Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 34: Tác dụng của Hắc Tinh thạch

Chắc chắn còn có không ít người đều chưa tìm được tổ chức a.
Dù sao có thể xuyên không loại chuyện này, nói ra cũng không có người tin tưởng, ai sẽ lựa chọn đi rêu rao khắp nơi?
Rêu rao ồn ào khắp nơi giống như Trịnh Phương Hoa, kết quả trước mắt chính là được đưa vào trong bệnh viện tâm thần.
"Cũng không biết liệu có bất kỳ quy tắc nào cho kiểu xuyên không này hay không ..."
Dương Phóng tiếp tục suy nghĩ.
. . .
Vào buổi tối.
Sau khi Dương Phóng cơm nước xong xuôi, hắn quay trở về trong nhà.
Giống như ngày thường, hắn lấy điện thoại di động ra, lại mở ra đọc tin nhắn trong nhóm.
Cái mở ra đọc tin nhắn này lập tức trên mặt hắn lộ ra vẻ giật mình, chỉ là một lát không xem, tin nhắn trong nhóm đó đã lập tức đạt tới hơn 800 cái.
Chẳng mấy chốc Dương Phóng phát hiện, là bởi vì trong nhóm đó lại có người mới tới.
Thành viên ban đầu trong nhóm đó chỉ có 64 người.
Thế nhưng bây giờ lại trở thành 69 người.
Những tin nhắn này tất cả đều chỉ là mọi người đang nói chuyện phiếm với nhau.
"Lại có người thông qua diễn đàn tham gia vào, đội hình người xuyên không quả nhiên càng ngày càng nhiều.
Dương Phóng thầm nghĩ.
Hắn nhìn vào những dòng tin nhắn mà mọi người nói chuyện với nhau, phát hiện tất cả mọi người đều giống như hắn, thiếu nhất đều vẫn là tiền.
Bọn họ chỉ có thể dùng tiền đồng đi trao đổi bạc với 'Giang Nam Khách'.
Vừa nhìn thấy nơi này, Dương Phóng lại cảm thấy lo lắng.
"Tiền có trong người của ta đã sử dụng hết, có nên để cho người tới thuê mấy gian phòng trong nhà không?"
Trong nhà của hắn có ba phòng ngủ và hai sảnh, một mình hắn ở đó cũng không hết.
Không bằng lấy hai phòng ngủ ra cho người ta thuê, như vậy dựa vào việc cho thuê phòng thì có thể kiếm thêm ba hoặc bốn nghìn đồng một tháng, một năm chính là được mấy vạn.
Nghĩ đến đây, hắn lập tức tìm kiếm các trang web cho thuê nhà trên Internet và đăng thông tin cho thuê nhà của mình lên đó.
Bất kể như thế nào, có thể lấy được bao nhiêu tiền thì bấy nhiêu đi.
Sau khi đăng xong, Dương Phóng ngồi ở trên ghế salon, tiếp tục quan sát mọi người nói chuyện phiếm.
Lúc này, 'Giang Nam Khách' lại nhắc tới Hắc Tinh thạch một lần nữa.
"Mọi người, trong số mọi người nếu như có ai gặp được loại Hắc Tinh thạch này ở trong thế giới bên kia thì nhớ phải tới tìm ta, giá tiền gì gì đều dễ nói."
'Giang Nam Khách' gửi ra một dòng tin nhắn đồng thời còn có đính kèm hình ảnh.
Bức tranh này là bức tranh được vẽ bằng tay của hắn, đã được tô màu và trông sống động như thật.
"Lão đại, Hắc Tinh thạch này đến cùng là làm được cái gì mà ngày nào ngươi cũng nhắc tới?"
Một thành viên trong nhóm tên là 'Địa Sản Tiểu Hồ' đột nhiên hỏi.
"Đúng vậy a, lão đại, hay là nói ra một chút xem sao."
Một thành viên khác trong nhóm tên là 'Ngưu Ca' cũng mở miệng hỏi.
"Lão đại, nói cho chúng ta biết một chút đi, dù sao chúng ta chắc chắn sẽ tìm ngươi để giao dịch, ở thế giới kia xem như có đạt được thứ này thì cũng không dám bán ra ngoài một cách tùy tiện."
Thành viên thứ ba trong nhóm nói.
Các thành viên khác trong nhóm, tất cả đều ồn ào đi theo, thi nhau hỏi thăm.
Dương Phóng cũng lộ ra vẻ tò mò, nhìn chằm chằm lên màn hình điện thoại.
Bên phái 'Giang Nam Khách' trầm mặc một lúc, một lát sau lại gửi tới một dòng tin nhắn, "Ai, nói như thế nào đây, thứ này thật ra thì các ngươi quả thực là không cần dùng tới, bởi vì trạng thái của thứ này trước mắt chỉ là một loại nguyên vật liệu, nó là nguyên liệu để luyện chế ra Tịch Tà ngọc, một viên 'Hắc Tinh thạch' thì có thể luyện chế thành hai viên Tịch Tà ngọc bình thường."
"Tịch Tà ngọc?"
"Lại là thứ này?"
"Khá lắm!"
Các thành viên trong nhóm rất ngạc nhiên và làm ra đủ loại biểu cảm xuất hiện.
Dương Phóng cũng đột nhiên giật mình.
Tịch Tà ngọc, đeo ở trên người có thể ngăn cản được Tà Linh trong thời gian ngắn ngủi, cái này tương đương giống với phù triện trong tiểu thuyết, trong người có Tịch Tà ngọc, Tà Linh nhỏ yếu bình thường vốn không dám tới gần ngươi.
Hắn đột nhiên phải ứng lại vì sao ở vào lúc xuyên không lần đầu tiên, Tà Linh kia liên tục giết nhiều người ở xung quanh mình như vậy mà bản thân mình thì lại không sao.
Đây có lẽ là bởi vì ở dưới giường của hắn có một viên Hắc Tinh thạch.
Mặc dù viên Hắc Tinh thạch kia còn chưa được luyện chế thành Tịch Tà ngọc.
Nhưng dù sao cũng là nguyên vật liệu luyện chế ra Tịch Tà ngọc, chắc là không nhiều thì ít cũng đưa tới một chút tác dụng uy hiếp đối với Tà Linh.
"Được rồi mọi người, mọi người đều đã biết được tác dụng của thứ này, mọi người chắc là sẽ không giấu giếm ta tự mình bán ra đi a?"
'Giang Nam Khách' lại gửi một dòng tin nhắn nữa vào nhóm.
"Không a, lão đại ngươi cứ yên tâm đi."
"Chúng ta ở thế giới bên kia còn phải nhờ lão đại ngươi chiếu cố nhiều hơn, xem như thực sự có được thứ này thì chắc chắn cũng phải tìm tới lão đại để giao dịch đầu tiên."
Mọi người thi nhau mở miệng.
Không nói những chuyện khác, giao dịch với 'Giang Nam Khách', mức an toàn tối thiểu nhất còn có thể đạt được cam đoan.
Nhưng nếu như giao dịch với những thế lực khác, sợ rằng hàng hóa vừa mới lấy ra thì đã bị người diệt khẩu.
Về phần âm thầm đi tìm người luyện chế Tịch Tà ngọc sao?
Vậy thì càng không nên nghĩ tới!
Riêng phí tổn thuê người luyện chế đã là một khoản không ít bạc.
Sau đó mọi người lại bắt đầu tiếp tục nói chuyện phiếm.
Sau khi Dương Phóng xem một lúc thì để điện thoại di động xuống, bắt đầu tiếp tục thử nghiệm việc tu luyện ở hiện thực.
Không cần biết có thể luyện ra được 'Điểm kinh nghiệm' hay không, hắn cũng quyết định, sau này ngày nào cũng phải duy trì việc tu luyện trong bốn giờ, nhỡ đâu thật sự có hiệu quả thì sao đây?
Cuộc sống cũng nên ôm lấy một chút hy vọng mới đúng phải không.
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận