Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 1115 - A, các ngươi ám toán ta ...



Chương 1115 - A, các ngươi ám toán ta ...




Chưa bao giờ nhìn thấy bảo vật quan trọng này của Thương Khung Thần cung.
Chỉ thấy Trích Tinh lão tiên mở hộp ra, bên trong chiếc hộp có một miếng thịt thối to bằng lòng bàn tay, phủ đầy những sợi lông trắng kỳ lạ.
Thoạt nhìn, nó giống như một miếng thịt thối mốc bình thường.
Nhìn không ra bất chỗ nào bất thường.
Trích Tinh lão tiên cười càng tươi hơn, nhưng cũng không giải thích, mà trong miệng mặc niệm chú ngữ, ánh mắt trở nên lạnh lùng, dùng chân khí nhấc khối thịt thối trong hộp lên, lập tức nhanh chóng ném vào trong hẻm núi phía xa.
Sau khi ném đi miếng thịt thối không có gì nổi bật này, nó lập tức bắt đầu diễn ra những biến đổi vô cùng quỷ dị, từng luồng khí u ám và băng giá đột nhiên bộc phát ra từ miếng thịt thối.
Ngay khi nó bay đến chiến trường giữa hai người, đột nhiên, ầm một tiếng, lập tức nổ tung.
Vô số sợi tóc trắng cùng máu tươi bay tung tóe lên, xuyên thấu hư không, xuyên thấu mọi thứ, tràn về phía hai người đang đại chiến với nhau.
Hai người thay đổi sắc mặt, lập tức né tránh và phòng ngự.
Nhưng vẫn là chậm.
A!
Nguyên Khải Thiên đột nhiên phát ra một loạt tiếng hét chói tai, toàn thân xèo xèo và tan chảy nhanh chóng như thể gặp phải axit sunfuric nồng độ cao.
Ngay cả khi hắn đã được Cửu Y Ma huyết tẩy lễ thì cũng gánh không nổi sự ăn mòn đến từ khối thịt thối quỷ dị đó.
Càng đáng sợ hơn chính là.
Những đám lông trắng kỳ dị điên cuồng chui vào máu thịt của hắn, khiến cho toàn thân hắn trong nháy mắt phủ đầy lông trắng dày đặc.
Những bộ lông màu trắng này lại bắt đầu lập tức hấp thu tính mạng và chân khí của hắn, khiến cho khí tức của hắn đang suy sụp xuống với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được.
Hắn trợn tròn mắt, mở miệng hét lớn: "Quách Vinh tiểu nhi, ngươi dám ám toán ta, ta muốn giết ngươi!"
Hắn giống như nổi điên lên vậy, khí tức trên dưới toàn thân bộc phát ra, ánh sáng cuồn trào mãnh liệt, liều mạng giãy giụa để chống lại máu và thịt nát bắn tung tóe đầy trời.
Nhưng căn bản vô dụng, toàn bộ thân hình vẫn đang bị hòa tan, bộ lông màu trắng vẫn đang hấp thu sinh mệnh và chân khí của hắn, theo hắn giãy giụa càng kịch liệt, lông trắng mọc lên càng nhanh.
Không chỉ có bên hắn
Bên phía Quách Vinh cũng giống như thế, mặc dù Quách Vinh nắm giữ lực lượng nhân quả, tại thời khắc nguy cơ có thể phát hiện biến hóa, nhưng né tránh vẫn còn chậm.
Toàn thân hắn cũng đang phân hủy nhanh chóng, sau đó mọc ra những chùm lông trắng dày đặc, bao bọc cơ thể và nhanh chóng nuốt chửng sinh mệnh của hắn.
"Xong rồi!"
Trên sườn đồi xa xa, Trích Tinh lão tiên trông rất vui mừng.
Trương Vong Tâm, Trương Huyền Cảm, Thượng Quan Sách bên cạnh đều rất ngạc nhiên.
Đây là thủ đoạn gì!
Vậy mà quỷ dị như thế!
Mạnh như Nguyên Khải Thiên, Quách Vinh, vậy mà không cách nào chống lại?
Trương Vong Tâm nhanh chóng lộ ra một nụ cười lạnh, từ từ mở cây cung nhỏ sẫm màu bằng bàn tay trắng nõn mảnh khảnh của mình, thậm chí không gắn cung tên, nhìn chằm chằm vào Nguyên Khải Thiên, trực tiếp bắn tới.
Hưu!
Một tia sáng đen kỳ quỷ dị chợt lóe lên, nhanh đến cực hạn.
Nếu như Nguyên Khải Thiên ở vào thời khắc đỉnh phong, vung Thần phủ lên chưa chắc không thể ngăn cản.
Nhưng vào lúc này hắn bị lông trắng xâm nhập, huyết nhục bị ăn mòn, một thân lực lượng đang nhanh chóng tiêu tán, căn bản không cảm nhận được ánh sáng đen buông xuống.
Ầm ầm!
Ánh sáng đen đáng sợ trong nháy mắt xuyên qua khu vực đan điền của Nguyên Khải Thiên.
"A!"
Nguyên Khải Thiên lập tức thốt ra những tiếng hét đau đớn, lực lượng trên dưới toàn thân vốn đã hỗn loạn, lập tức càng không chịu nổi, như thể một ngọn núi lửa phun trào đang xảy ra trong cơ thể hắn.
Vô số lực lượng kinh khủng không ngừng di chuyển qua lại, không kiểm soát, khiến cho thân thể hắn cũng bắt đầu lốp bốp rung động, mảng lớn sương máu và chân khí bắn tung tóe ra ngoài.
"Minh chủ nhanh nhanh giết hắn!"
Trích Tinh lão tiên ở phía xa đột nhiên tiến hành truyền âm hét lớn lên.
Quách Vinh toàn thân đầy lông trắng, phát ra tiếng kêu rên, mặc dù biết tình huống có gì đó cổ quái, nhưng vẫn nhanh chóng lao tới.
Tuyệt không thể để cho Nguyên Khải Thiên chạy thoát!
Ầm!
Hắn vung hai tay lên, kích thích chuỗi nhân quả, oanh sát về phía thân thể của Nguyên Khải Thiên.
Hai chiếc găng tay Thần khí được thúc giục đến cực hạn, nở rộ ra ánh sáng trắng chói lọi, giống như hai thanh trường đao cực lớn.
"A, các ngươi ám toán ta ..."
Nguyên Khải Thiên kêu thê lương thảm thiết, vung đại phủ liều lĩnh tiến hành ngăn cản.
Chỉ có điều đan điền bị giáng một đòn nặng nề khiến thân thể của hắn cũng bắt đầu tan rã, từng tấc một rơi xuống dưới sự oanh kích kịch liệt của Quách Vinh, Nguyên Khải Thiên căn bản không có một chút sức chống cự nào.
Trong lòng hắn hoảng sợ, hoàn toàn không dám ở lại lâu thêm, toàn thân là máu tươi liều mạng phá vây xông ra ngoài.
···
Giữa những tảng đá hỗn độn.
Dương Phóng một đường lao thẳng, tốc độ cực nhanh, nhanh chóng chạy về phía Thôn Nhật hạp.
Vừa mới đi tới đây, đột nhiên sắc mặt hắn thay đổi lớn, vẻ mặt khẽ động, hai tai lập tức nghe được âm thanh kinh khủng truyền đến từ nơi cách nơi này mấy chục dặm.
Hai mắt hắn lóe lên, nhanh chóng xông tới.
Nhưng ngay khi hắn vừa mới xông tới, thân thể lập tức dừng lại.
Chỉ thấy những bóng người thấp thoáng ở đây, và đột nhiên hơn mười bóng người lao ra từ mọi hướng.
Sau khi nhìn thấy Dương Phóng, những người này rõ ràng giật nảy cả mình.
"Là ngươi, Lam Vô Bạch!"
"Làm sao ngươi còn chưa chết? Tại sao ngươi còn ở chỗ này?"
Những người này kinh ngạc mở miệng, không thể tin nổi.
Những cao thủ Huyễn Thiên minh được Quách Vinh mang đi trước đó.
Những người này thế nhưng đều đã được bốn thế lực lớn mua chuộc.
P/S: Ta thích nào ... chương 4



Bạn cần đăng nhập để bình luận