Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 766 - Huyền Minh đan



Chương 766 - Huyền Minh đan




Nếu người có lo lắng thì sẽ có nhược điểm.
Nhược điểm của Liễu Tiên Quyền này chính là con của hắn ...
Vào thời gian sau nửa đêm, Dương Phóng vẫn tiếp tục đi đường mà không dừng lại giữa chừng.
Ba người Liễu Vân ở sau lưng mệt tới thở hồng hộc, nhưng cũng không dám có bất kỳ lời oán giận nào, cắn chặt hàm răng, một đương đuổi theo ở sau lưng.
Mấy canh giờ sau.
Cuối cùng thì trời cũng sáng.
Lại đi đường một đoạn thời gian nữa, ba người Liễu Vân vừa đói vừa mệt, hai đùi đều đang bị chuột rút, vào thời điểm ba người bọn họ sắp không chịu đựng nổi nữa cuối cùng cũng đã chạy trở về Liễu Gia sơn trang của Liễu Tiên Quyền.
"Liễu công tử, đã đến nhà của ngươi, sau khi ngươi gặp cha ngươi thì ngươi cũng không cần đi theo ta nữa."
Dương Phóng mở miệng nói, trực tiếp tiến lên gõ cổng.
Liễu Vân đang âm thầm nghĩ đến chủ ý nào đó, không nói một lời.
"Thiếu gia, thiếu gia ngươi trở về."
Cổng vừa được mở ra, quản gia, sai vặt, tất cả đều kích động không thôi, trên mặt tràn đầy nước mắt, nhanh chóng lao về phía Liễu Vân.
Quản gia càng là cao hứng hô to: "Nhanh báo tin cho lão gia, thiếu gia đã trở về, thiếu gia trở về rồi."
Toàn bộ sơn trang trở nên hỗn loạn.
Tất cả người hầu, nha hoàn đều đang bận rộn.
Không bao lâu sau.
Đôi mắt già của Liễu Tiên Quyền đỏ lên, xuất hiện ở trong sân, nghiến răng nghiến lợi, sắc mặt tái mét, gắt gao nhìn chằm chằm vào con trai của mình, khi thấy con trai nhà mình toàn thân là máu tươi, vẻ mặt trắng bệch, dáng vẻ gầy dộc, lại đột nhiên cảm thấy đau lòng, muốn giận mắng nhưng bết kể như thế nào cũng mắng không ra.
"Dẫn thiếu gia đi, cho hắn tắm rửa sạch sẽ!"
Liễu Tiên Quyền tức giận quát.
"Vâng, lão gia."
Đám người Quản gia vội vàng đưa ba người Liễu Vân nhanh chóng đi xuống.
Dương Phóng thì được Liễu Tiên Quyền tự mình mời vào bên trong đại điện, ngồi ở trên ghế.
Giờ phút này.
Ánh mắt Liễu Tiên Quyền nhìn về phía Dương Phóng đã tràn ngập sự nghiêm túc và vô cùng kính nể.
Người này, lại thật có thủ đoạn lớn như vậy!
"Liễu tiền bối, lời nói vô nghĩa ta cũng không muốn nói nhiều, hứa hẹn trước đó ngươi chắc là sẽ không quên đi."
Dương Phóng nhìn về phía Liễu Tiên Quyền nói với giọng điệu bình tĩnh.
Tiến vào sơn trang lần nữa, hắn đã có mười phần sức mạnh.
"Các hạ yên tâm, lão phu còn chưa đến mức quỵt nợ."
Liễu Tiên Quyền nói: "Trong vòng nửa năm, ngươi muốn luyện đan gì ta cũng có thể luyện giúp ngươi, tuy nhiên phương diện vật liệu thì cần chính ngươi chuẩn bị."
Hắn bây giờ đã biết rõ sự đáng sợ của Dương Phóng, sợ không đồng ý Dương Phóng, tới lúc đó Dương Phóng sẽ động thủ với con của hắn.
Dù sao thực lực của Dương Phóng đã được hắn xác nhận.
"Vậy là được rồi, ta bây giờ không luyện loại nào khác, chỉ cần Hoàng Cực đan và Tử Nguyên đan, về phần vật liệu, ta sớm đã chuẩn bị xong."
Dương Phóng vung bàn tay lên.
Mảng lớn dược liệu xuất hiện ở trên mặt bàn trước mặt.
Dựa theo phối phương, ít nhất có thể luyện chế ra 60 viên Hoàng Cực đan, 20 viên Tử Nguyên đan.
Đay vẫn chỉ là nhóm đầu tiên.
Chờ sau khi luyện xong một nhóm này, hắn lại tiếp tục sưu tầm vật liệu, để cho đối phương luyện chế nhóm thứ hai.
Dù sao thời gian tới nửa năm, có ngu mới không sử dụng.
Ánh mắt Liễu Tiên Quyền kinh nghi, nhìn về phía rất nhiều vật liệu ở trước mặt, dù hắn có kiến thức rộng rãi, cũng bị tác phẩm này của Dương Phóng làm cho giật nảy cả mình.
Một lần có thể lấy ra nhiều dược liệu luyện chế Hoàng Cực đan như vậy, ngoại trừ Hoàng thất ra chỉ sợ không còn người nào khác.
Nhưng người trước mắt này dường như không phải người của Hoàng thất a?
"Được, ta sẽ dốc toàn lực luyện chế, tuy nhiên muốn ra lò toàn bộ thì ít nhất cũng phải cần khoảng thời gian một tháng, ngươi muốn luyện Hoàng Cực đan trước hay là Tử Nguyên đan trước?"
Liễu Tiên Quyền hỏi.
"Hoàng Cực đan! Trong mấy ngày gần đây luyện chế nhanh ra giúp ta hai mươi viên!"
Dương Phóng mở miệng.
Nhiều nhất chỉ cần hai mươi viên Hoàng Cực đan là hắn có thể đạt tới Thánh Linh cảnh đệ nhị thiên thê.
"Được."
Liễu Tiên Quyền lập tức gật đầu, nói: "Nhiều nhất bảy ngày là có thể luyện ra 20 viên, ngươi không ngại thì chờ bảy ngày sau lại tới."
"Cũng được."
Dương Phóng trả lời.
Này đúng hợp ý hắn, dù sao hắn cũng không muốn ngồi chờ ở chỗ này.
Bởi vì hắn còn phải để ý tới viên Thần chủng ở trong tổng bộ của Lục Phiến môn.
Sau đó, Dương Phóng không ở lại lâu thêm, lập tức đứng dậy rời đi.
Liễu Tiên Quyền tự mình đưa tiễn.
Ngay vào lúc hắn vừa mới đi ra khỏi sơn trang, thân ảnh Liễu Vân đột nhiên chạy tới, vội vàng mở miệng hô: "Cha, ta muốn bái sư, ta muốn bái vị tiền bối đó làm sư!"
Thân thể của hắn lập tức ngăn ở trước cổng lớn.
Dương Phóng nhướng mày, thân thể dừng lại.
Sắc mặt Liễu Tiên Quyền thay đổi, sau đó tức giận nói: "Làm càn, còn không lui xuống đi!"
"Cha, ta nói thật, ta muốn bái đối phương làm sư, chỉ cần có thể nhận lấy ta ta đều nguyện ý làm."
Liễu Vân tiếp tục mở miệng, sau đó nhìn về phía Dương Phóng, lập tức hướng về phía Dương Phóng quỳ xuống, dầu đầu phanh phanh, nói: "Tiền bối, cầu thu ta làm độ đệ đi, ta là nghiêm túc."
Tay áo Dương Phóng quét qua, lập tức quét thân thể đối phương đứng lên, ánh mắt lãnh đạm quay người nhìn về phía Liễu Tiên Quyền, nói: "Liễu tiền bối, trước đó dường như không có điều kiện này a?"
Liễu Tiên Quyền tức đến tái mét mặt, trong lòng vô cùng lúng túng.
Nghịch tử này!
Thực sự là tuyệt không để cho mình bớt lo!
Thời khắc này lại chạy tới bái sư?
"Tiêu huynh đệ đừng nên trách, nghịch tử không hiểu chuyện, mạo phạm Tiêu huynh đệ, ta muốn thay mặt xin lỗi, đây là một viên Huyền Minh đan dùng để đề cao tinh thần, bằng lòng tặng cho Tiêu huynh đệ, hy vọng bỏ qua cho!"
P/S: Ta thích nào ... chương 5



Bạn cần đăng nhập để bình luận