Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 246: Huyền Vũ tông khó mà thoát khỏi

"Sẽ không đâu, ngươi yên tâm đi."
Trình Thiên Dã phất phất tay, bảo Dương Phóng thoải mái tinh thần lại, nói: "Cao thủ Hắc Long quân nhiều như mây, bên trong đó còn đặc biệt thành lập Hồi Xuân đường, mỗi ngày đều có cao thủ trấn giữ, hơn nữa bên phía Hắc Long quân còn bao ăn bao ở, nếu như ngươi cảm thấy không an toàn thì hoàn toàn có thể ở lại Hắc Long quân, những Tà Linh kia cuồng như thế nào đi nữa thì cũng sẽ không dám tới tập kích tại tổng bộ của Hắc Long quân, còn có một điểm vô cùng quan trọng nữa đó chính là trong thành vừa mới gặp phải náo động, rất nhiều khu vực bị phá hủy, Hắc Long quân lập tức sẽ khởi động lao dịch, nếu như ngươi lấy thân phận đại phu gia nhập vào đó thì còn có thể miễn không phải lao dịch (lao động không công)."
Trong thành còn có rất nhiều việc cần phải làm, mọi thứ cần được xây dựng và dọn dẹp lại, điều này chắc chắn sẽ cần rất nhiều nhân lực.
Bây giờ còn vào mùa đông khắc nghiệt, loại lao dịch lao động không công này chắc chắn sẽ có đầy người chết.
Hơn nữa hắn đã nghe ngóng cẩn thận, từ trước đến nay một khi Hắc Long quân khởi động lao dịch, các môn phái lớn, các gia tộc lớn đều phải có người đến, không ai có thể tránh được.
Cho nên, những người khác ở đây đoán chừng có một phần rất lớn đều sẽ phải đi lao dịch.
Dương Phóng khẽ gật đầu rồi nói: "Được rồi, ta sẽ suy nghĩ một chút!"
"Được, nói thật, đây đối với ngươi mà nói, chắc chắn sẽ là một cái cơ hội rất lớn."
Trình Thiên Dã tiếp tục cổ vũ: "Nếu như ngươi nắm bắt tốt, nói không chừng còn có thể một bước lên trời, nói thật ra, trong đám người chúng ta còn chưa có một ai gia nhập vào Hắc Long quân, trước đó thì có Tưởng Khai, nhưng cũng tiếc lại chết ở nơi định cư, hiện tại tốt nhất có thể có người tiến vào Hắc Long quân, như vậy có thể mở ra cho chúng ta một loại cục diện mới."
Những người khác thi nhau nhìn về phía Dương Phóng, không thiếu người lộ ra từng chút từng chút hâm mộ.
Biết chút y thuật đúng là tốt.
Thế giới hiện thực và thế giới bên này quả thực đều cần.
Thế mà còn được miễn phải đi lao dịch?
Có điều, bọn họ cũng là lần đầu nghe nói, các thế lực lớn, các gia tộc lớn thế mà cũng phải xuất người ra cho Hắc Long quân.
Sau đó, bọn họ tiếp tục nói chuyện về những chủ đề khác.
Một bữa cơm ăn mất mấy giờ.
Mãi cho đến khi chạng vạng tối, Trình Thiên Dã mới đứng dậy tính tiền để cho mọi người trở về.
Tối hôm qua vừa mới trải qua chuyện Tà Linh, bọn họ bây giờ đã không còn dám ở bên ngoài tới trời tối.
Cho nên khi trời chạng vạng tối, họ đã bắt đầu nhanh chóng rời đi.
. . .
Trên đường trở về.
Dương Phóng suy nghĩ cẩn thận về lời đề nghị của Trình Thiên Dã.
Bên trong Hắc Long quân có rất nhiều cao thủ, gia nhập vào Hắc Long quân, nguy cơ bại lộ sẽ cực cao.
Nhưng nếu không gia nhập vào Hắc Long quân, tiếp theo nữa khởi động lao dịch cũng là một cái vấn đề.
