Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 1185 - Trở lại



Chương 1185 - Trở lại




"Ba ngày."
Dương Phóng tự nói.
Sau khi ra ngoài khoảng ba ngày thì sẽ bị sương mù hắc ám lôi kéo (dẫn dắt) trở về lần nữa sao?
Thân thể hắn rung động, muốn triệt tiêu loại lực lượng dẫn dắt này.
Nhưng lại phát hiện cũng không có bao nhiêu hiệu quả.
Lực lượng lôi kéo lớn này còn đang liên tục truyền đến, giống như là từng cái bàn tay vô hình vậy.
Tuy nhiên!
Ở trước khi trở về sương mù hắc ám, hắn còn có một chuyện phải làm.
Diệt Tà minh!
Dương Phóng hít sâu một hơi.
Hắn chính là một người hẹp hòi như vậy!
Không cần biết đến cảnh giới nào, vẫn là như thế.
"Đi, đi tổng bộ Diệt Tà minh!"
Hắn dắt theo Tần Thiên Lý, lập tức xông về phía trước.
Tuy nhiên!
Ở hắn vừa mới xông ra không được bao lâu, loại lực lượng lôi kéo kinh khủng đã được tăng cường hơn mười lần, cực kỳ mạnh mẽ, một mực khóa chặt lấy hai người, khiến cho Tần Thiên Lý ở bên cạnh hắn không chịu nổi, phát ra một tiếng kinh hô, lập tức bị giật trở về.
Dương Phóng nhướng mày, sử dụng lực lượng Thần chủng một lần nữa.
Thân thể vốn ở vào trạng thái ảo, lại hóa thành thực thể một lần nữa, nhưng vừa mới ngưng thực thì trong nháy mắt đã dẫn tới vô số những tia chớp màu đỏ ngòm và sương mù hắc ám ăn mòn.
Vào lúc này, loại lực kéo quỷ dị kia thế mà nhanh chóng tiêu tán.
Hắn lập tức hiểu được.
Sau khi hóa thành thực thể, thế mà triệt tiêu lực kéo của sương mù hắc ám?
Nhưng thời gian không cho phép hắn suy nghĩ nhiều, thân thể của hắn đang nhanh chóng lao ra ngoài.
Loại trạng thái này không cách nào kéo dài.
Sau khi hóa thành thực thể, lôi điện màu đỏ như máu quá kinh khủng, thời gian càng lâu thì hắn sẽ càng gặp phải nguy hiểm.
Mà lần trở về sau đó thì còn không biết là lúc nào.
Có một số việc, tốt nhất cần phải giải quyết trong một lần.
Răng rắc!
Một đường xông qua, trên bầu trời cao từng đáo tia chớp màu đỏ ngòm không ngừng hiển hiện lên.
Lít nha lít nhít giống như là thác nước màu đỏ như máu vậy, phát ra tiếng ầm ầm, kinh thiên động địa, xuyên qua phạm vi mười dặm.
Từng đợt lực lượng đáng sợ, cho dù là Lục Đạo Luân Hồi của hắn cũng khó có thể chịu đựng.
Đến cuối cùng, Dương Phóng lập tức ngửa mặt lên trời thét dài, giống như thể chống đỡ một vùng biển lôi to lớn đi về phía trước vậy.
Âm thanh khủng bố, rung động ở tất cả mọi nơi trong thiên địa.
Không biết bao nhiêu người lộ ra vẻ kinh hãi, hồn vía lên mây.
"Mau nhìn, đó là cái gì?!"
"Tia chớp màu đỏ ngòm thật dày đặc!"
"Trời ạ, bên trong có người, chạy mau!"
Vô số người phát ra tiếng kêu sợ hãi.
Đằng trước.
Một vùng rừng núi cực kỳ rậm rạp xuất hiện, đại trận bao quanh, sương trắng mờ ảo, vô cùng thần bí.
Trong ngày thường, phòng thủ dễ khó tấn công.
Chính là chỗ tổng bộ của Diệt Tà minh.
Tất cả các sắc lệnh của Diệt Tà minh đều được ban hành ra từ chính nơi này.
Trong quá khứ, bốn thế lực lớn có nhiều lần muốn san bằng nơi này nhưng tất cả đều không công mà lui.
Bên trong Diệt Tà minh có trận pháp đại sư, tinh thông lực lượng đại trận, dựa vào địa thế nơi đây có thể chống đỡ bất kỳ cường giả Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê nào tấn công.
Cho dù là bước ra một bước cuối cùng thì cũng rất khó để phá vỡ nơi này.
Tuy nhiên hôm nay.
Tổng bộ Diệt Tà minh lại nghênh đón một thảm họa hủy diệt.
Thân thể Dương Phóng nhanh chóng tiến tới, kiếp vân màu đỏ như máu trên đỉnh đầu càng để lâu thì càng nặng, càng để lâu thì càng đáng sợ, tia chớp màu đỏ ngòm liên miên như là biển lôi vậy, răng rắc hội tụ về phía dưới.
Vòng xoáy sáu màu trên đỉnh đầu của Dương Phóng đã xuất hiện hỗn loạn, bắt đầu sụp đổ từng chút xíu một.
Dao động kinh khủng khó lường, cho dù là cách xa trong vòng hơn mười dặm thì cũng có thể khiến các cao thủ tại phía sau đại trận tổng bộ Diệt Tà minh có thể được nắm bắt rõ ràng.
Bọn họ đều biến sắc, vội vàng nhanh chóng lao ra ngoài nhìn về phía nơi xa.
"Tình huống như thế nào?"
"Không tốt, nhanh mở đại trận ra!"
"Tất cả mọi người nhanh chóng sơ tán!"
Rất nhiều trưởng lão dốc sức mở miệng hét lớn.
"Đi!"
Dương Phóng hú lên một tiếng, thanh âm mãnh liệt đến mức vang vọng bốn phía không biết bao nhiêu dặm, lấy Lục Đạo Luân Hồi cưỡng ép thay đổi thế đi của những tia chớp màu đỏ ngòm, lôi cuốn lấy lực lượng thiểm điện màu đỏ như máu trực tiếp hung hăng oanh kích về phía khu rừng rậm rạp trước mặt.
Từ xa nhìn lại, nó trông giống như một đám mây màu máu xuyên suốt mà qua.
Không biết bao nhiêu người hoảng sợ tới trợn to mắt, giống như đứng trước tận thế đang đến vậy.
Mà ở sau khi Dương Phóng thực hiện một động tác cực kỳ đáng sợ này, thân thể nhanh chóng hóa thành hư vô, cuối cùng không chịu nổi lực kéo đáng sợ, trong nháy mắt biến mất khỏi nơi này.
Ầm ầm!
Trong rừng núi đột nhiên chấn động, âm thanh kinh người.
Giống như núi lửa bộc phát.
Lại giống như cơn địa chấn siêu cấp.
Trong lúc đó còn kèm theo khí tức mang tính hủy diệt vô cùng nồng đậm này, dao động đến không biết bao nhiêu dặm.
Ở bên trong tiếng nổ ầm ầm không dứt, tổng bộ Diệt Tà minh lập tức vang lên một tiếng thét dài vô cùng thê thảm, kinh thiên động địa, vang vọng hơn mười dặm xung quanh, mơ hồ có một cái bóng ảnh khổng lồ vô cùng lao ra ngoài...
...
Xoát!
Trong sâu thẳm của vực thẳm tối tăm âm trầm.
Ánh sáng lóe lên.
Thân ảnh Dương Phóng lại từ trong gương mơ hồ hiện ra, y phục rộng thùng thình, khí tức hỗn loạn, sắc mặt có chút tái nhợt.
Sau khi hắn xuất hiện, lập tức xoay người lại nhìn về phía mặt kính sau lưng mình.
"Đại ca, cuối cùng thì ngươi cũng đã trở lại!"
Tần Thiên Lý vội vàng tiến lên đón.
P/S: Ta thích nào ... chương 2



Bạn cần đăng nhập để bình luận