Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 1053 - Kẻ nào đang nhìn trộm lão nhân gia ta?



Chương 1053 - Kẻ nào đang nhìn trộm lão nhân gia ta?




Dường như như vận khí của mình cũng đột nhiên trở nên tốt từ lúc nào không biết.
Trên đường đi gặp phải đủ loại kỳ ngộ, cuối cùng sẽ lấy các loại phương thức không thể tưởng tượng nổi xuất hiện ở trước mặt mình.
Hiện tại xem ra, những người xuyên không đạt tới cảnh giới Siêu phẩm khác cũng là như vậy.
Chẳng lẽ này là ... có liên quan với thực lực?
Chỉ cần đạt tới trình độ nhất định thì sẽ như thế?
Hay là có nguyên nhân nào khác?
"Diệp Huyền, nói thật, bản tọa xác thực có để ý tới loại vận khí trở nên tốt này, không chỉ có bản tọa, những người khác trong tổ chức Thiên Thần cũng đều như thế."
Dương Phóng mở miệng khẽ nói, âm thanh chuẩn xác tiến vào trong đầu Diệp Huyền, không khuếch tán ra một chút nào, nói: "Thành viên tổ chức Thiên Thần so với những người xuyên không khác đều cường đại hơn một đoạn, cũng là thuộc về một đám người thăm dò thế giới bên kia sớm hơn, từ vừa mới bắt đầu, chúng ta đã phát hiện điểm này, chỉ có điều cho tới bây giờ chúng ta cũng chưa thể tìm ra nguyên nhân cụ thể."
Dương Phóng bắt đầu chém gió thỏa thích.
Trong đầu hắn lại nghĩ tới một chuyện nữa.
Đạo Quả hình thức ban đầu!
Tại sao đạo thân ảnh của Huyền Đế tộc kia lại nói mình là Đạo Quả hình thức ban đầu?
Bản thân mình là Đạo Quả hình thức ban đầu, Lam tinh lại là Đạo Quả thế giới.
Nghe thấy điều này cũng làm cho người ta cảm nhận được giữa đó có liên hệ lớn lao nào đó.
Giống như là một quả trái cây sắp bị người hái vậy.
"Ngay cả tiền bối cũng không biết?"
Diệp Huyền giật mình nói.
"Đúng vậy, thế giới bên kia có rất nhiều bí mật, dựa vào lực lượng của tổ chức Thiên Thần chúng ta, hiện tại cũng mới chỉ thăm dò được khoảng gần một nửa."
Dương Phóng trả lời, nói: "Ngươi tiếp tục thăm dò lão giả thần bí kia, xem xem có thể đạt được nhiều tin tức hơn từ chỗ của hắn hay không."
"Được, ta hiểu, đúng rồi, tiền bối, hay là ngày tự mình thăm dò một chút?"
Diệp Huyền hỏi.
Dương Phóng suy nghĩ một lát, nói: "Cũng được, thân thể ngươi thả lỏng ra một chút, ta bám vào trên người của ngươi, mượn dùng thân thể của ngươi tiến tới xem đối phương một chút."
"Bám vào trên người của ta?"
Diệp Huyền ngây người lần nữa.
Đây là thủ đoạn gì?
Còn có thể làm như vậy sao?
Đây là ma quỷ phải không?
Ở dưới cái nhìn soi mói của Dương Phóng, hắn chẳng mấy chốc đã gật đầu, dần dần thả lỏng thân thể, thả lỏng tinh thần.
Soạt!
Bóng người bao phủ bởi dòng điện trước mắt trong nháy mắt tán loạn, từng tia từng tia lực lượng tinh thần lập tức bao bọc về phía thân thể của Diệp Huyền, giống như một dòng nước ấm áp, lập tức bọc lấy thân thể của Diệp Huyền vậy.
Diệp Huyền chớp chớp mắt, vội vàng mở miệng: "Tiền bối ..."
"Ta ở trên thân thể của ngươi, đừng để lộ, ngươi đi gặp lão giả thần bí kia đi."
Giọng nói của Dương Phóng vang lên trong đầu của Diệp Huyền.
Diệp Huyền âm thầm nghiêm nghị, lập tức gật đầu, đi về phía ngoài cửa.
"Ha ha, không tệ, nữ tử này không tệ, thực sự không tệ."
Bên trong gian phòng, lão giả trên người mặc áo sơ mi trắng, mái tóc hoa râm, nằm nghiêng ở trên một chiếc ghế salon mà không để ý tới hình tượng một chút nào, một tay gãi lòng bàn chân, một tay cầm điện thoại di động, trên mặt lộ ra nụ cười thô bỉ, thỉnh thoảng đưa ngón tay móc bàn chân lên mũi ngửi ngửi, sau đó vuốt sang màn hình video tiếp theo.
Diệp Huyền lặng lẽ xuất hiện ở bức tường bên cạnh.
Bức tường này được làm bằng kính một mặt.
Đứng ở bên ngoài có thể nhìn thấy bên trong một cách rõ ràng, nhưng đứng ở bên trong thì lại không cách nào nhìn thấy bên ngoài.
Diệp Huyền vào lúc này đang đứng ở chỗ này, nhìn về phía lão giả ở bên trong gian phòng.
"Tiền bối, ngài nhìn thấy chưa?"
Diệp Huyền thầm nói.
"Thấy được rồi."
Giọng nói Dương Phóng vang lên, mượn nhờ ánh mắt Diệp Huyền nhìn thấy thân thể, vẻ bề ngoài của lão giả này.
Trên người lão giả này không có bất kỳ năng lượng dao động nào.
Trông rất bình thường.
Giống như một lão giả bình thường.
Nhưng đối với một lão giả như vậy, trước đó thế mà ngay cả mũi khoan cũng bị gãy.
Mặc dù hắn nói lực lượng trên người hắn đã bị áp chế toàn bộ, nhưng cụ thể có mấy phần nói thật thì ai có thể biết rõ được.
Hơn nữa lão giả này được chôn ở trong lòng đất vô số năm, thế mà còn chưa chết già.
Đây chắc chắn là một lão quái vật vô cùng kinh khủng!
"Hắc hắc, mỹ nữ thật là xinh đẹp a ... Đạo Quả thế giới này thế mà có loại vật thần kỳ này, lão nhân gia ta thực sự là gặp quá muộn ..."
Lão giả thần bí vẻ mặt tươi cười, cười rất rạng rỡ nói.
Màn hình video trên điện thoại di động trực tiếp mở ra một cánh cửa khác cho hắn.
Các loại video ngắn, phát sóng trực tiếp, phim truyền hình ... mỗi một loại đều khiến cho hắn mê mẩn.
Quan sát nhân gian muôn màu muôn vẻ, quan sát các loại hóa trang tuổi tác, quan sát các cặp đùi đầy màn hình, quan sát các loại dáng người, quả thực vô cùng hứng thú.
"A."
Bỗng nhiên, lão giả thần bí lập tức ngẩng đầu, nhìn về phía vị trí của Diệp Huyền, kinh ngạc nói: "Kẻ nào đang nhìn trộm lão nhân gia ta?"
Diệp Huyền thầm run lên, theo bản năng lùi về phía sau.
Ánh mắt Dương Phóng càng là ngưng trọng lại, lực lượng tinh thần lập tức nội liễm, che giấu toàn diện.
Lão giả thật quái dị!
Ánh mắt của lão giả này không phải đang nhìn Diệp Huyền mà là đang nhìn vào hắn!
Đối phương thế mà có thể cảm nhận được sự tồn tại của chính mình cách một lớp thân thể của Diệp Huyền, thật không thể tưởng tượng nổi.
"Đi!"
Giọng nói của Dương Phóng vang lên trong đầu của Diệp Huyền.
P/S: Ta thích nào ... chương 8



Bạn cần đăng nhập để bình luận