Còn có một điểm càng quan trọng hơn.
Hắn trong khoảng thời gian này một mực không có công việc, nguồn sống mà hắn cần sẽ tới từ đâu?
Nếu điểm này không được giải quyết, nó cũng sẽ khơi dậy sự nghi ngờ của Trình Thiên Dã.
"Được rồi, vẫn là chờ thêm hai ngày nữa xem sao."
Nếu như không có lao dịch là tốt nhất, một khi có lao dịch tìm tới trên đầu của chính mình thì nói mình là đại phu, lập tức để cho bọn họ miễn trừ lao dịch cho chính mình cũng được.
Dương Phóng tăng tốc bước chân đi về phía phương hướng nhà của chính mình.
Chạng vạng tối ở phố chợ trên cơ bản là không có người.
Ngay khi mặt trời vừa khuất núi, dòng người đã giải tán gần như hết rồi.
Khi đi ngang qua một con phố, đột nhiên bước chân Dương Phóng dừng lại, tránh vào trong bóng tối rồi nhìn về phía trước.
Chỉ thấy ở dưới sắc trời mông lung mờ ảo.
Mấy cái bóng người áo đen che mặt, đang dùng tốc độ cực nhanh, một đường lao nhanh về phía nơi xa.
. . .
Dương Phóng trong lòng hoài nghi, đột nhiên giống như nghĩ tới điều gì đó, trong lòng giật mình, lấy mặt nạ da người ra, nhanh chóng dán vào trên mặt, sau đó xương cốt nhúc nhích nhô cao lên, tiếng xương cốt kêu lốp bốp giòn tan, thể thể lập tức đi theo.
Huyền Vũ tông!
Chết tiệt!
Hắn thế mà suýt nữa thì quyên mất chuyện này.
Tối hôm qua các thế lực lớn đều tử thương vô cùng thê thảm, Huyền Vũ tông chắc chắn khó mà may mắn thoát khỏi.
Nói không chừng Huyền Vũ tông sớm đã chia năm xẻ bảy.
Bây giờ đi tới cũng có thể nhân cơ hội mà lấy được võ kỹ Linh cấp!
Hô hô hô!
Trong đêm tối, Dương Phóng một đường chạy như điên, xé rách một miếng vải trên áo, che lên trên mặt, làm hai lớp che giấu.
Không nằm ngoài dự liệu của hắn.
Mấy bóng người đằng trước kia quả nhiên là chạy về phía Huyền Vũ tông.
Đợi đến khi Dương Phóng chạy tới sơn môn của Huyền Vũ tông, phát hiện toàn bộ Huyền Vũ tông quả nhiên sớm đã bị chuyển tới trống không, đập vào mắt thấy chỉ là một mảnh hỗn độn.
Khắp nơi đều là cửa phòng bị phá vỡ, giá đỡ sụp đổ.
Rất nhiều công trình kiến trúc đều bị lửa lớn đốt đến không còn hình dáng.
Trên mặt đất thi thoảng lại có thể nhìn thấy từng cỗ thi thể nằm ở đó.
Rất nhiều người áo đen đang lật qua lật lại tìm kiếm ở chỗ này.
Dương Phóng lập tức lộ ra tiếc hận, biết là mình đã tới chậm.
Hắn hối hận trong lòng.
Sớm biết như thế, vào lúc trời sáng nên tới đây luôn.
"Hắc Long quân thật đúng là lợi hại, ngỗng qua nhổ lông, một chút đồ tốt cũng không chịu để lại."
Một người áo đen nghiến răng mắng một tiếng.
"Ngươi sai rồi, chỉ dựa vào một mình Hắc Long quân thì làm sao có thể dọn trống được Huyền Vũ tông, sau khi Hắc Long quân dọn xong, đằng sau là các môn phái lớn, các gia tộc lớn lại tới dọn một lần, cuối cùng mới là đám tán tu chúng ta."
Một người bên cạnh thở dài nói, "Đám người chúng ta chính là tới húp miếng canh cũng không đuổi kịp nóng hổi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận