Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 270: Vậy thì năm ngàn lượng!

"Ừm?"
Bên trong gian phòng, người đàn ông trung niên đang đọc thư tịch thì nhướng mày lên, cảm nhận được động tĩnh ở bên ngoài.
Hắn để thư tịch xuống, cả người từ một bên cửa sổ nhảy ra ngoài, trong nháy mắt đáp xuống bên ngoài.
Khoảnh khắc đáp xuống, ánh mắt của người đàn ông trung niên này trở nên lạnh lùng, lập tức khép kín toàn bộ lỗ chân lông trên người.
"Lén lén lút lút, cút ra đây cho ta!"
Hắn mở miệng quát lên một tiếng chói tai.
"Ta thật không nghĩ tới đường đường là trưởng lão của Huyền Vũ tông, sau khi đã quen với cuộc sống phồn hoa, lại nguyện ý ẩn cư ở loại địa phương này?"
Một tiếng cười nhẹ khàn khàn đột nhiên vang lên sau lưng người đàn ông trung niên.
"Ừm?"
Ánh mắt người đàn ông trung niên phát lạnh, đột nhiên quay đầu lại.
Ở khu vực phía sau, không biết từ lúc nào đã xuất hiện một bóng người thần bí cao lớn mặc đồ đen, nhìn vào chính mình với ánh mắt và giọng nói mỉa mai.
Người đàn ông trung niên mặt không biểu tình nói: "Ngươi là ai? trưởng lão Huyền Vũ tông cái gì, chẳng lẽ ngươi nhận nhầm người sao?"
"Người có thể nhận sai, nhưng vết tích trên người thì không bao giờ sai cả."
Dương Phóng nói với giọng khàn khàn, tiếp tục cười nói: "Chu trưởng lão người sáng mắt cần gì phải nói tiếng lóng? Chẳng lẽ cứ nhất định phải để tại hạ chỉ ra rõ mới chịu sao?"
Hắn cũng không có đi tới nhận nhau với Chu trưởng lão.
Thay vào đó, nó là một sự che đậy kín đáo.
Người đàn ông trung niên nheo mắt lại, nhìn chăm chú vào Dương Phóng, lạnh lùng hỏi: "Ngươi rốt cuộc là ai?"
Khí thế tỏa ra từ trên người hắn, quần áo bay phấp phới, có một luồng khí tức cực kỳ cường đại đáng sợ, sẵn sàng xuất thủ.
"Chu trưởng lão không nên hiểu lầm!"
Dương Phóng lập tức ngăn cản đối phương, cười nói với giọng khàn khàn: "Thật ra thì tại hạ đến đây cũng không có ác ý gì cả, chỉ là muốn đến làm một vụ giao dịch mà thôi."
"Giao dịch?"
Chu trưởng lão hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng nhìn chằm chằm Dương Phóng nói: "Ngươi muốn cùng ta giao dịch cái gì?"
"Rất đơn giản, ta muốn toàn bộ công pháp Linh cấp của Huyền Vũ tông, từ công pháp cho đến võ kỹ, hy vọng Chu trưởng lão có thể toàn bộ bán cho ta!"
Dương Phóng mở miệng.
Chu trưởng lão cau mày nói: "Ngươi cảm thấy hứng thú đối với công pháp của Huyền Vũ tông ta sao?"
"Đúng vậy, không biết Chu trưởng lão có nguyện ý giao dịch hay không?"
Dương Phóng thản nhiên nói: "Ta nghe nói Chu trưởng lão ở vào lúc Huyền Vũ tông vẫn còn, đã từng vụng trộm bán đi không ít thứ, hiện tại Huyền Vũ tông đã không còn nữa rồi, chẳng lẽ Chu trưởng lão hiện tại lại nổi tình cảm lên với môn phái, không muốn bán sao?"
"Hừ!"
Chu trưởng lão hừ lạnh một tiếng, khí thế mênh mông trên người tiêu tán, nói: "Bán tự nhiên là có thể bán, thế nhưng!"
Ánh mắt hắn đột nhiên trở nên lạnh lùng, sát cơ nổi lên.
"Ngươi trước tiên phải sống sót được trong tay ta rồi lại nói!"
Sưu!
Hắn giẫm mạnh một cái, lao ra ngay lập tức mà không hề có dấu hiệu báo trước, lao thẳng về phía Dương Phóng, nhanh như thiểm điện.
Khoảng cách hơn mười mét gần như vọt tới chỉ trong nháy mắt, một bàn tay nặng nề trực tiếp hung hăng giáng mạnh về phía thân thể của Dương Phóng.
Không cần biết đối phương là ai, biết chỗ ở của hắn thì nhất định phải giết chết!
Đến hay lắm!
Dương Phóng ánh mắt lóe lên chớp động, thi triển Đạp Tuyết công, thân thể như một con Bạch Long trên tuyết, trong nháy mắt lao tới, mang theo một cỗ lực lượng cường đại kinh khủng, một quyền hung hăng đánh vào lòng bàn tay của Chu trưởng lão.
Ầm!
Gió lớn giữa hai người bắn ra xung quanh, thanh âm ngột ngạt.
Sau đó Chu trưởng lão ra tay liên tiếp, chỉ thẳng vào chỗ hiểm yếu của Dương Phóng, quyền chưởng chỉ ấn, động tác cực kỳ nhanh chóng.
Nhiều lần hắn chộp thẳng về phía mặt của Dương Phóng, nhanh đến cực hạn.
Không cần biết là tốc độ hay là lực lượng, tất cả đều đạt đến một mức độ đáng kinh ngạc.
Hơn nữa, Chu trưởng lão tính tình thận trọng, ngay từ lúc giao thủ đầu tiên đã khóa chặt tất cả lỗ chân lông trên người.
Ngay cả hô hấp cũng tiến vào trạng thái quy tức.
Nếu không phải Thập Tự quyền của Dương Phóng đã luyện đến tầng thứ tư, vậy khó có thể đỡ được đòn của đối phương.
Ầm!
Một tiếng vang trầm đục vang lên, gió lớn (kình phong) bắn ra xung quanh.
Cả hai bóng người tất cả đều hung hăng bắn ngược ra ngoài và đáp xuống phía xa.
Khí tức Chu trưởng lão hỗn loạn, mắt lộ vẻ giật mình nhìn về phía Dương Phóng, nói: "Thập Tự quyền? Thập Tự quyền của ngươi luyện được chân ý, ngươi là Thập Tự môn? Không đúng, chân khí của ngươi là Huyền Vũ chân khí, ngươi đến cùng là ai?"
Dương Phong lắc lắc cổ tay tê dại, mỉm cười nói: "Chu trưởng lão đừng để ý tới ta là ai, vẫn là suy nghĩ về yêu cầu vừa rồi của ta một chút đi."
"Hừ!"
Chu trưởng lão nở ra nụ cười nham hiểm, nói: "Ngươi muốn mua tâm pháp và võ kỹ Huyền Vũ tông cũng không phải là không thể được, muốn nhìn là ngươi có thể mua được hay không?"
Hắn ban đầu còn muốn bắt người này lại, lập tức diệt khẩu.
Nhưng ở sau khi giao thủ một chút thì phát hiện thực lực đối phương cao thâm.
Chỉ dựa vào lực lượng bản thân hắn, muốn xử lý được đối phương căn bản là chuyện không có khả năng.
"Chu trưởng lão định nói ra cái giá là bao nhiêu?"
Dương Phóng hỏi.
"Sáu ngàn lượng bạc, không được thiếu dù chỉ một xu!"
Chu trưởng lão lạnh lùng nói: "Còn có, tâm pháp và võ kỹ nơi này của lão phu mang tính hệ thống, cho dù ngươi tìm người khác mua, người khác cũng không có khả năng cho ngươi được theo hệ thống như thế này."
"Sáu ngàn lượng. . ."
Dương Phóng sờ lên cằm, nói: "Không nói gạt ngươi, trước đây ta đã có một bản tâm pháp Huyền Vũ tông, bỏ môn tâm pháp này đi, những thứ còn thừa lại thì mất bao nhiêu tiền?"
"Vậy thì năm ngàn lượng!"
Chu trưởng lão lạnh lùng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận