Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 575: Pháp môn đặc biệt?

Nói thật ra, thương thế trên người hắn không đáng kể chút nào.
Chút thương thế đó của hắn cho dù không cần đan dược cũng có thể khôi phục lại được!
Để hắn xoắn xuýt là, sau khi đạt tới Thánh Linh cảnh, tại sao lại xuất hiện một lời nhắc nhở như vậy?
Hơn nữa Diêm Vương cốt xuất hiện ở trong cơ thể, chẳng lẽ có liên quan với nó?
"Trước về Thần Vũ tông."
Dương Phóng quyết định, lại di chuyển, thân pháp nhanh chóng.
···
Sau đó không lâu.
Tại tổng bộ của Thần Vũ tông.
Bên trong lều dựng ở tạm thời.
Bóng người hiển hiện.
Tống Kim Luân, Trần Bưu, Long bà bà, lão giả gầy còm lại được Dương Phóng mời tới lần nữa, đang hỏi thăm bọn họ về chuyện lực lượng của bản thân hỗn loạn và Diêm Vương cốt lại xuất hiện.
Sau khi mọi người nghe xong, lập tức hai mặt nhìn nhau.
Yên tĩnh im lặng.
Duy chỉ có Long bà bà đang thong thả rít tẩu thuốc một hơi xong nói: "Tông chủ, ngươi xác định sau khi đạt được thiên nhân hợp nhất, Diêm Vương cốt tự động dung nhập vào thân thể rồi?"
"Đúng vậy, nó chủ động chui vào, hơn nữa, hiện tại vẫn hoàn chỉnh như cũ ở trong cơ thể ta."
Dương Phóng trả lời.
Lạch cạch, lạch cạch, lạch cạch ···
Long bà bà tiếp tục rít lấy tẩu thuốc, nói: "Có lẽ Thánh Linh cảnh có pháp môn đặc biệt, cần phối hợp pháp môn mới có thể tiêu hóa hoàn toàn."
"Pháp môn đặc biệt?"
Dương Phóng nhướng mày.
Có khả năng!
Bằng không làm sao lại nhắc nhở 'Nội thiên địa vị khai (Thiên địa bên trong chưa mở)?'
Điều này nói rõ, Thánh Linh cảnh là muốn mở ra thế giới (thiên địa) bên trong!
"Trong tông có pháp môn phương diện này hay không?"
Dương Phóng hỏi thăm.
"Chuyện này lão thân cũng không biết, toàn bộ thư tịch ở trên tầng thứ chín của Hải Giác Thiên Nhai lâu đều đã được tông chủ mang đi, có thể bên trong sẽ có ghi chép."
Long bà bà nói.
Dương Phóng đột nhiên phản ứng lại.
Bàn tay hắn lật một cái, xuất hiện mấy chục cuốn sách, nhờ mọi người tra tìm giúp một tay.
Đồng thời chính bản thân hắn cũng đang tra tìm.
Sau nửa canh giờ.
Đã tìm kiếm trong tất cả các cuốn sách vậy mà vẫn không tìm ra.
Điều này làm cho tất cả mọi người đều phải nhíu mày.
Bên trong tất cả cuốn sách ở đây đều không ghi chép, đã nói lên ngay cả Đông Phương gia cũng không biết là chuyện gì xảy ra?
Nếu không!
Bọn họ chắc chắn sẽ viết vào trong sách cho hậu nhân biết.
"Được rồi, sư tôn, Long bà bà, đa tạ mọi người, mọi người đi xuống nghỉ ngơi đi."
Dương Phóng đột nhiên nói.
"Vâng, Tông chủ!"
Bốn người khẽ gật đầu, đứng dậy rời đi.
Bên trong gian phòng.
Đầu óc Dương Phóng quay cuồng, lặng im không nói.
Xem ra!
Tổng bộ của Dạ Thần giáo kia là nhất định phải đi tới.
Thần Vũ tông không có ghi chép, tổng bộ Dạ Thần giáo hơn phân nửa sẽ biết chuyện gì xảy ra!
Hắn lập tức vận chuyển chân khí, lôi quang hiển hiện bao trùm lấy toàn thân, bắt đầu nhanh chóng khôi phục thương thế!
···
Khu rừng lờ mờ tối.
Rừng cây rậm rạp.
Ở trên một tán cây cao cao.
Dương Phóng thân hình vạm vỡ, mái tóc đen, trên người mặc áo bào màu đen, vào lúc này hắn đang gõ nhẹ nhàng vào trên Chiến giáp trước mắt, suy nghĩ một lúc lâu.
Thiết Ma Chiến giáp, sau khi bị Giáo chủ Nguyên Linh giáo chém lia lịa một trận, đã gần như báo hỏng một lần nữa, ở trên xuất hiện mấy chục vết cứa, lít nha lít nhít, nông sâu không đồng nhất, làm hỏng rất nhiều hoa văn trên đó.
Ban đầu, bộ Chiến giáp này có thể thúc giục ra chiến lực gấp năm lần.
Nhưng bây giờ nhiều chỗ hoa văn bị hủy, nhiều nhất chỉ có thể thúc giục ra chiến lực gấp đôi.
"Trên đời này quả nhiên không có cái gì là vĩnh hằng, ngay cả Chiến giáp được đúc thành từ Hắc Ma thiết cũng có thể dễ dàng bị hư hại."
Dương Phóng thầm nói.
Muốn sửa bộ giáp này thực sự quá khó khăn.
Hơn nữa!
Cho dù sửa được thì lấy độ cứng của Hắc Ma thiết cũng không ngăn cản nổi một kích toàn lực của cường giả Thánh Linh cấp!!
Thay vào đó, tốt hơn là tìm kiếm tài liệu một lần nữa!
Hắn thầm than trong lòng, thu hồi Chiến giáp, nhìn thoáng qua bảng thông tin trước mặt một lần nữa.
Thương thế đã hoàn toàn khôi phục.
Cột tu vi vẫn biểu hiện ra như trước:
Thánh Linh (100/30000) (Nội thiên địa vị khai).
Hơn nữa mấy ngày nay hắn nỗ lực tu luyện, phát hiện tu vi dường như bị đứng lại ở con số này, mấy ngày liên tục trôi qua, tu vi không động chút nào.
Điều này khiến hắn không thể không đối đãi một cách nghiêm túc.
Bỗng nhiên!
Dương Phóng sinh ra cảm ứng, đóng bảng thông tin trước mắt lại, chắp hai tay sau lưng, nhìn về phía phương hướng nơi xa.
Chỉ thấy đằng trước, mấy bóng người đang bay nhanh về phía phương hướng nơi này.
Giống như hai con chim lớn vậy, thân pháp nhẹ nhàng, lướt qua từng cây đại thụ trong rừng.
Không bao lâu sau cũng đã xuất hiện ở gần Dương Phóng.
"Hội trưởng!"
"Bái kiến Hội trưởng!"
Bạch Cảnh Nguyên, Lữ Bưu cung kính nói.
"Đồ vật bảo các ngươi tìm như thế nào rồi?"
Dương Phóng nói với giọng điệu bình tĩnh.
"Thưa Hội trưởng, Tinh thạch đã tìm ra được 12 khối, tuy nhiên còn thiếu hai khối."
Lữ Bưu chắp tay, vẻ mặt có chút lo lắng, lo lắng sẽ làm cho Dương Phóng nổi giận.
"Còn thiếu hai khối?"
"Đúng vậy, thuộc hạ đã đang tăng nhanh tố độ tìm kiếm."
Lữ Bưu vội vàng mở miệng nói.
"Vậy tổng bộ Nguyên Linh giáo kia thì sao? Tìm hiểu ra chưa?"
Dương Phóng đột nhiên đưa ánh mắt nhìn về phía Bạch Cảnh Nguyên.
"Thưa Hội trưởng, thuộc hạ thăm dò một người, chắc là một trong những thành viên ngầm của Nguyên Linh giáo.
Bạch Cảnh Nguyên nói.
"Ồ? Là ai?"
Dương Phóng hỏi thăm.
"Chưởng quỹ cửa hàng Vạn Bảo, Vạn Liệt chưởng - Thôi Ngự!"
"Thôi Ngự? Có chắc chắn không?"
"Chắc chắn ... tới tám chín phần mười."
Bạch Cảnh Nguyên do dự nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận