phải biến cố là có thể sử dụng Lôi âm một cách quang minh chính đại.
Về phần bên phía Trình Thiên Dã kia có nghi ngờ hay không?
Vậy đương nhiên là sẽ không.
Hắn chỉ biết đêm nay là do 'Tần Quảng Vương' động thủ, nhưng lại không biết 'Tần Quảng Vương' có người đi cùng hay không.
Nhỡ đâu 'Tần Quảng Vương' và 'Hành Giả Võ Tòng' cùng nhau hành động thì sao đây?
Bằng cách này, không chỉ có thể lừa dối được chính quyền, lại có thể để Bạch gia vì đó mà chấn động.
Không bao lâu.
Dương Phóng đã trở về tới trong khu rừng, sau khi quan sát một chút không thấy người để ý, lập tức nhấc tảng đá lớn lên, thân thể nhoáng cái chui vào bên trong hang, đậy lại rồi chạy trở về nơi ở của mình.
Giống như trước đó.
Vừa mới trở về, Dương Phóng lập tức mang chậu than tới châm lửa đốt áo.
Vừa đốt vừa đổ túi tiền của Bạch Thành Phong ra.
Bên trong lít nha lít nhít, có tới mười mấy Kim Đậu tử (hạt dưa vàng), còn lại tất cả đều là bạc vụn, ước chừng khoảng mười mấy lượng bạc.
Ngoài ra, còn có một khối Tịch Tà ngọc.
"Đây là cái gì?"
Dương Phóng mở quyển trục kia ra, quan sát cẩn thận dưới ánh đèn.
Một bản thiết kế bộ giáp đen nhánh hung dữ hiện ra ở trong tầm mắt của hắn.
Vẽ y như thật vậy.
Mỗi một tấc chi tiết đều được phác họa ra.
Ngoài ra, các vật liệu khác nhau và các bước rèn cụ thể được yêu cầu bên dưới.
"Một loại bản thiết kế?"
"Tuy nhiên bản thiết kế này cũng quá khoa trương, thế mà cần Minh thiết?"
Minh thiết là thứ rất hiếm thấy, không giống với Huyền thiết, Tấn thiết.
Thứ này vô cùng lạnh, giống y như khối băng vậy, phơi dưới ánh nắng mặt trời cũng không bị phơi nóng.
Là vật độc nhất trên thế giới này.
Ngoại trừ Minh thiết để cho hắn ngạc nhiên ra, những vật liệu khác cũng khiến cho hắn phải kinh ngạc.
Có rất nhiều vật liệu hắn đều chưa từng nghe qua bao giờ.
Ví dụ như Hỏa Long huyết, Lam Tâm thảo, Liệt Hỏa Yêu tâm ... các loại vật liệu.
Có rất nhiều đủ các loại.
Có điều, khi Dương Phóng để ý tới chữ viết bên dưới, hắn lại cảm thấy chấn kinh.
Thiết Ma Chiến giáp, đao thương bất nhập, thủy hỏa bất xâm, các loại thần binh lợi khí khó có thể đả thương, tăng thực lực của người sử dụng lên cao tới khoảng gấp ba đến năm lần, khuyết điểm duy nhất, tốc độ quá chậm, sát tính quá nặng, hậu nhân rèn đúc, rất khó rất khó!
"Thứ này thế mà có thể tăng thực lực lên?"
Hắn ta chưa bao giờ nhìn thấy một bộ chiến giáp nào có thể làm tăng lực lượng của mình lên.
Hơn nữa đao thương bất nhập, thủy hỏa bất xâm, đúng, đây là thứ tốt.
Tuy nhiên!
Thứ này đã rơi vào trong tay của hắn.
Hắn chắc chắn sẽ phải nếm thử việc rèn đúc một phen.
Dù sao, kỹ năng rèn sắt của hắn sớm đã đại thành.
Trong Huyền Vũ tông có rất nhiều cửa hàng sắt.
Việc cần làm sau này là thu thập vật liệu là được rồi.
Dương Phóng sau đó lại lấy dược liệu mà Trình Thiên Dã đưa cho hắn tới, bắt đầu kiểm tra.
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận