Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 1228 - Đứng đầu một thành?



Chương 1228 - Đứng đầu một thành?




Tuy nhiên!
Chuyện xảy ra nằm ngoài sự dự liệu của Dương Phóng.
Uy lực đại trận chỗ này vượt quá sức tưởng tượng.
Bị một kích toàn lực của chính mình thế mà không thể chấn vỡ hoàn toàn, còn đang lấp lóe lên ánh sáng, vững vàng bảo vệ đại điện ở đằng sau.
"Có chút ý tứ!"
Hắn không do dự nữa, lật bàn tay một cái, lấy Thần phủ ra, lập tức bung lên bộc phát ra ánh sáng vô tận, lại tiếp dẫn lôi điện đầy trời, hung hăng bổ về phía ma điện trước mặt.
"Phá cho ta!"
Soạt! Soạt! Soạt!
Liện tục ba phát Thần phủ được hắn hung hăng bổ xuống.
Thân thể hắn vội vàng thu liễm lực lượng lần nữa, nhanh chóng biến mất.
Ánh sáng vô cùng đáng sợ trong nháy mắt xé rách mà ra, kinh thiên động địa, hung hăng tác động vào trong ma điện trước mặt, bùng phát ra ánh sáng kinh khủng hơn.
Đại trận trước mặt cuối cùng cũng khó có thể chịu đựng được, răng rắc một tiếng, rõ ràng bị xé toạc ra.
A!
Đằng sau đại trận, từng tiếng kêu thê thảm lập tức vang lên.
Sương máu nổ tung liên tục.
Thân thể Dương Phóng thoáng cái đã qua, nhanh chóng tiến vào trong ma điện, thân thể rơi vào trong hư ảo, tìm kiếm Môn chủ Ma môn.
···
Nơi sâu nhất trong đại điện.
Trong một gian phòng rất bí mật.
Ứng Thiên Hùng - Môn chủ Ma môn một mặt cung kính, đang thành thành thật thật quỳ gối trước mặt một bức tượng ba mắt, vẻ mặt thành kính, thành thành thật thật tự thuật lại chuyện bên ngoài cho lão tổ nghe.
"Như vậy sao ... được a, xem ra chúng ta vẫn còn đánh giá thấp hắn, cho nên hãy làm theo kế hoạch ban đầu, không tiếp tục đối phó với hắn nữa, cánh cổng Thần quốc mới bắt đầu hiện ra, một lỗ hổng đã mở ra, không cần quá nửa tháng, nhất định sẽ hoàn toàn xuất hiện, đến lúc đó khí tức thần thánh tràn đầy, ta cũng có thể đi lại trên thế gian trong thời gian ngắn ngủi."
Bức tượng ba mắt trước mặt bình tĩnh nói.
"Vâng, lão tổ!"
Ứng Thiên Hùng cung kính trả lời.
Ầm ầm!
Đột nhiên toàn bộ đại điện đều chấn động, rung động ầm ầm, mặt đất rung chuyển.
Một loạt dao động mang tính hủy diệt trực tiếp từ bên ngoài lan tràn, công kích về phía nơi này.
Ứng Thiên Hùng đột nhiên biến sắc, đột nhiên đứng dậy, nhanh chóng lao ra ngoài, "Chuyện gì xảy ra?"
Nhưng hắn vừa mới lao ra ngoài, trong lòng lập tức kinh dị, lông tơ trên dưới toàn thân tất cả đều dựng đứng lên, thân thể không nghĩ ngợi chút nào, nhanh chóng lùi vội về phía đằng sau.
"Ngươi ... ngươi ... Lam Vô Bạch ..."
Hắn quả thực không dám tin vào hai mắt của mình.
Gia hỏa này lại có thể xông vào?
Làm sao có thể?
Khu vực trước mặt, ánh sáng tiêu tan.
Một bóng người vạm vỡ thân thể cao lớn, trên người mặc trường sam màu xanh, lẳng lặng đứng, trên đầu có vòng xoáy sáu màu, chậm rãi đi về phía bên này.
"Có chút ý tứ, bức tượng ba mắt kia là ai? Bên trong Ma môn cũng có đại năng đang ngủ say?"
Dương Phóng lộ ra sắc mặt khác thường, trực tiếp nhìn về phía bức tượng đen sì kia.
"Ha ha ha ··· "
Bức tượng ba mắt thế nhưng là không có một chút vẻ ngoài ý muốn nào, ngược lại còn phát ra tiếng cười ròn rã, nói: "Cuối cùng thì ngươi vẫn tìm tới, trường giang sóng sau đè sóng trước a (1) ... người trẻ tuổi bây giờ mạnh hơn nhiều so với thời đại kia của chúng ta, đặc là ở trong môi trường này còn có thể trưởng thành đến một bước này thì càng không dễ dàng."
(1) Trường giang sóng sau đè sóng trước: Có thể hiểu thành mỗi thời đại đi qua, thế hệ sau lại có nhiều ưu điểm và phát triển hơn so với các thế hệ trước.
"Thật sao?"
Dương Phóng mở miệng nói.
Nhưng khi cảm nhận được khu vực tia chớp màu đỏ ngòm trên đỉnh đầu càng ngày càng mạnh, vẫn là quyết định không nói nhảm, lựa chọn đi thẳng vào vấn đề.
"Thật ra thì ta đến đây chủ yếu chỉ là một ít chuyện, muốn thỉnh tiền bối cho một chút đáp án, chỉ cần có thể giải quyết được nghi hoặc trong lòng ta, ta sẽ quay người là đi, tuyệt không ở lâu."
"Được, nếu như ngươi hỏi, ta biết vậy chắc chắn có thể nói cho ngươi biết toàn bộ!"
Bức tượng ba mắt bình tĩnh mở miệng nói.
Trạng thái của hắn bây giờ căn bản không thể ra tay.
Bức tượng trước mắt chỉ là một bộ hóa thân của hắn, cũng không ẩn chứa bất kỳ lực lượng nào.
Bản thể của hắn, chỉ cần thấy ánh sáng là lập tức chết, không cần phải liều mạng với Dương Phóng.
"Thập Đại Diêm Quân của Địa Phủ ở đâu? Bọn họ có thân phận gì ở bên trong sương mù hắc ám?"
Dương Phóng hỏi.
"Thập Đại Diêm Quân? Ha ha ha ... thật ra thì nói cho ngươi cũng không sao, theo ta được biết, mười tên gia hỏa này đều thuộc về tồn tại sâu nhất ở bên trong sương mù hắc ám, hơn nữa, cũng không phải là thuộc về một phe, mà là đến từ mấy phe khác biệt, mỗi người đều đứng đầu một thành, về phần bọn họ đến cùng là có tu vi gì thì ta cũng không rõ ràng, mà Minh Đế càng cường đại hơn kia thì có hơi thần long thấy đầu mà không thấy đuôi, ngay cả ta cũng không biết mấy về hắn."
Bức tượng ba mắt mở miệng cười nói.
"Đứng đầu một thành?"
Dương Phóng lộ ra vẻ ngưng trọng.
Vẫn là ở phần sâu nhất của sương mù hắc ám ...
Thấp nhất cũng phải có thực lực chuẩn Vương giả!
"Thần quốc sắp mở ra, tiên bối có từng nghe thấy ở bên trong Thần quốc có Thánh điện sụp đổ hay không?"
Dương Phóng hỏi thăm.
"Thánh điện sụp đổ?"
Bức tượng ba mắt lộ ra vẻ kinh dị, nói: "Làm sao mà ngươi lại biết được nơi này?"
"Còn xin tiền bối giải đáp."
Dương Phóng chống đỡ lôi điện đầy trời, mở miệng nói.
"Đây cũng không phải nơi tốt đẹp gì, trong đó ẩn chứa điềm gở to lớn, cho dù là Vương giả bô ý đi vào thì cũng sẽ mất đi chiến lực của bản thân, trở nên giống như người bình thường, nghe nói ... ở trong thời kỳ của các vị thần cổ đại, điện này là từ bên ngoài rơi xuống, xung quanh được bao bọc bởi ánh sáng màu máu, ngay khi nó hạ xuống đã giết chết một tồn tại đáng sợ cực kỳ nghịch thiên, bên trong đến nay còn có tàn hồn chưa tan của đối phương."
Bức tượng ba mắt mở miệng thở dài.



Bạn cần đăng nhập để bình luận